- Bằng không, hiện tại ta trợ giúp Thôn Thiên Kiếm nuốt ngươi. Thôn Thiên Kiếm, hắc hắc, đừng thấy ngân quang nó chớp hiện mà xem thường. Thật ra nó rất tà ác. Ngay cả trời nó cũng có thể nuốt, đừng nói là Ma Nhận nho nhỏ như ngươi.
Thôn Thiên Kiếm cái tên này là giải thích như vậy sao? Có quỷ mới biết được!
Cưỡng bức lại dụ dỗ, hù dọa Thí Thần Ma Nhận sửng sốt một chút. Nếu như nó có thể mở miệng nói, thật sự rất muốn nói, rốt cuộc là ai đang cùng ma quỷ giao dịch chứ? Ngay thời điểm nó đang do dự, Vu Nhai nói:
- Các huynh đệ, xử lý hắn!
Hai thanh Huyền Binh, bốn Binh Linh đồng thời xông tới. Vu Nhai cũng đánh ra ấn quyết áp chế. Cuối cùng không biết thời gian trôi qua bao lâu, Ma Nhận bị khống chế, in thật sâu vào trong trang thứ hai Huyền Binh Điển. Đúng vậy, là trang thứ hai. Thí Thần Ma Nhận sẽ không chịu ở dưới người khác, chỉ nguyện thừa nhận yếu hơn so với Thôn Thiên Kiếm. Cũng không biết là quy tắc gì, Thất Tinh Thần Kích không ngờ lại có khả năng nhường ra vị trí trang thứ hai.
- Phong Doanh, vì sao Binh Linh Thí Thần Ma Nhận cũng không ra được?
Vu Nhai vẫn cảm thấy rất buồn bực. Rốt cuộc chuyện xảy ra như thế nào? Thôn Thiên Kiếm có Kiếm Linh. Điều này đã có Phong Doanh chứng thực. Thôn Thiên Kiếm xem thường mình, không nhìn mình. Điều này có thể hiểu được. Nhưng Thí Thần Ma Nhận không nhìn mình, hình như có chút không thể nào nói nổi?
- Hình như Thần Binh tiến vào, đẳng cấp sau Thôn Thiên Kiếm và Thí Thần Ma Nhận thì không thể tùy tiện xuất hiện, cần có thời gian đặc biệt hoặc địa điểm đặc biệt mới có thể.
Lúc đó Phong Doanh không tiến vào đẳng cấp này, cũng không rõ ràng lắm. Phong Doanh trả lời.
- Nếu như ta không đoán sai, chỉ có Huyền Binh sau khi thật sự đột phá bát giai mới phải xuất hiện loại tình huống này. Được rồi, ta cũng không biết đây rốt cuộc là ở khoảng cách bát giai hay cửu giai, đã tiến vào cửu giai, thậm chí là sắp tiến về phía cửu giai đỉnh cấp. Nói chung bọn họ khẳng định không ở bên trong phạm trù bát giai là được. Búa phản nghịch chỉ mới vừa tiến vào bát giai mà thôi!
Khắc Liệt Luân Tư không hổ danh là đại sư rèn, hiểu biết so với Phong Doanh rõ ràng nhiều hơn. Nhưng hắn lại nói không ra được đẳng cấp của Thí Thần Ma Nhận và Thôn Thiên Kiếm. Trước đây cũng gọi là Siêu Thần Binh viễn cổ gì đó. Nhưng rốt cuộc siêu thần tới mức độ nào hắn cũng nói không được. Hắn chỉ mới từng thấy thần búa người lùn đạt được trình độ này.
Giữa bát giai tiến vào cửu giai, cửu giai, hay cửu giai tiến vào thập giai, thậm chí là thập giai...
Vu Nhai gật đầu. Cái gì bát giai, cửu giai thậm chí thập giai đều không phải là thứ hiện tại hắn có thể hiểu được. Thời gian tới, dù thế nào cũng không thể nhận được truyền thừa của Thí Thần Ma Nhận. Xem ra Thí Thần Ma Nhận và Thôn Thiên Kiếm như nhau, ở bên trong Huyền Binh Điển có mức độ tự do cực kỳ cao.
Hắn cũng không thèm để ý nữa. Chỉ cần không phải Thôn Thiên Kiếm một nhà độc quyền là tốt rồi. Hai thanh Thần Binh siêu cấp có thể kìm chế lẫn nhau.
- Vu Nhai, ngươi không sao chứ? Vừa rồi sắc mặt ngươi thật khủng khiếp?
Vu Nhai cuối cùng mở mắt ra. Đập vào mắt hắn là Thủy Tinh đang lộ vẻ khẩn trương. Cũng không biết nàng đã tiến vào đây bao lâu. Chắc chẳn đã đợi rất lâu. Hắn thở hắt ra một hơi. May là mình cũng đủ điên cuồng, nếu không thật sự không biết sẽ phát sinh ra chuyện gì.
- Ta không sao. Vừa nãy bị khí tức ở đây ăn mòn, bị thương nhẹ. Đúng rồi, đây là nơi nào?
Không muốn để cho Thủy Tinh lo lắng, hắn tạm thời không nói ra chuyện nguy hiểm khác thường vừa rồi, mà nói lảng sang chuyện khác.
- Ta cũng không biết. Trong Thần Ma Điện này gần như không có bất kỳ vật gì. Ta cũng không có tiến sâu vào bên trong tra xét. Trong mảnh nhỏ ký ức thánh nữ cũng chỉ nói nơi này có thứ Pháp Thần Điện muốn, nhưng không cụ thể là cái gì!
Thủy Tinh nói.
Lẽ nào thứ bọn họ muốn chính là Thí Thần Ma Nhận sao?
- Đi thôi. Chúng ta cẩn thận tìm xem, không chừng sẽ phát tài!
Vu Nhai cùng Thủy Tinh đi dạo một hồi trong Thần Ma Điện này, hết tầng này tới tầng khác, nhưng thật sự không tìm được bất kỳ thứ gì. Ngay cả cái ghế gì đó cũng không có. Hình như nơi đây đã bị người ta dời đi sạch. Dọn nhà như vậy cũng đủ triệt để.
Đương nhiên, Vu Nhai không quá lưu ý. Lần này có thể thu hoạch Ma Nhận đã là niềm vui bất ngờ quá lớn. Điều khiến hắn càng vui mừng hơn chính là lần đầu tiên diệt được dáng vẻ bệ vệ của Thôn Thiên Kiếm, còn chiếm được một thức truyền thừa của Thôn Thiên Kiếm. Đúng rồi, cũng không biết chủ nhân trước đây của Thần Ma Điện này tại sao không dọn nốt thanh tiểu đao này đi.
Tìm lại tìm một hồi... Quả nhiên giống như truyền thuyết, cổ điện cổ tháp gì đó đều sẽ có ô ngầm hoặc tầng hầm ngầm các loại. Chỉ có điều tầng hầm ngầm ở đây cũng không lớn, chỉ có một gian nhỏ mà thôi.
- Khí tức quang minh thật nồng đậm!
Thủy Tinh nhận được truyền thừa của thánh nữ Quang Minh, đối với khí tức này lại đặc biệt mẫn cảm. Nhưng xung quanh cũng không có thứ gì cả. Ngay cả ở mật thất cũng trống rỗng.
- Thời gian gần đây khẳng định đã có người từng đến. Mọi thứ đều bị bọn họ chuyển đi. Đương nhiên, người tới gần đây nhất có thể đã mấy trăm năm. Thần Ma Điện này vừa nhìn đã biết là từ thời kỳ viễn cổ.
Khắc Liệt Luân Tư ở trong lòng Vu Nhai nói.
Trong lòng Vu Nhai thoáng động, gật đầu. Quả thực như vậy. Nếu không khí tức quang minh không có khả năng lưu lại từ viễn cổ đến giờ?
Những phán đoán khi mới tới chắc chắn là sai. Người Pháp Thần Điện quả thực đã tới. Chắc là sau khi thánh nữ Quang Minh phát sinh bi kịch. Nhưng vì sao không hủy hoại quả cầu thủy tinh của thánh nữ Quang Minh và nấm mồ chủ nhân trước của U Hoang?
Còn có Thí Thần Ma Nhận nữa. Cho dù Pháp Thần Điện không thể sử dụng, cũng sẽ lấy về nghiên cứu một chút chứ?
- Đi, chúng ta đi ra ngoài xem thử!
Vu Nhai cùng Thủy Tinh đi ra khỏi Thần Ma Điện. Bên ngoài vẫn là cánh cửa màu trắng đang lơ lửng. Đứng ở trước cửa lớn Thần Ma Điện, Vu Nhai mới cảm nhận được cái gì gọi là phòng khí. Sương mù nặng gần như núi vậy. Xung quanh tối đen một mảnh. Cho dù đã ăn mật rắn của Hắc Kim Vương Xà, Vu Nhai cũng chỉ có thể mượn ánh sáng từ cánh cửa loáng thoáng nhìn thấy cảnh sắc phía trước. Đó không có cảnh sắc gì, chỉ là một hoang nguyên bát ngát.
- A, phía trước hình như có người?
Chiếc mặt nạ của Thủy Tinh không hổ danh là thần vật, nhìn xa hơn so với Vu Nhai.
Có người sao?
Trong lòng Vu Nhai đột nhiên có chút sợ hãi. Ách, là nam nhân đương nhiên phải đi trước Thủy Tinh. Hắn đi rất nhanh về phía trước. Từ đài cao phía trước Thần Ma Điện, hắn nhảy xuống. Cuối cùng hắn cũng thấy rõ ràng. Nơi đó có người, chẳng qua là một đống hài cốt!
- Bọn họ chết thật khủng khiếp, dường như đã gặp phải thứ gì đó vô cùng khủng khiếp? Ngươi xem, bọn họ đang đi về phía cánh cửa lớn màu trắng.
Thủy Tinh sợ hãi nói.
Lúc này trong lòng Vu Nhai cũng là sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.