"Thật ra thì vết thương này không đáng lo ngại đâu" Du Minh thật bất đắc dĩ nhìn đỉnh đầu của Lục An Nguyệt, hắn mặc dù không thể thấy khuôn mặt nàng nhưng cũng có thể đoán được nàng đang nhìn hắn với ánh mắt trách cứ. Thật sự không đau đớn đến mức vậy đâu, cũng không đáng lo ngại thật, trong đây đau đớn chỉ bằng 30% đau đớn thật, vết thương nhỏ này cũng sẽ tự khắc lành sau vài phút nữa, thế mà...
"Dù chỉ là vết cắt nhỏ cũng phải biết tự mình xử lý qua" Lục An Nguyệt không cho đúng, liền cao giọng phản bác
"Ân, là anh sai, anh sai" Du Minh vốn là người dễ gần hòa ái, thấy nàng tức giận như vậy cũng có chút cảm động, liền không hề so đo tự nhận lỗi.
Lục An Nguyệt bực bội ngả người vào ghế, đem tiểu tổ tông ôm vào lòng. Nàng úp mặt vào hỏm cổ mềm mại của tiểu tổ tông. Ai dà, thật mệt nha, chơi game cũng thật không dễ dàng gì.
Lục An Nguyệt vốn đã chùm kín đầu, khuôn mặt cũng không ngẩng lên lần nào, bây giờ lại đem mặt mình giấu đi, quả thật chính là vô cùng bí ẩn trong mắt Du Minh, Cảnh Hạo thì vẫn im lặng không nói gì.
Du Minh nhanh chóng bật thông tin của nàng lên coi, và phản ứng sau khi xem qua thông tin chính là...Ngạc nhiên, rất ngạc nhiên, cực kì ngạc nhiên. Và thế là bạn nhỏ Lục An Nguyệt lại lần nữa bị hiểu lầm là NPC cấp cao có khả năng đi lại.
Thật ra thì game này có điểm đặc biệt là có những NPC trông như người chơi, được lập trình để giám sát thay cho GM ẩn, những NPC này có rất nhiều đặc quyền. Không nghĩ tới lại có một NPC đi lòng vòng khu tân thủ này.
Du Minh và Cảnh Hạo không phải là người mới chơi gì, chỉ là đang làm nhiệm vụ nên mới ở khu tân thủ này thôi. Bọn hắn quả thật đã có chút nghẹn khuất, nhưng bây giờ lại gặp được NPC cấp cao ở đây, nếu được NPC ghi nhận có chút thành tích thì đều sẽ rất thuận lợi. Nhất là những NPC khác cũng sẽ không gây khó dễ khi bọn hắn muốn làm nhiệm vụ cao cấp.
Lục Minh Lam cười thầm, chủ nhân của bé tất nhiên không thể để hạng tép riu tra ra gì, nghĩ chủ nhân là NPC cũng được, mặc dù bé mới là NPC cấp cao, nhưng họ không gây khó dễ cho chủ nhân thì bé cũng sẽ thật ngoan ngoãn im lặng.
Lục An Nguyệt thì lại không hề nhận ra mình đang bị hiểu lầm cực kì cẩu huyết, đến mức sau này nàng cũng không hiểu vì sao mình lại được đối xử có chút khác biệt như vậy. Thậm chí là Lục Minh Lam nhiều khi còn lăn lộn thầm trách tại sao chủ nhân bé lại ngốc đến vậy, ngốc còn hơn cả bé nữa cơ đấy!
Thật ra sở dĩ Dự Mình nhầm tưởng nàng là NPC cũng vì [Second Life] rất có uy tín, tuyệt đối không thể để xảy ra một lỗi bug lớn như vậy. Yeah! Và lỗi bug ấy đã mạc danh kỳ diệu mà xảy ra dính trên người bạn nhỏ Lục Ấn Nguyệt.
Cảnh Hạo lái xe, rất có kinh nghiệm né tránh vài còn tang thi chủ trốt có tốc độ nhanh chạy tới. Du Minh cũng không ngồi yên, hắn một tay bám vào thành xe, nghiêng người ra phía ngoài, lấy không biết từ đâu ra một khẩu MG3, nhanh chóng xả đạn về phía mấy con tang thi đang có ý định lại gần.
Tiếng súng vang lên thu hút sự chú ý của Lục An Nguyệt, nàng len lén đem ánh mắt nhìn Du Minh. Nàng cũng thuận tiện quay ra đằng sau, nhìn tang thi. Những thi thể không rõ hình dạng toàn thân mục rữa, dáng đi xiêu vẹo nhưng tốc độ khỏi bàn, bộ dáng không mấy...đẹp mắt, còn có chút buồn nôn. Mùi máu tanh tưởi bốc lên, pha loãng với không khí ngột ngạt. Cái sever này cũng quá mức trâu bò rồi! Quả nhiên là độ thách thức cao, bảo sao không có mấy nữ chọn sever này để chơi. Mà theo nàng biết thì sever này có không ít quân nhân.
Lục An Nguyệt cũng muốn giúp đỡ Du Minh và Cảnh Hạo một tay, bất quá nhìn lại bản thân đến khẩu súng cũng không có cho ra hồn, đến cấp 15 mới bắt đầu tu luyện dị năng. Vì thế bé ngoan rất biết thức thời, bạn nhỏ nhà mình thật ngoan ngoãn im lặng ôm Lục Minh Lam, hoàn toàn thu mình để tránh làm phiền hai bạn lớn đang chiến đấu kia.
Cảnh Hạo liếc nhìn gương chiếu hậu, hắn may mắn thấy thoáng qua khuôn mặt của nàng, biểu tình muốn giúp đỡ lại không thể giúp, vô cùng bất đắc dĩ. Cảnh Hạo không nói hai lời liền lấy trong túi đồ ra một khẩu MG43 quăng cho nàng. Hắn chỉ thấy thấp thoáng biểu tình, cũng không khuôn mặt quá nhiều, nhưng chắc phán đoán của hắn là đúng.
Lục An Nguyệt ngạc nhiên nhìn trên tay mình là khẩu MG43 khá là tốt. Hiển nhiên là đồ tốt, thế mà tên này lại đưa nàng đơn giản như vậy, cũng không hoài nghi nàng có biết dùng hay không sao?
Lục An Nguyệt quả thật không biết dùng, bất quá chỉ là do nàng từng tự nguyện nhập quân 1 năm, học không nhiều nhưng những lý thuyết cơ bản và sâu xa vẫn là nắm chắc. Có lẽ đến giờ thực hành cũng không tệ ha ha ha.
Lục An Nguyệt lấy lại chí khí, đặt tiểu tổ tông sang bên cạnh, nàng chỉnh tư thế, nhìn Du Minh thủ ở bên tay phải, nàng lại thủ bên trái, cũng vô cùng ăn ý kết hợp với hai người họ.
Nàng xả đạn, bắt nát đầu tang thi, Lục Minh Lam ngồi chống cằm nhìn nàng cười hì hì, chủ nhân dù là nam hay nữ cũng thật soái nha. Dù chỉ là bóng dáng cũng hảo khí phách! Dù là bộ dáng nữ cũng có thể mê hoặc nữ nhân nha!
Lục An Nguyệt mặc dù không thể phòng thủ hoàn hảo, nhưng nhờ có sự trợ giúp của Du Minh và Cảnh Hạo, ba người cũng an toàn trở về căn cứ...
Lục Ân Nguyệt nhìn bức tường cao tầm chục thước đổ lên, vô cùng kiên cố, ở giữa là cánh cổng to làm bằng kim loại. Nàng có chút tò mò không biết căn cứ sẽ trông như thế nào, có lẽ là một thành phố thu nhỏ được bao bọc bởi tường thành kiên cố cao chục thước.
Ở trên tường thành có một bóng dáng màu đen đang nhìn ra bên ngoài, thấy ba người Du Minh liền quay đầu nói gì đó, tường thành từ từ mở ra.
-ĐÔI LỜI MUỐN NÓI-
Ta muốn nói một vấn đề là [Second Life] hoàn toàn không dựa vào bất cứ truyện nào, anime nào, manga nào, hay bất cứ thứ gì, tất cả những thứ trong truyện đều dựa vào trí tưởng tượng của ta, đừng để ta thấy ai đặt điều nói xấu ta nhé? Ta viết thứ này là để nói thẳng rằng có thể truyện của ta sẽ có tình tiết giống, nhưng không có nghĩa là ta lấy ý tưởng từ đó hay sao chép gì.
Game chỉ là phụ, tình tiết chính của truyện là Showbiz được chứ? Do ta làm một câu chuyện muốn có những thứ của đời thường và niềm yêu thích của ta nên ta muốn nó có nhiều thứ, dài là thứ không thể tránh khỏi, nếu không xem được, có thể không xem, không ai ép cả. Hiểu chứ?
Ta trong thời gian qua, vì chuyện riêng mà có chút đau đầu dẫn đến tâm lý nặng nề lại dầm mưa, thế là bị sốt, tới bây giờ mới khỏi, ta không cố ý kéo dài truyện! Ta hiện giờ vẫn còn chút oải, truyện không dài như dự kiến.
Ta xin rút 2 chương, sẽ bù vào ngày không xa, ta hứa sẽ bù, có thể chụp lại đến khi ta khỏi bệnh đòi nát cửa nhà ta cũng được, nhưng giờ hãy thông cảm cho ta
Vả lại ta cũng phải viết fic về 12 cung hoàng đạo, có thể tiến độ sẽ chậm hơn bình thường (ta đã hứa lâu rồi nhưng chưa có viết, viết one shot xong đã đau cả đầu)