"Em và bạn họp lớp, tại sao không nói với anh?"Giọng Lê Việt có chút không vui.
"Em thấy anh bận, nên không có nói." Lê Bảo Y khẽ giải thích.
"Gửi địa chỉ tới." Lê Việt trầm giọng nói, ngữ khí ra lệnh, để cho người ta không cãi được, không đợi Lê Bảo Y nói, liền trực tiếp cúp điện thoại.
"Cô bị quản rất nghiêm?" Vương Tử Trinh mở miệng nói chuyện.
Lê Bảo Y liếc Vương Tử Trinh dò xét một chút.
Đôi mắt anh ta đen kịt, bản thân không nói nhiều, càng lộ ra sâu không lường được.
Lê Bảo Y và Vương Tử Trinh từng có một đoạn sâu xa.
Thời cấp ba, cô và bạn học hẹn đi xem phim.
Anh của cô không cho phép cô đi.
Cô không biết lấy lá gan ở đâu, liền bò từ cửa sổ sang cây.
Sau khi leo sang cây, không dám đi xuống, vừa vặn Vương Tử Trinh đi qua.
Cô cũng không lo dưới váy lộ hết, gọi Vương Tử Trinh lại, nhảy lên người anh ta.
Kết quả, một cánh tay Vương Tử Trinh trật khớp, treo căng một tuần.
Cô nấu cho anh ta một tuần cơm.
Hai người cũng coi như từng có tiếp xúc thân mật, cô đưa cho anh ta kem ly và nước ngọt có gas, anh ta uống hết.
Cô còn tưởng rằng anh ta cũng có ý với cô chứ!
Kết quả, người khác viết thư tình cho anh ta, anh ta đều không có báo cáo, duy chỉ có thư tình của cô là giao cho thầy.
Lúc Lê Bảo Y chuyển trường, nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy là tên nhóc này cố ý trả thù.
Thật sự là cáo già, mọc ra một cái mặt vương tử, có được trái tim Vu sư.
Nghĩ tới đây, Lê Bảo Y phát hỏa, nói ra: "Mắc mớ gì tới anh."
Nữ A nhìn thái độ Lê Bảo Y không tốt, châm chọc nói: "Thời cấp ba chuyện cô viết 100 lá thư tình cho Vương Tử Trinh, bạn trai cô biết không?"
Trong mắt Thủy Miểu Miểu lướt qua tia sáng, hỏi: "Vậy bạn trai cũ của cô lên giường với những người phụ nữ khác, cô biết không?"
Vẻ mặt nữ A khó coi, trừng mắt liếc Thủy Miểu Miểu: "Bạn trai cũ của tôi lên giường với những người phụ nữ khác, sao cô lại biết?"
Thủy Miểu Miểu câu lên nụ cười, nâng ly rượu đỏ, ưu nhã uống một ngụm: "Ngại quá, tôi hỏi sai, chuyện cô và bạn trai cô bây giờ lên giường, bạn trai cũ của cô biết không?"
"Chuyện của tôi bây giờ liên quan gì tới bạn trai cũ."Nữ A không chút suy nghĩ trả lời.
"Cho nên, chuyện của Bảo Bảo, liên quan gì đến cô sao?" Thủy Miểu Miểu dẫn dắt chủ đề.
Nữ A nhất thời á khẩu không trả lời được.
Những người khác nhìn Lê Bảo Y mang tới một người bạn là nhân vật hung ác, cũng tạm thời đình chỉ trêu chọc Lê Bảo Y.
Căn bản Thẩm Mặc Thần không để ý tới Lý Như, giơ ly rượu đỏ, ra hiệu tán dương Thủy Miểu Miểu: "Biện luận vô cùng đặc sắc."
Thủy Miểu Miểu nhìn sang Thẩm Mặc Thần, lại liếc mắt nhìn Lý Như ngồi bên cạnh anh.
Chuyện anh ở giữa mấy người phụ nữ, ngược lại rất thành thạo.
"Không phải đàn ông gì kính tôi rượu, tôi đều uống."
Thẩm Mặc Thần nhìn khiêu khích trong mắt Thủy Miểu Miểu, khẽ cười một tiếng.
Tiểu hồ ly, ghen ư.
Bây giờ không phải là anh muốn mời cô rượu, mà chính là muốn đút cô rượu.
"Sao lại nói vậy?" Lý Như không vui, nói, "Bạn trai tôi là người nối nghiệp Thẩm thị tương lai, còn không xứng kính rượu cô ư?"
"Lý Như, bạn của tôi không muốn uống thì không uống thôi, cô hẳn là nên quản lý tốt người đàn ông của cô, đi kính rượu người phụ nữ khác." Lê Bảo Y nói giúp vào, trừng mắt về phía Thẩm Mặc Thần.
Cô nhìn khía cạnh anh quen thuộc như vậy, giống như, ngoại trừ giống Viêm Viêm, còn gặp qua nơi nào.