Tình cờ tìm được phiên ngoại của Tranh Tranh chị Bính viết trên weibo
01
Lục Hạo Đông đã nhận 700 vạn Diệp Hàm Tranh đưa cho ông ta, còn chưa ủ ấm, đã bị Lục thiếu gia thái độ cứng rắn cướp về. Hơn nữa còn nổi khùng nói: “Tiền của vợ tôi, chỉ có tôi có thể tiêu.”
Lục Hạo Đông: “Có vợ giỏi lắm à?”
Lục Minh Tiêu: “Đúng, đúng là giỏi lắm.”
02
Đi công tác công việc bận rộn hắn có thể hiểu, nhưng suốt năm tiếng đồng hồ cũng không gửi cho hắn một tin nhắn, có phải quá đáng quá không? Lục thiếu gia mặt không biểu cảm tắt điện thoại, hai phút sau, lại mở điện thoại ra.
Không có tin nhắn mới.
Hắn lại tắt lần nữa, lần này đợi ba phút mới mở ra.
Kết quả vẫn không có?
Thư ký Nhạc bưng cà phê nhìn thấy ông chủ nhà mình đang đi tới đi lui sau bàn làm việc, vừa định rời đi, chợt nghe Lục tổng nói, “Cô đợi tí.”
Thư ký Nhạc không nhúc nhích, nhìn thấy Lục Minh Tiêu lại ngồi xuống ghế, tay chống trán, cau mày, vẻ mặt đau khổ nói “Chụp ảnh, gửi cho Diệp tiên sinh.”
Thư ký Nhạc chê bai rồi chớp mắt, lập tức ngầm hiểu, cô đã quen rồi, dẫu sao khi Lục tổng đối mặt với Diệp tiên sinh, hành động khác thường gì, cũng làm ra được.