Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công

Chương 273: Cuộc Họp Quan Trọng



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



‘Vì quá mệt mỏi với sự dày vò của Tân Mộ Ngôn, sau khi được Phúc Quý Ngân đưa về khách sạn, Tô Ánh Nguyệt đã lên giường ngủ thiếp đi.

Một giấc đến sáng hôm sau.

Bảy giờ sáng, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa của nhân viên tổ phim, “Cô Tô, đậy để chuẩn bị quay thôi.”
Tô Ánh Nguyệt ngáp dài rồi mới từ từ bước ra cửa.

Tổ phim đã chuẩn bị sẵn bữa sáng cho mọi người tại sảnh tầng 1 của khách sạn.


Lúc Tô Ánh Nguyệt đến nhà hàng, mọi người đã ở đó.

Dương Thanh Tuyết và Lương Gia Hân đang ngồi cùng nhau, còn Kỷ Thanh Nam ngồi ở phía xa, vừa nhìn điện thoại vừa ăn, trên môi thỉnh thoảng nở một nụ cười.

Không cần nghĩ thì Tô Ánh Nguyệt cũng biết, người đàn ông này chắc chắn là đang nhắn tin với Tinh Nguyên.

Vì vậy cô cũng học theo Kỷ Thanh Nam, tìm một góc ngồi xuống, vừa ăn vừa mở hộp trò chuyện với Tinh Thiên và Tinh Vân.

“Mẹ, bố đã làm bữa sáng cho chúng con đấy”
Cô vừa gửi tin nhắn qua đó thì Tinh Thiên bắt đầu phàn nàn, “Cơm của bố nấu thực sự không ngon.”
“Nhưng cho dù không ngon, con cũng nể mặt ăn một chút”
“Còn anh hai thì không nể mặt chút nào cả, anh hai không ăn miếng nào cả, còn nói với bố là chỉ có heo mới ăn bữa sáng khó ăn như vậy”
“Này? Không đúng, mẹ ơi, anh hai có phải đang chửi con không?”
Tô Ánh Nguyệt vui mừng khôn xiết, “Nếu mẹ là con thì mẹ sẽ đánh một trận với Tinh Vân rồi”
Hai phút sau, tin nhản từ Tỉnh Thiên lại đến, “Đánh xong rồi, con đánh không lại, bị anh hai đánh cho một trận.”

“Hu hu hu, con khổ quá!”
Không biết tại sao nhưng khi xem tin nhản kể khổ của Tinh Thiên, Tô Ánh Nguyệt lại cảm thấy rất vui.

“Chờ mẹ về rồi làm cho con những món ngon đền bù cho con nhé!”
“Dạ được, con sẽ đợi mẹ!”
Tô Ánh Nguyệt khẽ cười, vừa định đặt của Tinh Vân lại đến.

“Mẹ bị lừa rồi.”
Tin nhắn của cậu bé xúc tích như lời nói của nó vậy, “Nó rõ ràng chưa bị chịu đòn.”
Tô Ánh Nguyệt bất lực nhún vai cười, “Không sao, dù sao mẹ cũng định là sẽ làm món ngon cho các con mà.”
“Dạ”
Tinh Vân trưởng thành rồi, không giống một đứa trẻ 5 tuổi chút nào “Mẹ cố lên”
“Nếu có chuyện gì không vui có thể nói với con, có lẽ có thể giúp được cho mẹ đấy”
“Con nói với Kỷ Tinh Nguyên rồi, em ấy tạm thời sẽ chỉ kiếm chú của ẻm thôi, không quấy rầy mẹ đâu.”
“Nếu có việc gì cần thiết, Thiên Tỉnh và con cũng có thể xử lý giúp mẹ”
Tô Ánh Nguyệt: “…”
“Không cần đâu”

Nói chuyện với Tỉnh Vân, cô luôn có ảo tưởng đang nói chuyện với những người lớn tuổi hơn mình vậy, “Mẹ phải đi làm rồi đây”
“Dạ, con cũng phải đi làm việc rồi đây”
“Con phải làm việc?”
“Dạ, phải chăm sóc hai con quỷ nhỏ, Tinh Thiên và Tinh Nguyên.”
Sau khi nói xong, cậu bé còn gửi một icon mặt bất lực cho Tô Ánh Nguyệt, “Kỷ Tinh Nguyên thực sự không nghĩ mình là người ngoài.”
“Chậc chậc chậc, vừa mới lên làm nữ chính, ngày đầu tiên đi quay mà khiến cô ta vui mừng như vậy rồi.”
Khi Tô Ánh Nguyệt vừa đặt điện thoại xuống, Lương Gia Hân ở phía xa lại bắt đầu mỉa mai, “Vừa đắc ý mà đã vênh váo rồi.”
Tô Ánh Nguyệt lười tính toán với cô ta, quay ngư: sáng, sau đó cùng Kỷ Thanh Nam đi đến trường quay
Theo lịch quay ban đầu, cô có hai cảnh hôn với Kỷ Thanh Nam vào sáng nay.


Không lẽ cô phải quay với Kỷ Thanh Nam sao?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.