Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công

Chương 271: Lời Khó Nghe Quả Nhiên



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lương Gia Hân bắt đầu tức điên lên rồi, “Không lẽ mình không nên cảm thấy không công bảng sao?”
“Tô Ánh Nguyệt cô ta ỷ gì?”
“Chẳng qua chỉ là một diễn viên đóng thế nhờ Trình Hiếu Quân và Hướng Kim Tâm hai thẳng đểu đó kéo lên thôi mà, cô ta có tác phẩm gì, có bản lĩnh gì mà có thể trực tiếp trở thành nữ chính cơ chứ?”
“Chỉ là đạo diễn trước của” Tử Thành “quá ngu ngốc, muốn dùng quy tắc bất thành văn của nữ chính đối với Hướng Kim Tâm, kết quả là bị con đàn bà này lấy được miếng hời!”
Lương Gia Hân càng nói càng tức., cuối cùng trực tiếp trợn mắt nhìn Tô Ánh Nguyệt, “Ghét nhất loại người không có thực lực mà vẫn muốn chiếm vị trí nhân vật chính!”
“Này, này, có cần nói những lời khó nghe như vậy không?”
Phúc Quý Ngân tức quá, “Nếu cô thấy bất mãn như vậy, thì cô đi tìm đạo diễn mà đổi người đấy, cô đi bảo Kỷ Thanh Nam chọn cô làm nữ chính đi?”
“Không có năng lực thì im miệng cho bà nhé! Nói chuyện khó nghe gì đâu!”

Lương Gia Hân chế nhạo, “một đứa trợ lý như cô, giọng điệu cũng không nhỏ đấy!”
“Chính là bởi vì tôi chỉ là một đứa trợ lý nên tôi mới dám nói chuyện thoải mái như thế, cô Lương à, tôi khuyên cô hãy cẩn thận lời nói của mình chút, không thì trước sau cô cũng phải chịu thiệt cho mà xem!”
“Cô “É”
Khi Lương Gia Hân và Phúc Quý Ngân cãi nhau rầm rầm, Dương Thanh Tuyết quay đầu lại, nhìn Tô Ánh Nguyệt với vẻ bất lực, “Tính khí của cô cũng tốt thật đấy”
Tô Ánh Nguyệt nheo mắt cười khúc khích, “đâu thông minh bằng cô Dương”
Với tư cách là nữ số ba, không cần chút tốn sức nào mà đã làm cho nữ số hai Lương Gia Hân căm ghét nữ chính rồi.

Trai cò tranh chấp, ngư ông đắc lợi.

Dương Thanh Tuyết sợ là muốn làm ngư ông rồi?
Chỉ tiếc là Tô Ánh Nguyệt lại không muốn trở thành con mồi của cô 1a.

Lúc này, thang máy đã đến.

Tô Ánh Nguyệt nắm tay của Phúc Quý Ngân, “Đi thôi.”
Phúc Quý Ngân lúc này mới tỏ ra vẻ khinh bỉ, nói: “Có ý kiến như vậy, có giỏi thì đừng làm nữ số hai, nói qua nói lại, thì cũng là nằm dưới cơ của Ánh Nguyệt mà thôi!”
“Cô!”
Lương Gia Hân giận đến nỗi hai mắt như bốc cháy hỏa.


Không ngờ rằng Tô Ánh Nguyệt bình thường im lặng không nói, nhỏ bạn thân của cô lại dữ dẫn đến như vậy!
Cô ta tức chết đi được!
Vừa tức giận lại vừa chửi không lại!
“Được rồi.”
Tô Ánh Nguyệt bất lực thở dài, quay qua nhìn Lương Gia Hân, “cô Lương, tôi biết cô rất có ý kiến với tôi”
“[Tử Thành] là một dự án rất tốt, kỹ năng diễn xuất của bạn cũng rất tốt, cho dù không phải là nữ chính, cô cũng sẽ tỏa sáng mà”
“Còn với tôi, tôi có khả năng để giữ vai nữ chính hay không, có thể làm tốt vai nữ chính này không, đều không phải do cô nói là được, cô chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình là được, mọi thứ giao lại cho khán giả bình phẩm”
“Đương nhiên, nếu cô cảm thấy tôi làm nữ chính, còn cô làm nữ số 2 sẽ bị tôi đè xuống, thì cô từ bỏ cũng không sao cả.”
Nói xong, cô dùng khóe mắt liếc nhìn Dương Thanh Tuyết.

Quả nhiên.

Vẻ đắc ý vốn có trên khuôn mặt của Dương Thanh Tuyết biến mất ngay lập tức.

“Đi thôi”
Tô Ánh Nguyệt hài lòng nắm lấy tay Phúc Quý Ngân rồi quay người rời đi.


“Ý cô là sao? Cái gì mà tôi cảm thấy so không lại cô, gì mà từ bỏ cũng không sao cả hả?”
“Tôi nói cho cô biết! Tôi sẽ không bỏ cuộc đâu.

Vai nữ số 2 này tôi diễn chắc rồi! Tôi sẽ cho người ta thấy rằng, cô đến ngay cả một ngón chân của tôi cũng không bằng!”
Nói xong, Lương Gia Hân tức giận nắm lấy cánh tay của Dương Thanh Tuyết, “Tức chết đi được!”
Cô ta quay đầu lại nhìn Dương Thanh Tuyết, “Này, Thanh Tuyết, sao sắc mặt của cô không được tốt cho lắm?”
Dương Thanh Tuyết ho nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn về hướng Tô Ánh Nguyệt và Phúc Quý Ngân đang rời đi, “Tô Ánh Nguyệt này đúng là không biết điều gì cả.”
“Đúng vậy!”
Lương Gia Hân trợn mắt, “Còn dám bảo tôi từ bỏ vai nữ số 2 chứ?”

trên tay đang ôm lấy một búp bê đã rách, ánh mắt vô hồn nhìn vào bức tường.

Cô ta được đưa đến đây đã ba ngày rồi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.