Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1000: Ngươi vẫn bị ta cảm động



Ba người Độc Cô gia báo cáo xong Thất hoàng tử nói cho Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Thiên biết những gã rành về Cổ Duệ chi dân. Thất hoàng tử nói câu trên là lời chấm dứt cho lịch sử Cổ Duệ chi dân, biểu thị gã không biết nhiều bằng Độc Cô gia.

Thất hoàng tử lại hỏi:

- Phải rồi, trừ các ngươi ra chỉ có ba nữ nhân của Vu Nhai biết đúng không?

Độc Cô Cửu Thiên kể lại chuyện từng nói với công chúa Nguyệt Lâm Sa cho Thất hoàng tử nghe, nên gã biết Vu Nhai còn sống. Thất hoàng tử gọi Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ là ba nữ nhân của Vu Nhai, không biết Nghiêm Sương nghe xong có buồn bực muốn nhảy lầu không?

Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Thiên gật đầu, nói:

- Đúng vậy!

- Ừm! Bọn họ thì không lo, lát nữa dặn dò một chút là được, sẽ không làm lộ bí mật.

Thất hoàng tử gật gù, kêu Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Thiên đi trước. Thất hoàng tử không hỏi Vu Nhai ở đâu, không cần hỏi.

Trong gian phòng không quá tối tăm, mắt Thất hoàng tử nhấp nháy. Khi Vu Nhai muốn xuất hiện thì hắn sẽ lộ mặt, nếu hắn không muốn thì Thất hoàng tử có la bể giọng cũng vô dụng.

- Một kẻ bí ẩn đáng sợ, chắc chắn hắn biết nhiều bí mật về Cổ Duệ chi dân hơn, là Vu Nhai phát hiện chuyện này. Ta cần đứng vững vị trí đã chọn, Hoàng Phủ Cung bị đám quái thú giết.

- Người đâu!

- Xin Thất hoàng tử sai bảo!

Thất hoàng tử mở miệng nói:

- Kêu Nhị hoàng tử lại đây, ta cần bàn bạc với Nhị hoàng tử vấn đề trở về.

Thất hoàng tử sẽ không nói về Cổ Duệ chi dân cho Nhị hoàng tử biết, chỉ bàn bạc nhanh chóng về nước, gã sẽ nhanh chóng gửi mật thứ đi.

Vù vù vù vù vù!

Thất hoàng tử không biết rằng gã rất mong về nhà, Vu Nhai cũng lẻn vào chỗ sứ đoàn Huyền Binh đế quốc. Vu Nhai không nghe những lời Thất hoàng tử lầm bầm nhưng hắn đoán được phản ứng của gã sau khi biết những điều này.

Vu Nhai chạy tới chạy lui rất nhanh phát hiện mục tiêu, đó là phòng của Dạ Tình.

Linh giác cảm ứng, lúc này Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ đã trở về từ chỗ công chúa Nguyệt Lâm Sa. Trong phòng Dạ Tình chỉ có một mình nàng, Tiểu Mỹ không đi theo. Phòng của Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ ngay kế bên. Tiểu Mỹ đang tò mò hỏi Nghiêm Sương tại sao không cho nàng ngủ chung với Dạ Tình tỷ tỷ, tại sao để Dạ Tình tỷ tỷ ở một mình trong phòng? Nàng rất muốn nói chuyện với Dạ Tình tỷ tỷ.

Nghiêm Sương khôn ngoan lấy đủ các cớ giải thích, không cho Tiểu Mỹ chạy qua nói chuyện với Dạ Tình.

- Khụ khụ, Tiểu Mỹ, Nghiêm Sương đâu?

Vu Nhai chui vào phòng Dạ Tình ngay, thầm cảm kích Nghiêm Sương biết điều. Nhưng một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng, Vu Nhai tạm thời không tỏ vẻ biết ơn với Nghiêm Sương.

Người Dạ Tình run lên, khẽ khàng nói:

- Ở phòng kế bên.

- A! Vậy . . . Mấy ngày nay có khẻo ko?

Tình huống trước mắt làm Vu Nhai bối rối, lúc trước dẻo mồm dẻo miệng giờ thì lắp bắp. Bắt đầu từ đêm Vu Nhai, Dạ Tình vào Ma Pháp đế đô thì hai người không còn ở chung một mình.

Tuy Dạ Tình, Vu Nhai bên nhau ba ngày trong di tích ma pháp viễn cổ nhưng có Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ kẹp ở giữa, hoàn cảnh không thích hợp tâm sự.

Chân mày Dạ Tình dựng đứng, ai oán nói:

- Không tốt, cực kỳ tệ.

Bất giác giọt nước mắt rơi, như nước lũ bị ức chế nhiều năm tuôn trào. Dù có công chúa Nguyệt Lâm Sa nói dối nhưng áp lực mấy ngày nay làm Dạ Tình sắp điên. Dạ Tình nghĩ đến chuyện Tiểu Mỹ bị Quang Minh thần điện bắt, mọi thứ dồn nén đổ ra, nước mắt không ngăn được.

- Không sao, ta đã trở về, hiện tại rất tốt.

Vu Nhai sợ nhất là nước mắt của nữ nhân, nước mắt càng nhiều là lòng hắn càng loạn. Vu Nhai nói lộn xộn mấy câu rồi ôm chặt Dạ Tình, bây giờ nói nhiều đều là lời trống rỗng, vòng tay ấm áp mới là sự an ủi cần nhất. Vòng tay hiệu Vu Nhai bị Dạ Tình dựa thật lâu, hắn cảm giác y phục ước đẫm.

Vu Nhai thầm nghĩ:

- Nữ nhân quả nhiên làm bằng nước.

Tham lang nữ thần cũng không ngoại lệ.

- Dạ Tình, sau này dù xảy ra chuyện gì nàng phải tin vào lão công của nàng không gì không làm được, tuyệt đối sẽ không dễ chết.

Dạ Tình nức nở nói:

- Ta biết, ta luôn tin như vậy, nhưng . . . Nhưng tình huống khi đó . . .

Tình huống khi đó là Vu Nhai dùng đạo cụ cầu cưu xong thì mất liên lạc, rồi xảy ra chuyện khủng bố như vậy. Dạ Tình có tin Vu Nhai cách mấy cũng không bình tĩnh nổi.

Nếu không nhờ công chúa Nguyệt Lâm Sa nói dối thì mấy ngày nay Dạ Tình càng tan vỡ nghiêm trọng hơn.

Vu Nhai trầm giọng nói:

- Mặc kệ thế nào, mọi chuyện đã tốt đẹp.

- Ừm!

Thật lâu sau Dạ Tình ngừng khóc, hai người ngồi song song trên giường. Dạ Tình tựa đầu vào vai Vu Nhai, mới đầu không có gì, nhưng từ từ không khí trong phòng trở nên kỳ lạ.

Thình thịch thình thịch!

Tim hai người đập nhanh, đặc biệt là Dạ Tình. Tuy đã làm chuyện đó với Vu Nhai nhưng mới có mấy lần, Dạ Tình vẫn rất xấu hổ. Chủ yếu là hình như Dạ Tình rất khao khát.

Dạ Tình dằn vặt nỗi lòng:

- Chẳng lẽ ta là nữ nhân dâm đãng sao?

Vu Nhai phá vỡ bình tĩnh:

- Ủa? Dạ Tình, sao mặt nàng đỏ vậy? Khóc đến mặt đỏ sao?

Dạ Tình ngẩn người, còn tưởng là Vu Nhai an ủi mình, ai ngờ nàng ngước đầu lên thấy ánh mắt trêu cợt của hắn. Dạ Tình biết ngay tên khốn kia lại trở về bộ dạng miệng chó không phun ra ngà voi, dù biết vậy nhưng nàng không nói nên lời.

- Ta . . . Ta . . .

- Ủa? Sao thân thể cũng đỏ lên? Không được, phải để thầy thuốc . . . Khụ, để ta kiểm tra cho nàng, lỡ bị gì thì phiền.

Vu Nhai nhớ đến vài câu nói tà ác kiếp trước, kiềm không được lấy ra dùng, chuẩn bị kiểm tra cơ thể Dạ Tình.

- Ngươi . . . Ngươi làm gì . . . Ta . . . A!

Dạ Tình không chống cự được Vu Nhai biến thân 'thầy thuốc' 'kiểm tra'. Miệng Dạ Tình bị chặn, quần áo rớt xuống lộ ra cơ thể đỏ rực. Bác sĩ Vu Nhai ném Dạ Tình lên giường, tà ác 'kiểm tra', khi ánh mắt nhìn đến chỗ quan trọng nhất của nữ nhân thì . . .

- Nữ nhân quả nhiên làm bằng nước.

Đây là lần thứ hai bác sĩ Vu Nhai cảm thán về nước, kiểm tra sâu hơn. Đây là một đêm trắng, suốt đêm Dạ Tình phát huy định nghĩ 'Nữ nhân quả nhiên làm bằng nước'.

Thực lực Vu Nhai mạnh mẽ, dù bị chìm trong nước cả đêm cũng phấn chấn tinh thần.

* * *

- Siêu lừa đảo, ngươi đúng là siêu lừa đảo, Tiểu Mỹ tức chết! Ngày hôm qua ngươi ngủ với Dạ Tình tỷ tỷ nhưng không mang theo Tiểu Mỹ, giờ ngươi lại sắp rời đi, vậy tấm thuẫn của Tiểu Mỹ thì sao đây?

Sáng hôm sau Vu Nhai, Dạ Tình mới ngừng cuộc chiến, đang định ngủ thì Tiểu Mỹ bạo lực phá cửa lao vào làm hai người trần truồng nằm trên giường lúng túng, đặc biệt là Nghiêm Sương vào theo. May mắn Nghiêm Sương thấy tình hình không đúng thì vội kéo Tiểu Mỹ ra ngoài. Những lời bên trên là khi Tiểu Mỹ bị Nghiêm Sương kéo ra, chờ một lúc lâu quay vào phòng Dạ Tình thì lên tiếng oán trách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.