Trèo Cửa Sổ Gây Án: Ông Xã Ra Tay Nhẹ Nhàng

Chương 309: Ba, mau đến bắt kẻ phản bội



“ Có ý gì?" Thủy Miểu Miểu không hiểu, kéo ghế ngồi xuống ở bên cạnh Viêm Viêm.

“ Tôi nói với thằng nhóc, tôi là bạn trai em ". Thụy Khắc cười nói, ánh mắt si tình khóa Thủy Miểu Miểu.

Thủy Miểu Miểu khẽ cười thành tiếng:" Vậy ánh mắt của tôi đúng là có vấn đề rồi ".

“ Không phải là bạn trai của mẹ sao?" Viêm Viêm liếc xéo Thủy Miểu Miểu hỏi.

“ Không phải ". Thủy Miểu Miểu và Viêm Viêm, kẻ xướng người họa nói.

“ Sao không nói sớm, hại con lo lắng không công rồi ". Viêm Viêm nói, tay mở quyển menu.

Thụy Khắc nhìn về phía Viêm Viêm.

Đứa nhỏ này ghen sao?

Thụy Khắc cau mày, hướng về Viêm Viêm hỏi:" Nhóc con, mặc dù đây không phải là mẹ ruột của cháu, nhưng lại là em gái ruột của mẹ cháu, cũng có quan hệ máu mủ với cháu, cháu không được đoán mò ".

Viêm Viêm ngẩng đầu, liếc nhìn Thụy Khắc, sau đó nhìn về phía Thủy Miểu Miểu.

Thủy Miểu Miểu không muốn để Viêm Viêm mở miệng nói thêm, liền cười trừ:" Con hiểu không ".

“ Hiểu ". Viêm Viêm đồng tình, liếc mắt nhìn Thụy Khắc, cúi đầu, ngón tay chỉ vào món bò bít tết Ferri.

“ Hai phần bò bít tết Ferri ". Thủy Miểu Miểu đưa menu cho người phục vụ, hỏi Viêm Viêm:" Không phải lúc này con nên ở trong trường sao? Sao lại ra ngoài?"

“ Con mới mở một tiệm văn phòng phẩm, ra để thị sát công việc ". Viêm Viêm nói, nhìn Thụy Khắc dò xét sau đó hỏi Thủy Miểu Miểu:" Chú ấy là quỷ gì?"

“ Là quỷ mà con vẫn cũng chú ấy đi ăn cơm?" Thủy Miểu Miểu không vui nhìn Viêm Viêm.

“ Ha haa, không vào hang hổ sao bắt được hổ con, con chỉ muốn đi dò xét tình địch ". Viêm Viêm cợt nhả nói.

“ Ăn xong lập tức cút ngay ". Thủy Miểu Miểu bất đắc dĩ nói.

Bị xem nhẹ, Thụy Khắc nhìn Thủy Miểu Miểu, sau đó nhìn Viêm Viêm.

Anh càng nhìn Viêm Viêm, càng thấy giống với Thẩm Mặc Thần.

Ánh mắt Thủy Miểu Miểu quét qua Thụy Khắc, thầm nghĩ xong đời rồi, nếu bị nhìn ra manh mối thì nguy rồi.

“ Con trai của em giống chồng chị em, hay là giống chị em vậy?" Thụy Khắc hỏi.

“ Anh rể a, hai người giống nhau như đúc, lần sau tôi sẽ cho anh gặp anh rể của tôi ". Thủy Miểu Miểu thản nhiên cười nói.

“ Hả?" Viêm Viêm nghi ngờ nhìn Thủy Miểu Miểu.

Hai lần nhắc đến chuyện này, khiến Viêm Viêm cảm thấy đầu óc Thủy Miểu Miểu rất có vấn đề.

Thủy Miểu Miểu cong tròng mắt, hướng về phía Viêm Viêm, giải thích:" Thật ra thì, có chuyện này, mẹ vẫn chưa nói cho con biết, con không phải là con ruột của mẹ, con là con của chị gái và anh rể của mẹ ".

“ A ". Viêm Viêm cười xòa một tiếng:" cho nên con mới không ngốc như mẹ, đúng không?"

“ Sao lại nói như vậy?" Thủy Miểu Miểu khẽ nhéo tai Viêm Viêm, sau đó nói:" Mau đi thị sát công việc của con đi ".

“ Còn còn chưa ăn cơm ". Viêm Viêm không vui nói.

“ Ăn, ăn, ăn, ăn cái rắm a, biến mau ". Thủy Miểu Miểu hất cằm về phía cửa.

Viêm Viêm mím chặc môi, ánh mắt vô cùng giận, giọng tàn nhẫn:" Mẹ chờ đấy ".

Nói xong, thằng nhóc xoay người chạy ra ngoài.

Thụy Khắc liếc nhìn bóng lưng Viêm Viêm, hỏi:" Thằng nhóc không sao chứ?"

“ Chắc là cõi lòng cũng bị tổn thương một chút, lần sau anh đừng nhắc đến ba mẹ của nó nữa nhé ". Thủy Miểu Miểu oán hận nói.

“ Xin lỗi, tôi tưởng là nó biết ". Thụy Khắc nói xin lỗi.

“ Quên đi, sớm muộn gì cũng sẽ biết, hôm nào tôi cho anh xem hình ba của nó, đứa nhỏ này, nhìn giống ba như đúc ". Thủy Miểu Miểu cố ý nói, sau đó ánh mắt trộm nhìn Thụy Khắc.

Cũng may anh ta không nghi ngờ gì.

Thủy Miểu Miểu thở phào nhẹ nhõm.

Bên ngoài.

Viêm Viêm núp sau lan can, gọi điện thoại cho Thẩm Mặc Thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.