Trí Thông Minh Của Em Thật Là Uổng Phí

Chương 10: Canh hai



Editor: Táo đỏ phố núi

Ăn xong cơm tối, một giờ sau mỗi người đi một ngả. Sau khi về phòng, Hà Phỉ Phỉ nằm ở trên giường quẹt quẹt vào Microblogging nửa tiếng, sau đó dậy đi tắm, chuẩn bị bắt đầu nhiệm vụ gõ chữ ngày hôm nay.

Bởi vì sợ mình phân tâm, cho nên lúc cô đánh máy đền tắt máy đi. Hôm nay cô làm cái gì cũng không được thuận lợi, ngay cả viết văn cũng gặp khó khăn, hơn mười giỡ rưỡi khó khăn lắm mới viết xong chương một, cô đăng bài lên, lúc này mới thả lỏng, thở ra một hơi.

Cô mới khai hố cho truyện này, thành quả cũng không tệ, khoảng năm vạn chữ, số lượt xem đã được hơn bốn ngàn rồi, kết quả như vậy đã là không tệ rồi. Hà Phỉ Phỉ định dùng nửa tiếng còn lại để nhắn trả lời độc giả, đến mười một giờ thì bắt đầu đề tài tình cảm ngày hôm nay.

Từng cái từng cái kéo xuống, cô nhìn muốn ngất xỉu, ngay sau đó có một comment khiến cô chú ý, làm cho tinh thần cô chấn động.

Nhận xét rất dài xoay quanh “Văn thối nát, tác giả thối nát” đã phát động một cuộc thảo luận rất nghiêm túc, câu văn hùng hồn hơn ngàn chữ, giọng văn lưu loát, từ ngữ chau chuốt. Hà Phỉ Phỉ kéo xuống, cái bình luận dài kia đã kéo dài hơn ba mươi lượt trả lời, cô không khỏi sững sờ một chút, dù là một bình luận rất tệ, độc giả cũng sẽ không cao hứng như vậy chứ? Cô nhìn kỹ lại, thậm chí còn phát hiện ra bóng dáng của Kiều Hoa xinh đẹp ở trong đó.

Bình luận thứ 4 【 Gió thổi mây trôi trên sông 】: chủ thớt có ý một chút, đừng viết những lời nhục mạ tác giả, cũng không thể thay đổi được sự thật tác giả viết rất tốt. Đi tắm rửa, ngủ sớm một chút đi.

Tự nhiên khiến các độc giả nổi hứng lên bình luận ở phía dưới.

Bình luận thứ 4【 Ta sợ ba 】: mẹ nó, giờ đã kinh động tới Kiều Hoa rồi! Không nhịn được nghĩ tớiLão Vương sát vách tên gọi là bát bát

Bình luận thứ 8【 vương bát bát khóc choáng váng tại nhà cầu 】: Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát, Kiều Hoa thể hiện tình yêu đối với thím ba, xin hỏi cô cảm thấy như thế nào 【 mỉm cười 】

Bình luận thứ 13【 kiều thẩm vương đạo 】: các người thấy cao trào của Bát Kiều rồi chứ? Rõ ràng là Kiều Hoa thích thím ba, từ khi thím ba còn là một nhân vật nhỏ bé không ai biết tới đã ở bên cạnh thím ba rồi, mỗi lần xuất hiện những bình luận chê bai, Kiều Hoa sẽ đứng ra phản bác lại, rõ ràng là mỗi ngày đều âm thầm chú ý tới thím ba, tình yêu sâu sắc như vậy, các người mắt bị mù mới không nhìn ra?【 mỉm cười 】

Bình luận thứ 19【 Kiều Hoa tôi yêu anh 】: ha ha ha ha ha ha câu nói của Kiều Hoa trong nháy mắt đã giết chết chủ thớt, mơ mộng hão huyền Kiều Hoa vỗ vỗ tay, sau đó cười khe khẽ, nói, dám chê vợ ta, này thì đần độn nè. Ha ha ha ha ha ha cười té đái luôn rồi!!!!

Bình luận thứ 21【 gió thổi lạnh cái mông 】: lại trình diễn một cái luân thường đạo lý của năm, bát kiều vs thím kiều, xin mời về đội 【doge】

Bình luận thứ 22 【thiếu niên gà quay】: bình luận phía trên để cp ngược rồi, Kiều Hoa là tổng công, xin cám ơn.

......

Hà Phỉ Phỉ trợn mắt lên một cái, nhảy vọt qua bình luận này, đem những bình luận còn lại đọc cho hết, vừa nhìn thời gian, đã hơn mười một giờ rồi.

Không còn kịp thời gian để nghĩ một đoạn ngắn, trong đầu Hà Phỉ Phỉ hiện lên đoạn nói chuyện phiếm lúc ban ngày, vì vậy vừa cười khúc khích vừa đăng lên Microblogging.

Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát v: có một gương mặt dịu dàng chính trực, nhưng bất đắc dĩ lại bị nói thành một người đàn ông xấu, đó là một loại trải nghiệm như thế nào?

Đăng lên Microblogging xong, Hà Phỉ Phỉ đi uống nước mật ong mà dì Trần đưa tới, đột nhiên cô nhớ tới vẫn chưa mua đồ chơi cho Đạt ca và Đạt muội, vì vậy vào cửa hàng đồ chơi, nghiêm túc và cẩn thận lựa chọn.

Sau khi mua xong, Hà Phỉ Phỉ lướt qua một số bình luận, suýt chút nữa cười đến tắt thở. Hiển nhiên chủ đề đen tối luôn có thể đưa tới những chủ đề đen tối ở trên mạng.

Ta biết ngay vương bát không chịu được cô đơn mà, mấy hôm trước đăng lên chủ đề mới lạ, rốt cuộc hôm nay cũng khôi phục lại phong cách trước kia【doge】 không thể không nói, tôi rất thích cô như vậy 【 mỉm cười 】

Thể nghiệm chính là chỉ có thể nhìn vẻ mặt cao trào của anh ta【 Hình động vẫy tay 】

Gió thổi mây trôi trên sông, Kiều Hoa, chẳng lẽ anh thật sự xấu 【 mỉm cười 】

Nội bộ của Gió thổi mây trôi trên sông, Kiều Hoa mâu thuẫn rồi, mau ra đây nói cho mọi người biết, người anh yêu rốt cục là người nào【 mỉm cười 】

Thất bại gần đây, có phải vương bát không tìm được lời văn phù hợp, cho nên với đăng lên Microblogging lời văn trống rỗng như vậy 【 Hình động vẫy tay 】

Vương bát đang suy nghĩ nếu như Kiều Hoa xấu như vậy thì nên làm gì bây giờ 【 cười cry】

Nếu Gió thổi mây trôi trên sông kém, thì đổi lại cô hãy chỉ đạo anh ta, hội bát kiều bày tỏ Kiều Hoa sẽ không bao giờ dám thô bạo lại bạn đâu【doge

Hà Phỉ Phỉ không nhịn được suy nghĩ tới bộ dạng tái mặt của Kiều Hoa khi thấy những lời này, nhất thời cười đến mức không ngừng được.

Dường như cùng lúc đó, Kiều Hoa cũng gửi đi một bình luận.

Gió thổi mây trôi trên sông v: cái đề tài này, cảm xúc của A Đại tương đối sâu. Mười dặm gió xuân không bằng em, Lắm tiền nhiều của có phục hay không. // Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát v: có một gương mặt dịu dàng chính trực, nhưng bất đắc dĩ lại bị nói thành một người đàn ông xấu, đó là một loại trải nghiệm như thế nào?

Mẹ nó!! Kiều Hoa anh thật là thâm hiểm đó!!! Câu nói đầu tiên đã chuyển chủ đề sang người của Lão Xuân và A Đại rồi, Hà Phỉ Phỉ không nhịn được bày tỏ sự khâm phục.

Quả nhiên, đám người trên mạng lập tức bị dời đi sự chú ý.

Mẹ nó nếu như mà giáo viên ngữ văn của tôi còn sống, thì ý tứ của những lời này có phải là: Lão xuân rất lắm tiền, nhưng khả năng lại kém; A Đại đã thử qua, hết sức hối hận 【 cười cry】

Ha ha ha ha ha ha ha bí mật đen tối của Lão Xuân đã không che giấu được nữa rồi, nhanh chóng đi nhìn lại những vụ cưỡng gian trên Microblogging của anh ta đi 2333333

Đồng thời đưa bình luận lên, hoặc là Kiều Hoa coi trọng bình luận của Vương Bát, hoặc là đặc biệt quan tâm, hơn nửa đêm, các người ngọt ngào chết mất【 Hình động vẫy tay 】

Những người cao sang thật loạn, các người định cả bốn người cùng thoát khỏi nhóm sao【 mỉm cười 】

Kiều Hoa, vương bát không chịu được cô đơn, anh biết phải làm như thế nào sao【doge】

Ít sáo rỗng một chút, chân thành nhiều hơn một chút. Kiều Hoa nói mau, thím ba và vương bát cùng rơi xuống nước thì anh sẽ cứu người nào【 mỉm cười 】

Hà Phỉ Phỉ không nhịn được đọc những bình luận khen, sau đó lướt qua một lượt trên Microblogging di dời sự chú ý.

Mười dặm gió xuân không bằng em v: tôi không phục 【 mỉm cười 】 các người cưỡng ép tôi sao!! Hơn nữa em gái Đại đã thử qua khi nào!!! // Lắm tiền nhiều của có phục hay không v: Lão xuân rất lắm tiền, nhưng khả năng lại kém; A Đại đã thử qua, hết sức hối hận. Nhìn tới nhìn lui, tôi quyết định loại trừ câu này 【 mỉm cười 】// Gió thổi mây trôi trên sông v: cái đề tài này, cảm xúc của A Đại tương đối sâu. Mười dặm gió xuân không bằng em, Lắm tiền nhiều của có phục hay không. // Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát v: có một gương mặt dịu dàng chính trực, nhưng bất đắc dĩ lại bị nói thành một người đàn ông xấu, đó là một loại trải nghiệm như thế nào?

Dường như Hà Phỉ Phỉ có thể tưởng tượng ra vẻ mặt hỏng bét của Lão Xuân, bị một đám người hâm bộ bình luận là “Bí mật của Lão Xuân đã bị bại lộ, tất cả chúng tôi đều biết khả năng của anh rất kém”, cô không nhịn được mà cảm thấy đau lòng cho Lão Xuân.

Lúc này, tin nhắn mới lập tức hiện lên.

Hà Phỉ Phỉ mở nhóm lên, vừa đúng lúc nhìn thấy Lão Xuân đang phát điên.

Lão Xuân ca: vương bát! Kiều Hoa! Em gái Đại! Tất cả đều ra đây cho tôi!! ! Khốn kiếp, tôi đang tức sôi ruột sôi gan lên rồi đây, các người phơi bày bí mật kém cỏi của tôi ra, sau này sao tôi có thể trêu chọc mấy em gái được nữa!! Không đúng, căn bản khả năng của tôi không hề kém cỏi!! Đều là mấy người nói lung tung! Mấy người vu oan cho tôi!!!

Sau lại còn kèm theo mấy hình động dậm chân và khuôn mặt khóc lớn.

Vương Bát Chi Khí: một tên đàn ông con trai mà giữa đêm khuya la lớn như vậy, lại còn dậm chân khóc rống lên như vậy, giống như là đang phát bệnh thần kinh, làm hàng xóm thức giấc. Rốt cuộc thì anh ta đã xảy ra chuyện gì? Anh ta có thế nào người ta mới biết chuyện cũ chứ? Hoan nghênh ghi lại sự thật, rồi cùng nhau đi vào thế giới nội tâm của người bệnh thần kinh.【 mỉm cười 】

A Đại: này, thần linh ơi, chỗ này có người bị phát bệnh, mau đưa đi nhanh một chút. Đừng bỏ qua điều trị, chúng tôi sẽ tự chăm sóc mình thật tốt, an no uống say, anh cứ yên tâm ở lại bệnh viện đừng suy nghĩ cho chúng tôi xd

Ba Đạt: đồng ý.

Lão Xuân ca: 【 Hình động vẫy tay 】 Kiều Hoa, anh lại có thể đứng cùng một phe với bọn họ, anh không thể vì nàng dâu của mình mà chơi xấu anh em chứ!!!!

A Đại: ơ ơ ơ thể diện lớn quá nhỉ, anh em có thể đổi, nàng dâu có thể đổi sao 【 mỉm cười 】

Vương Bát Chi Khí: làm sao mà tôi lại trở thành nàng dâu của Kiều Hoa vậy, tôi vẫn là cô gái chưa chồng đó nha【 cười cry】

Ba Đạt: đừng nghe bọn họ nói lung tung.

Lão Xuân ca: Hey hey hey, đừng có mà ân ái trắng trợn như vậy, loá mắt chết mất thôi, tôi đây vẫn chưa tính toán sổ sách rõ ràng với các người đâu! !

A Đại: người chỉ có năm phân thì không có quyền nói gì cả.

Lão Xuân ca: mẹ kiếp, tôi đây có tiền!

A Đại: anh chỉ có năm phân.

Lão Xuân ca: ông đây có dáng vẻ rất đẹp trai!

A Đại: anh chỉ có năm phân.

Lão Xuân ca: Ông đây dáng dấp cao lớn! Nụ hôn đầu tiên vẫn còn tồn tại!!

A Đại: anh chỉ có năm phân.

Lão Xuân ca: cô dám nói câu khác không 【 mỉm cười 】

A Đại: đàn ông Trung Quốc trung bình đều là mười ba phân.

Lão Xuân ca trầm mặc một lát, sau đó, gửi một tin nhắn bằng giọng nói tới.

Mặc dù bọn họ ồn ào náo động lâu như vậy, nhưng mà cũng chưa bao giờ nói chuyện bằng giọng nói, Hà Phỉ Phỉ không nhịn được tò mò muốn biết giọng nói của Lão Xuân ca như thế nào, vì vậy điều chỉnh âm thanh lớn lên, mở giọng nói lên.

“Em gái Đại, cô thật sự đáng bị đánh đòn, sớm muộn gì cũng có một ngày, tôi sẽ cho ba người biết tay.”

Giọng nói kia trầm thấp mà dồi dào từ tính, hơi khàn khàn nhưng lại rất hấp dẫn. Mang theo chút dở khóc dở cười và giọng nói có chút cưng chiều, khiến cho Hà Phỉ Phỉ không nhịn được mà đỏ lỗ tai lên, A Đại thì lại càng mất một lúc lâu cũng không phản ứng kịp.

Vương Bát Chi Khí: mẹ nó!! giọng nói của Lão xuân vô cùng dễ nghe!!! Tôi thấy có lỗi vì những điều đã nói ra trước đó, tôi hoàn toàn tin tưởng anh chính trực ngay thẳng!!! 【 hoa hồng 】

Lão Xuân ca: 【 Đắc ý 】【Đắc ý】【Đắc ý】

Ba Đạt:...... Đắc ý cái gì? 【 xem thường 】

Nói xong, Kiều Hoa cũng gửi một đoạn giọn nói lên.

“Ai mà không có giọng nói hay chứ.”

Sự trầm thấp và chính chắn không thể so với Lão Xuân, giọng nói của Kiều Hoa trong trẻo dễ nghe, giọng nói bình thản lại nhẹ nhàng như gió xuân hiu hiu thổi, nhưng mà vì chất lượng âm thanh không tốt, lại cộng thêm giọng nói của anh không lớn, cho nên nghe không được rõ lắm.

Hình như nghe có chút quen tai…… Chẳng lẽ những giọng nói dễ nghe đều na ná giống nhau? Hà Phỉ Phỉ cũng không để ý nhiều, chỉ lăn qua lộn lại nghe lại giọng nói của hai người rất nhiều lần.

Vương Bát Chi Khí: mẹ nó, nghe các người nói chuyện đều rất kiên định, làm thế nào đây【 cười cry】

Lão Xuân ca: Kiều Hoa có ý gửi giọng nói để quyến rũ cô đó, anh ta đang chờ cô thượng anh ta【 mỉm cười 】

A Đại: trong lòng của Kiều Hoa muốn nói là: không nên bởi vì tôi là Kiều Hoa mà thương tiếc tôi, cứ mạnh tay mà bẻ hoa đi【 mỉm cười 】

Lão Xuân ca: quần đã cởi, chờ phát trực tiếp.

Hà Phỉ Phỉ cười đến mức không ngừng được, muốn trêu chọc Kiều Hoa, vì vậy cũng xuôi theo lời của hai người kia.

Vương Bát Chi Khí: Kiều Hoa, anh đồng ý ở dưới người của tôi ư, hội Bát Kiều đang chờ phát trực tiếp kìa 23333

Qua một lúc lâu, Hà Phỉ Phỉ cũng có chút buồn bực vì lần này hình như đã đùa giỡn quá trớn rồi, chẳng lẽ đã khiến Kiều Hoa tức giận cho nên Kiều Hoa mới không trả lời lại.

Ba Đạt: đồng ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.