Nhớ lúc trước, khi theo đuổi Giang Chí Đình tôi đã nghĩ mặt mình dày lắm rồi, không ngờ anh còn có thể mặt dày hơn tôi. Trước những ánh nhìn tò mò trên sân bay, anh làm như không có chuyện gì.
Khi về đến nhà, tôi nhận ra Giang Chí Đình đang đi sau tôi.
" Anh đi theo tôi làm gì?"
Tôi nghi ngờ nhìn Giang Chí Đình.
" Anh sống ở đây?"
Tôi nhìn xung quanh, khu này chỉ có nhà tôi cùng mấy nhà khác, đã sống cùng nhau mấy chục năm,đều là nhà có tiền, họ không có vấn đề gì mà phải chuyển đi.
" Nhà anh ở cạnh nhà em luôn."
" Nhà anh ở cạnh nhà tôi?"
" Không phải em bảo tôi chuyển đến ư?"
Tôi chợt nhớ về lúc trước đúng là mình có nói như vậy.