Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1152: Phụ tử Hô Diên



Nam nhân trung niên Hô Diên lạnh lùng nói:

- Hơn nữa Độc Cô gia thì sao? Bây giờ là lúc Huyền Binh đế quốc gặp nguy hiểm nhất, chẳng lẽ người khác chết được còn bọn họ thì không thể?

- Còn Vu Nhai gì đó, trong truyền thuyết? Hừ, trong truyền thuyết nói hắn không có sức chống lại Cổ Duệ chi dân, truyền thuyết nói hắn không đưa ra tình báo quan trọng được. Thứ rác rưởi này chỉ biết ỷ lại lực lượng Độc Cô gia miệt thị hoàng quyền, Bắc Đẩu hành tỉnh bị đồ bỏ này làm mất nhi tử, vinh diệu nên có, rất không đáng giá. Thứ rác rưởi này là khối u ác tính của đế quốc ta, chết sớm cũng tốt.

Nam nhân trung niên Hô Diên ngừng một lúc, ngang nhiên nói:

- Không phải ta vì lỗi không đưa ra tình báo của Vu Nhai mà giận chso đánh mèo Dao Quang thành, người nhà của hắn. Ta chỉ muốn nói với các ngươi đừng đưa tình cảm vào chiến tranh, đừng mù quáng tin vào truyền thuyết giả dối không có thật. Nên làm như thế nào thì làm thế ấy. Bây giờ lấy Dao Quang thành làm mồi là lựa chọn tốt nhất.

- Có nghe thấy không? Đừng tin vào truyền thuyết đã chết, Dao Quang thành làm mồi là chiến thuật tốt nhất bây giờ.

Lãnh Thu Dương cố gắng tranh cãi:

- Hô Diên đại nhân nói quá đáng rồi, chuyện Mông thân vương . . . Thôi, bây giờ không phải lúc nói mấy chuyện này. Ta chỉ muốn nói bây giờ nhiều người trong Bắc Đẩu hành tỉnh còn ôm hy vọng vào Vu gia, thậm chí là với Vu Nhai. Nếu Dao Quang thành bị diệt thì niềm tin đến mức tín ngưỡng này sẽ vỡ tan.

Lãnh Thu Dương làm như vậy không chỉ vì Vu Nhai còn có Đan Đạo Hùng, Hoàng Phủ Dụ. Lãnh Thu Dương bị Nghiêm Lôi ảnh hưởng, gã cảm giác Vu Nhai chưa chết, tiểu tử này sẽ khôngchết dễ như vậy, hắn có tính chất chúa cứu thế.

Như Lãnh Thu Dương nói, vì lúc trước tuyên truyền Vu Nhai thái quá, tràn ngập truyền kỳ, dù bây giờ nhiều người biết hắn đã chết hoặc mất tích nhưng phía chính phủ không công bố lý do hắn mất tích, đa số là tin đồn. Có nhiều bình dân không tin Vu Nhai đã chết, cảm thấy hắn có việc gấp cần làm.

Rất nhiều người ôm hy vọng với Vu Nhai, đặc biệt vào lúc tuyệt vọng nhất luôn mơ có anh hùng xuất hiện.

Ngươi nói Lúc Vu Nhai xuất hiện thì binh sĩ Động Minh yếu tắc chết lặng, không tin?

Đúng là vậy, đám binh lính chết lặng, bọn họ chiến đấu đến tê dại. Đáy lòng các binh sĩ Động Minh yếu tắc không có chút hy vọng nào sao? Chẳng qua bọn họ không dám tin tưởng. Các binh sĩ Động Minh yếu tắc chính mắt thấy Cổ Duệ chi dân cường đại, bọn họ nghi ngờ năng lực của Vu Nhai. Binh sĩ và bình dân không tham gia chiến đấu có sự khác nhau.

Binh sĩ chết lặng không dám tin. Bình dân chưa tham gia chiến đấu, không biết Cổ Duệ chi dân cường đại, bọn họ chỉ nghe truyền thuyết về Vu Nhai, họ còn ôm hy vọng. Dù chỉ một chút hy vọng nhưng đủ để bọn họ kiên trì.

Tuyệt đối đừng xem thường lực lượng của bình dân, bọn họ là một phần Thần Huyền đại lục, là cột trụ tinh thần của binh sĩ.

Dù không có Vu Nhai thì còn Vu gia, sau lưng Vu gia là Độc Cô gia thần thoại. Vu Nhai được Huyền Binh Đại Đế gọi là có khả năng trở thành gia tộc lĩnh chủ nhất. Nhiều người đều biết mất Vu Nhai thì Vu gia không là gì, nhưng bình dân không biết. Lấy một anh hùng, một gia tộc trong truyền thuyết mang đến hy vọng ra làm mồi sao được?

Dao Quang thành bị tiêu diệt chẳng phải là tiêu diệt luôn cột trụ tinh thần sao?

Dù muốn chế tạo cảm giác nhiệt huyết, căm hận, thậm chí tử chiến đến cùng cũng không nên làm theo cách này.

Các bình dân tan vỡ thì binh sĩ cũng vậy, nguyên Bắc Đẩu hành tỉnh sẽ sụp đổ. Lãnh Thu Dương là Bắc Đẩu thành chủ, gã làm sao không thấy rõ những điều này? Dù Vu Nhai thật sự chết cũng phải tuyên truyền hắn là anh hùng, Vu gia là gia tộc anh hùng, tuyên truyền Vu Nhai là người thứ nhất bị Cổ Duệ chi dân giải quyết, người thứ nhất bị hy sinh.

Đây là cách tốt nhất ổn định lòng người. Tuy Lãnh Thu Dương biết Vu gia không có Vu Nhai thì không ra gì, nhưng bình dân có ký thác là còn hy vọng.

Lãnh Thu Dương còn một lý do, đó là sau lưng Vu Nhai có hai trưởng lão Độc Cô gia, có Đan Đạo Hùng, Hoàng Phủ Dụ. Nếu Vu gia bị tiêu diệt, mấy người Tiên Vực hành tỉnh không bị gì nhưng Lãnh Thu Dương, Bắc Đẩu thành chủ nho nhỏ sẽ bị mấy đại nhân vật làm thịt. Nếu Bắc Đẩu hành tỉnh bị diệt thì thành chủ nhỏ như Lãnh Thu Dương có sống nổi không? Gã có thể chờ đến lúc mấy đại nhân vật tiêu diệt mình sao?

Dù vì lý do gì thì Lãnh Thu Dương cho rằng tuyệt đối không thể lấy Dao Quang thành làm mồi.

Lãnh Thu Dương nói xong trong lòng cười lạnh thầm nghĩ:

- Ha, không thể mang tình cảm vào chiến tranh, ta thì thấy ngươi muốn nịnh bợ Mông thân vương. Còn nữa, sau lưng ngươi còn đứng Hô Diên Không Đài, con riêng của ngươi. Ta nhớ rõ tiểu tử này từng bị Vu Nhai sửa trị.

Lãnh Thu Dương không tin Tiên Vực hành tỉnh không thấy rõ tình huống trước mắt.

Không phải cách lấy Dao Quang thành làm mồi là vô lý, dù sao Dao Quang thành là thành thị mạnh nhất trừ Bắc Đẩu thành ra. Nhưng từ mặt chiến lược, sĩ khí thì Dao Quang thành không là ứng cử viên tốt nhất. Còn cách tốt hơn là lấy Dao Quang thành làm mồi.

Vì có lý do chính đáng, trừ mặt tinh thần hay thậm chí là chiến lược siêu tốt, cho nên nam nhân trung niên Tiên Vực không sợ sau này bị người trách móc về đại nghĩa. Nam nhân trung niên Tiên Vực có thể quang minh chính đại nói: Ta bày bố vậy là sai sao? Dù sai cũng không phải sai lầm lớn, dù sai sẽ không bị Huyền Binh Đại Đế trách tội, không trách được. Đây chính là dương mưu rõ rành rành.

Nam nhân trung niên Tiên Vực cười to bảo:

- Niềm tin, tín ngưỡng sao? Ha ha ha ha ha ha! Một truyền thuyết đã chết có gì cho người tín ngưỡng? Dù có thì cũng rất yếu, ngươi cứ yên tâm.

Nam nhân trung niên Tiên Vực cong môi lên, lạnh nhạt nói:

- Hô Diên gia Tiên Vực ta sẽ thay thế truyền thuyết giả dối không có thật đó. Bắt đầu từ bây giờ Hô Diên gia Tiên Vực ta sẽ là tín ngưỡng của Bắc Đẩu các ngươi!

Lãnh Thu Dương vẫn muốn cãi lại:

- Nhưng mà . . .

Lãnh Thu Dương phải cố cãi, nếu không khi Vu Nhai trở về . . . Lãnh Thu Dương bỗng rùng mình, như thể Vu Nhai thật sự sẽ về, gã sẽ tàn đời. 134e đây là trực giác.

Hơn nữa nam nhân trung niên Tiên Vực nói cái gì? Xem Bắc Đẩu hành tỉnh là gì? Dù Lãnh Thu Dương thói quen bị coi rẻ nhưng vẫn rất tức giận.

- Được rồi, đừng nói nhiều nữa. Hãy suy nghĩa thân phận của các ngươi và chúng ta. Đừng quên chúng ta có họ kép Hô Diên, không như đám lôm côm các ngươi. Bây giờ người cứu Bắc Đẩu không phải họ Vu mà là họ Hô Diên ta.

Nam nhân trung niên Tiên Vực nghe Lãnh Thu Dương nói mất kiên nhẫn, ngắt lời:

- Làm tốt bổn phận của mình là được. Ngươi ở trong mắt của ta không phải là thành chủ gì hết, hãy ngậm miệng lại chấp hành mệnh lệnh, nghe không?

Lãnh Thu Dương ngây ra, mặt đỏ rực nhục nhã nhưng không biết nên phản đối như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.