Trèo Cửa Sổ Gây Án: Ông Xã Ra Tay Nhẹ Nhàng

Chương 90: Cha con là thú



. Chương 90 Cha con là thú

Trong lòng Viêm Viêm có chút run sợ, sợ hãi hỏi: "Cái gì? Không muốn nhiệm vụ không có thành, trước hù chết con trai độc nhất của mẹ."

"Đi." Thuỷ Miểu Miểu thật muốn đá cậu bé cút.

"Tuân lệnh." Viêm Viêm cười hì hì cút đi.

"Trở lại." Thuỷ Miểu Miểu vừa hô.

Viêm Viêm rũ đầu, ảo não trở lại, đứng ở trước mặt Thuỷ Miểu Miểu.

"Con, sau này, nhất định phải, gài bẫy cha con, biết không? Nhưng là, không thể gài bẫy mẹ, hiểu không." Thuỷ Miểu Miểu trông mong hỏi.

"Cái này thật đúng là một việc làm độ khó kỹ thuật cao. Đảm nhiệm nặng, bất quá, mẹ già, con cũng muốn bẫy cha, nhưng là, cũng phải để cho con biết trước cha con là ai?" Viêm Viêm nhíu mày, hề hề hỏi.

"Cha con là cầm thú." Thuỷ Miểu Miểu xác định nói.

Viêm Viêm trợn to hai mắt, mím môi, chê nói: "Mẹ già, miệng mẹ vị còn không phải là nặng giống vậy, đàn ông phổ thông căn bản không thỏa mãn được mẹ, com vì tiền đồ mẹ.

Vì đời người hạnh phúc, con đề nghị mẹ vẫn là dắt đầu thú kia trở lại đi, có thể cùng mẹ cả đời, cũng thật là cần dũng khí cực lớn, con thay cha mặc niệm."

"Đi." Thuỷ Miểu Miểu nhìn Viêm Viêm, "Con đây là cùi chỏ hướng bên ngoài, phải biết, một đời người phụ nữ chỉ có 400 đến 500 cái trứng, một đời người đàn ông, một ngàn tỉ (trillion) tiểu trùng trở lên, con vì mười ngàn một phần trăm triệu, chê bốn trăm, con cảm giác chính con làm đúng không? Con không phụ lòng mẹ sao? Mẹ còn sinh con, nuôi con."

Thuỷ Miểu Miểu xoa xoa khóe mắt lòng chua xót lệ.

"Mẹ, con sai rồi." Viêm Viêm lập tức nói xin lỗi.

Thuỷ Miểu Miểu nhìn Viêm Viêm.

Đúng rồi, cô không thể chán chường, việc cần trước là muốn dọn nhà.

"Đi một bên chơi." Thuỷ Miểu Miểu đứng dậy, đi về phòng.

"Mẹ già, tối hôm nay lại không nấu cơm sao?" Viêm Viêm thò đầu hỏi, vì ấm no mình.

"Con làm." Thanh âm Thuỷ Miểu Miểu từ trong phòng truyền tới.

Viêm Viêm rũ đầu, bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài.

Bẫy cha, đãi ngộ tốt đẹp như vậy, bé không có hưởng thụ được, nhưng là, bẫy con trai, bé đều ở đây trải qua.

Thuỷ Miểu Miểu vào phòng, mở máy vi tính ra, lên mạng, phân phát tin tức cho mướn cùng với tin tức tìm mướn phòng.

Hỏi nhiều mấy nhà, ghi danh nhiều mấy nhà, tìm nhiều mấy nhà, hẳn rất nhanh có thể làm được.

Cô lên qq, hình cái đầu Lê Bảo Y chớp động.

Thuỷ Miểu Miểu mở ra.

"Cô là Thuỷ Thuỷ, hay là con trai Thuỷ Thuỷ?" Lê Bảo Y hỏi.

Thuỷ Miểu Miểu nhìn, khẳng định Viêm Viêm thường xuyên vào QQ cô, bị Lê Bảo Y bắt qua.

Riêng tư cô, cũng không trị giá một mao tiền sao?

"Mẹ bé." Tâm tình Thuỷ Miểu Miểu không tốt trả lời.

*

Năm phút trước, Thẩm Mặc Thần đang thông qua internet xâm nhập vào máy vi tính Thuỷ Miểu Miểu.

Anh tra xét phía sau cô, rất sạch sẽ, cũng không có gì đặc biệt.

Anh cũng nhìn thấy tất cả hình cô, đều là bản thân cô, không có một tấm là Lý Tư Tư.

Bất quá, rất kỳ quái là, hình cô đều là 3 năm gần đây, trước kia một tấm cũng không có.

Cho nên, anh vẫn không thể phán đoán cô có phải Lý Tư Tư hay không.

Bất quá, thấy tin tức cô tìm phòng cùng ban bố tin tức cho mướn phòng, tâm tình cả người Thẩm Mặc Thần cũng không tốt.

Cô cứ như vậy chỉ muốn thoát khỏi anh sao?

Vừa định hạ tuyến (thoát khỏi), anh thấy cô cùng một người tên là "Bảo bảo không đơn giản " nói chuyện phiếm.

Từ trong giọng nói hẳn là người quen.

Thẩm Mặc Thần nhíu mày, quan sát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.