Thủy Miểu Miểu liếc nhìn bên ngoài, hướng về phía Hoa Thừa Hàn, cung kính nói:" Hoa tổng, ngài thả tôi xuống ở ven đường là được rồi, tôi muốn đi ăn chút gì đó sau mới về ".
“ Thẩm tổng đã phân phó tôi đưa cô về tận nhà ". Hoa Thừa Hàn nói.
Thủy Miểu Miểu giống như là cười một tiếng, nói:" Sau khi về tôi không ra được ngoài, làm sao có gì ăn ".
Hoa Thừa Hàn suy nghĩ một chút, sau đó để cho tài xế xe dừng lại ở ven đường.
Thủy Miểu Miểu xuống xe, nhìn điện thoại, có cuộc gọi nhỡ của Bảo Bảo, liền gọi lại.
“ Thủy Thủy, nói cho cậu một tin, lần trước mình gặp cái người tên Thẩm Mặc Thần, lần đó cảm thấy anh ấy rất quen, bây giờ mình nhớ ra rồi. Anh ấy hình như là Đổng sự trưởng của tập đoàn Hoàn Thần, lần trước có chụp được một bức có mặt anh ấy, mình so sánh, thật sự là anh ấy ". Bảo Bảo vừa nhìn Thẩm Mặc Thần trong máy tính vừa nói.
“ Ừ, mình cũng vừa đoán ra ". Thủy Miểu Miểu đảo mắt, bình thản nói.
“ Thủy Thủy, nhất định không được bỏ qua cho anh ấy, áp đến gần, sử dụng, cậu còn có thẻ vàng là Viêm Viêm, lúc mấu chốt, hãy dùng thằng nhóc để trói chặc anh ấy, đàn ông mà, đối với phụ nữ có thể không quan tâm nhưng đối với con mình thì khẳng định sẽ quan tâm ". Bảo Bảo hưng phấn đề nghị.
Điều này khiến Thủy Miểu Miểu lo lắng nhất.
“ Anh ấy càng lớn mạnh, mình và Viêm Viêm càng nguy hiểm ". Thủy Miểu Miểu như suy nghĩ điều gì liền nói.
“ Cậu ngốc quá, cậu phải làm cho anh ấy yêu cậu ". Bảo Bảo nhẹ giọng nói.
“ Không phải là mình muốn mà anh ấy yêu mình được, bên người Thẩm Mặc Thần có rất nhiều phụ nữ, vóc người đẹp, dáng dấp được, bối cảnh thì vô cùng tốt, trong lòng anh ấy đã có một chân ái, sợ rằng không ai có thể thay thế.
Tại sao mình lại làm anh ấy yêu mình? Mình và anh ấy không thể nào ". Thủy Miểu Miểu nói, nhìn bốn phía tìm chỗ ăn cơm.
Cô nhìn thấy một tiệm ăn nhanh.
Thủy Miểu Miểu hướng đến tiệm ăn nhanh bước đến.
“ Nhưng mà, mình cảm thấy anh ấy đối với cậu không phải là không có hứng thú. Hôm gặp mặt đó, mình thấy anh ấy luôn nhìn cậu, ánh mắt sáng quắc, giống như muốn nuốt cậu vậy, nói không chừng cậu vào được tạp chí Hoàn Thần là do anh ấy giúp ". Lê Bảo Y nói ra điều mình đang nghĩ.
“ Coi như là anh ấy giúp, đây cũng chỉ là vì nhìn mình giống với chân ái trong lòng anh ấy thôi ". Thủy Miểu Miểu bật thốt lên.
“ Rất giống sao? Có thể là anh ấy yêu cậu thì sao, chẳng qua là cậu không biết ".
“ Ảnh bạn gái trước của anh ấy mình đã xem qua, mặc dù mình giống cô ấy, nhưng nhìn kỹ, ánh mắt, khí chất mình không giống cô ấy được".
“ Này, hay là cậu có chị em a?" Bảo Bảo nghi ngờ hỏi.
“ Không đâu, thế giới rộng lớn vậy, người giống người rất nhiều. Bảo Bảo, không nói chuyện nữa, mình phải ăn cơm ". Thủy Miểu Miểu đi vào trong quán ăn nhanh.
“ Vậy cũng tốt, nhưng mà có chút đáng tiếc ". Lê Bảo Y giọng mất mát cúp điện thoại.
Thủy Miểu Miểu đang chuẩn bị chọn món ăn thì điện thoại lại vang lên, cô nhìn, là Thụy Khắc gọi đến, không muốn cũng phải nhận nghe.
“ Sao vậy?" Giọng Thủy Miểu Miểu đề phòng.
“ Ăn trưa với nhau một bữa, con trai em đang ở chỗ của tôi ". Thụy Khắc nhẹ giọng nói.
Sống lưng Thủy Miểu Miểu lạnh toát, trong đầu thoáng qua tia kinh sợ, bật thốt lên:" Viêm Viêm, sao lại ở chỗ anh?"
“ Vừa lúc ở trên đường gặp được thằng nhóc, em mau đến đây đi, tôi và con trai em đang ở quán ăn ở gần trường học của nó ".
Thủy Miểu Miểu cúp điện thoại, đi thẳng đến đó.
“ Bên này ". Thụy Khắc thấy Thủy Miểu Miểu đi đến, vẫy tay gọi.
Thủy Miểu Miểu thấy Viêm Viêm ở đó, sắc mặt nhợt nhạt mấy phần trong lòng vô cùng run sợ đi đến.
Viêm Viêm giống như không vui, nhìn Thủy Miểu Miểu dò xét, giọng quái dị hỏi:" Phụ nữ có chồng, khẩu vị nặng, ánh mắt có vấn đề.”