Triền Miên Không Ngớt

Chương 8: Gặp lại Long Triệt



Sau khi về nhà tắm rửa xong, đã là hơn 11 giờ đêm.

Đồng Vũ Lăng cũng không lập tức trên giường ngủ, mà là mở ra computer, khởi động MSN, chứng kiến cái đầu quen thuộc đang sáng, lập tức đánh chữ phát đi qua.

Bên kia không phản ứng, vì vậy nàng BUZZ một lần. Đợi một lúc nữa, ngay lúc nàng chuẩn bị buông tha cho chuẩn bị logout, bên kia cuối cùng trả lời:

“Tiểu Lăng tử, đã trễ thế này em còn vào? Liên hoan đã trở về?”

“Uh, mới vừa trở về, vừa rồi anh chạy đi đâu thế, hình cái đầu phát sáng, mà lại không đáp lại!”

“Xin lỗi, anh đang ở thư viện, vừa mới tìm sách.”

Đồng Vũ Lăng bừng tỉnh đại ngộ, đột nhiên nhớ tới những lời Hiểu Linh nói ngày hôm qua, vcùng với sự quái dị của Tiêu Chính Hoa đêm nay, không khỏi hỏi:

“Tiểu Hạo tử, em … Em có chuyện nghĩ muốn nói với anh, đêm nay liên hoan cùng công ty kia, có một nam nhân dường như có ý đối với em!”

Không giống dĩ vãng lập tức trả lời, bên kia dừng một chút.

Hắn mất hứng rồi? Đồng Vũ Lăng trong lòng vui vẻ, tiếp tục nói:

“Tiểu Hạo tử, còn đó không? Sẽ không lại là đi tìm sách rồi chứ?”

“Ách, anh ở đây! Nam nhân kia … Điều kiện hẳn là tốt.”

“Cũng được, tướng mạo đường đường, tuổi vẫn còn trẻ, thông minh, có năng lực.”

“Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Tiểu Lăng tử là một cô gái xinh đẹp như vậy, đáng lẽ đã sớm phải được nam nhân thương yêu cùng che chở. Tiểu Lăng tử, chúc mừng em nhé!”

“Ngoại trừ chúc mừng, anh không có cái gì khác nói với em sao?” -Đồng Vũ Lăng không tự chủ được hỏi.

Bên kia lại là một trận trầm mặc, một chút mới nói:

“Cảm giác của em đối với người kia thế nào?”

“Em … Em …”

“Ha hả, anh thật là khờ quá mà, tự nhiên lại hỏi như vậy. Người ta điều kiện tốt như vậy, em hẳn là thích đúng không!”

“Anh thì sao? Tiểu Hạo tử, anh thích em sao?”- Ngón tay Đồng Vũ Lăng không kịp khống chế, vội vã đánh ra những lời này, nhưng cuối cùng, lại là xóa đi, một lần nữa hỏi:

“Tiểu Hạo tử, anh cho rằng em nên tiếp nhận anh ta sao?”

Phát hiện hắn lại im lặng, trái tim vốn yên lặng của Đồng Vũ Lăng một lần nữa dấy lên hy vọng:

“Anh không muốn em nhận lời nam nhân khác, có phải hay không? Có phải hay không? ?”

“Như thế nào lại như vậy được, tiểu Hạo tử không phải là người chuyên chế như vậy, hơn nữa tiểu Hạo tử cũng không có tư cách làm như vậy!”

Một chút hy vọng, lần nữa biến mất! Thực đúng, Dư Hiểu Linh nói rất đúng, hết thảy chỉ là chính mình một mình tình nguyện, tiểu Hạo tử đối với chính mình căn bản là không có cái ý tứ kia! Cũng đúng, người ta đường đường là một người du học ở Anh quốc, như thế nào lại nhìn trúng người tầm thường như mình đây! Thình lình buồn vô cớ cùng mất mát tiến đến, làm cho Đồng Vũ Lăng cảm thấy vô lực, nhất thời không biết nói tiếp như thế nào, vì vậy, nàng lựa chọn nói lời từ biệt,

“Tiểu Hạo tử, em hơi mệt, buồn ngủ rồi.”

“Ách… được, anh không quấy rầy em nữa, nhanh đi nghỉ ngơi đi! Ngủ ngon!”

“Ngủ ngon!” -Đồng Vũ Lăng đánh xong hai chữ cuối cùng, rời khỏi MSN, tắt đi computer, sau đó không yên lòng mà trở lại trên giường, trơ mắt mà nhìn trần nhà, ánh mắt vẫn đang vô cùng cô đơn cùng bi trướng, ngực phảng phất như bị một đồ vật nào đó đổ xuống, khiến nàng vô cùng khó chịu.

Nằm ở trong ổ chăn ấm áp, nhưng lại như thế nào cũng không ngủ được, nàng luôn luôn dễ dàng ngủ, đêm nay dĩ nhiên lại mất ngủ, chỉ vì giấc mộng đã lâu, bỗng đột nhiên tan biến …

Trong đại sảnh rộng rãi xa hoa.

Tường nhà màu trắng sữa ốp đá phát sáng dưới ngọn đèn có vẻ phá lệ huy hoàng cùng đẹp đẽ, quý giá bức người, lộ ra khí chất ung dung như nơi ở của hoàng gia.

Tiến vào nới này đều không phải là nhân vật giàu có thì cũng là những người thuộc xã hội thượng lưu, mà ngồi vây quanh cái bàn cạnh cửa sổ là ba người nam nhân, lại càng là giàu trung cực phẩm. Một thân hàng hiệu, tuổi còn trẻ anh tuấn, khí độ bất phàm, trời sinh là nhân vật tiêu điểm.

“Này, mình gọi các cậu đến không phải uống trà trêu chọc, mà là giúp mình ra chủ ý!”- Chứng kiến bạn tốt nhất đang ngồi nhàn nhã cùng bình yên, Long Triệt trong lòng càng thêm xúc động, vừa lại nhả ra một tầng khói nhạt.

Trương Ít Kỳ nhún nhún vai, một bộ bộ dáng lực bất tòng tâm.

Lý Tuấn thì lộ vẻ cười hứng thú, nhân cơ hội chế nhạo nói:

“Triệt, tớ đã sớm nói với cậu rồi, phụ nữ vốn đơn giản là không chịu nổi cuộc sống buồn tẻ, vốn là phải thường xuyên gần gũi một chút, đừng lạnh lùng quá. Không nghe lời tớ, bây giờ mới thấy có hại rồi đi!”

Long Triệt trừng mắt nhìn hắn:

“Lý đại thiếu gia cậu lợi hải như thế, vậy mau chóng nghĩ ra một đối sách cho tớ đi chứ hả!”

Cùng Long Triệt nhận thức nhiều năm, bọn họ biết lúc nào có thể nói giỡn, lúc nào cần phải đứng đắn. Vì vậy, Trương Ít Kỳ đầu tiên lên tiếng:

“Năm nay là đại thọ tám mươi tuổi của bà ngoại cậu, yến hội đêm nay khẳng định sẽ càng long trọng hơn so với những năm trước, vì vậy bạn gái mà cậu mang theo nhất định phải là xuất thân danh môn, đẹp đẽ, quý giá hào phóng, không thể có nửa điểm sai lầm!”

“Trình Gia Văn lần này cũng thật quá phận rồi, hôm nay mới nói quá gấp không thể trở về, rõ ràng vốn là không để cho cậu có thời gian đi tìm một phụ nữ khác. Tớ thấy là, cậu càng phải tìm một phụ nữ so với cô ấy càng tốt, đừng để cho cô ấy coi cậu không ra gì. Không bằng tìm ngôi sao đi, các nàng là người am hiểu diễn trò nhất, tuyệt sẽ không làm mất mặt mũi của cậu!” -Lý Tuấn cũng thu hồi vẻ mặt bất cần đời, chăm chú phân tích nói ra đề nghị.

Trương Ít Kỳ nhưng lại lập tức bác bỏ:

“Ngôi sao tốt một chút đều có danh tiếng, tất cả mọi người đều biết đến. Bà ngoại của Long Triệt xuất thân là hậu duệ hoàng thất, là tiêu chuẩn danh môn khuê tú, vô cùng xem thường diễn viên, nếu để lão nhân gia người biết Long Triệt cùng với ngôi sao có qua lại, không tức chết mới là lạ. Triệt, xem ra đêm nay cậu chỉ có thể hành hiệp cô độc rồi.”

“Long Triệt chẳng những có được huyết thống của hậu duệ hoàng thất Anh quốc, nhà mẹ đẻ lại là tập đoàn Khâu Thị kiêm người thừa kế chủ tịch của ngân hàng Âu Á Phỉ Lợi Tư, vĩnh viễn đều là nhân vật tiêu điểm. Những người khác đi đến đều có kết bạn cả, cậu ấy làm sao lại có thể cô đơn một mình?”- Đến phiên Lý Tuấn phản đối.

Nhìn bọn họ ngươi một lời ta một ngữ, nhưng lại hồi lâu cũng không đưa ra được một ý kiến mang tính kiến thiết nào cả, Long Triệt càng cảm giác được phiền não, không yên lòng mà hướng ngoài cửa sổ nhìn lại, lơ đãng chứng kiến một bóng người màu tím nhỏ nhắm mảnh khảnh xinh xắn, đầu tiên là ngẩn ra, lập tức đứng lên.

“Triệt, cậu đi đâu thế? Vài giờ nữa là tiệc rượu sinh nhật của bà ngoại cậu bắt đầu rồi!” -Trương Ít Kỳ cùng Lý Tuấn kinh ngạc, hô trụ hắn.

“Tớ có chút việc đi trước rồi, các cậu cứ tự tiện đi! Về phần bạn gái, không cần các cậu lo lắng rồi! Đến lúc đó gặp!”- Long Triệt nói xong, cũng không quay đầu lại mà đi hướng cửa lớn, đi ra bên ngoài …

Cửa hàng bánh Vương Mão.

Nhìn đội ngũ càng ngày càng ngắn, Đồng Vũ Lăng tâm tình càng ngày càng vui mừng.

Hôm nay đến phụ cận nơi này gặp khách, lúc gần đi khách nhân đột nhiên đưa nàng hai hộp bánh. Cửa hàng bánh Vương Mão vốn là nơi bán bánh nổi tiếng nhất thành phố G, bánh của nơi này chẳng những thơm mát giòn ngon miệng, hơn nữa trong quá trình làm bánh vô cùng vệ sinh. Sinh ý tự nhiên vô cùng tốt, đặc biệt lúc gần xế chiều, người đến mua bánh lại càng nối liền không dứt, đội ngũ xếp thành trường long.(nghĩa là rồng không nhìn thấy đuôi, hí hí)

Nếu không phải ở bên cạnh không có bán bánh này, nàng thật là không muốn xếp hàng ở đây, bất quá nhớ tới người một nhà vui vẻ cùng nhau nhấm nháp mĩ vị điểm tâm, có khổ cực hơn chút nữa cũng đáng.

Đồng Vũ Lăng lâm vào giữa ảo tưởng tốt đệp, chợt thấy cánh tay bị người dùng lực nắm chặt, làm cho khi nàng xem rõ ràng bóng người to lớn còn có khuôn mặt tuấn mỹ sắc mặt lãnh khốc tuyệt luân của người trước mặt, không khỏi ngây người …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.