- Trầm tiểu tử, uổng cho ngươi dám tự xưng là tứ đại công tử đế đô, vậy mà gục trong phù trận bảo hộ.
Hách thất thúc trừng Trầm Lâm Trúc nói:
- Chống mắt nhìn xem, hãy xem gia gia của ngươi làm chết xử nữ già vạn năm thế nào!
Nhiều người khóe môi co giật, lớn chuyện rồi đây, tại sao vời đến người như vậy? Chỉ có người lúc trước tham gia dạ hội Ngự Hương viên mới biết Vu Nhai là người được Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ nhìn trúng, Hách thất thúc năm xưa đi theo Hoàng Phủ đại tướng quân lăn lộn.
Vu Nhai thấy Hách thất thúc cũng ngẩn người, sau đó thấy Từ Hắc Tử bên cạnh gã, hắn liên tưởng đến Hoàng Phủ Dụ. Vu Nhai không ôm chút hy vọng về huynh đệ của Hoàng Phủ đại tướng quân, người ta chỉ nhìn trúng hắn chứ không nói muốn nhận làm con nuôi, đối diện nữ nhân biến thái này người ta ủng hộ hắn về mặt tinh thần đã là tuyệt vời.
Vu Nhai không ngờ Hoàng Phủ đại tướng quân có uy tín trong giới quần áo lụa là đế đô như vậy, Hách thất thúc quá dũng mãnh.
Trầm Lâm Trúc nhỏ giọng nói:
- Cái kia . . . Hách thất thúc, gia gia của ta là Trầm đại nguyên soái.
Mặt Hách thất thúc đỏ rần, xấu hổ cười nói:
- Lỡ mồm lỡ mồm.
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu Hách, thì ra ngươi dòm ngó mông của ma pháp sư cường đại nhất chúng ta đã lâu, hôm nay rốt cuộc dám ra đây thổ lộ? Đáng mừng đáng mừng.
Hách thất thúc mới nói xong thì có mấy người chui ra từ đám đông, cũng là nam nhân trung niên.
Hách thất thúc thẳng thắn thảo luận mông của ma pháp sư cường đại nhất:
- Chẳng lẽ ngươi không mơ? Nhìn xem, cặp mông vêu biết mấy.
- Tất nhiên là ta không mơ, nghe nói sẽ bị hút hết huyền khí và tinh . . . Khí. Ta đến giúp đỡ ngươi, xin đừng kéo ta xuống nước theo.
Người đến cũng rất dũng mãnh, nói ma pháp sư cường đại nhất như hồ ly tinh hút tinh huyết của người ta.
Nam nhân trung niên nói xong không quan tâm ai khác, nhìn hướng Vu Nhai:
- Ha, tiểu tử, ta tên Hải Lục Tinh, là huynh đệ của Phú thân vương Hoàng Phủ đại ca
Vu Nhai xấu hổ chào hỏi:
- Chào Hải thúc.
Hải Lục Tinh cười to bảo:
- Tiểu tử đúng là có triển vọng, biểu tình này hay, người dám chọc vào xử nữ già vạn năm lại lộ ra vẻ mặt này, chắc đã có nhiều người mắc mưu ngươi? Ha ha ha ha ha ha!
Hải Lục Tinh nhìn thấu vai diễn của Vu Nhai.
Trong phù văn trận, Trầm Lâm Trúc rất muốn nói:
- Hải thúc, ta cũng vì mắc mưu hắn nên mới bi kịch như ngày hôm nay.
- Không uổng là người Hoàng Phủ đại ca nhìn trúng, rất có khí phách.
- Hì hì, ta gai mắt xử nữ già vạn năm từ lâu. Tiểu Hách, chờ ngươi chơi xong mông vêu của nàng ta sẽ giúp ngươi giết, ngươi hiếp ta giết. Nhưng nghe nói nữ nhân già này đã mấy trăm tuổi, mông của nàng còn mềm không?
- Ha ha ha ha ha ha! Khẩu vị của tiểu Hách vẫn nặng như vậy.
Lại có mấy huynh đệ của Hoàng Phủ đại tướng quân đến, tất cả mang theo vài tay đấm, ai nấy cực kỳ dũng mãnh, dùng các loại ngôn ngữ nhục nhã ma pháp sư cường đại nhất. Vu Nhai trợn mắt há hốc mồm, đúng là ngoài trời có trời.
Đám người đứng xem câm nín, loại người gì đây? Qua thô tục, nói năng tùy tiện.
Không hiểu sao nhìn mặt ma pháp sư cường đại nhất đỏ tím làm người ta sung sướng trong lòng. Người bình thường 'chính nghĩa' nhất ngoài miệng thì xem thường nhóm người này nhưng trong lòng rất sảng khoái, mắt cứ liếc mông của ma pháp sư cường đại nhất.
Một số nữ nhân thấy khó chịu, quá thô tục, sao đế đô có loại người như vậy?
Vài người trung niên đánh rùng mình. Năm xưa đám người này vô pháp vô thiên, lớn tuổi rồi mới chính chắn lên, không nay bọn họ tụ tập lại. Chuyện lớn đây, sắp có kịch hay để xem.
Vu Nhai yên lòng:
- Hì hì, Thủy Tinh, ta đã nói là không sao.
Thủy Tinh trợn trắng mắt:
- Đúng là vật họp theo loài.
Nhóm người này nên chết hết đi.
- Các ngươi chết đi!
Ma pháp sư cường đại nhất cảm giác mông khó chịu chưa từng có, nàng rất muốn che kín mông. Thì ra ánh mắt dâm đãng của thế nhân sánh bằng ma pháp tinh thần. Đời ma pháp sư cường đại nhất hạn nhất là loại nam nhân xấu xa này, kết quả có một đám xuất hiện làm nàng không nhịn được nữa, đánh ra ma pháp mạnh hơn "Băng phong tuyết sát" gấp vô số lần.
Hôm nay người trong Lâm Trúc trà lâu đều phải bị đập nát, nếu không khó xóa mối hận trong lòng ma pháp sư cường đại nhất. Đặc biệt là đầu sỏ tội lỗi, tiểu tử họ Vu là mục tiêu trừ bỏ hàng đầu, ma pháp sư cường đại nhất sẽ dùng cách tàn nhẫn nhất tiêu diệt hắn, nếu không thi sau này ai đều có thể khi dễ Huyền Binh ma pháp tháp của nàng.
- Cha nó, nữ nhân già này nổi khùng rồi, lập tức kết trận!
Mấy công tử trác táng trung niên cộng mấy chục tay đấm nhanh chóng hành động. Khiến người ta ngạc nhiên là bọn họ phối hợp ăn ý vô cùng, càng khó chấp nhận hơn là trên người mỗi tên có dao động cường đại, toàn là thiên binh sư.
- Nghe nói đại ca của bọn họ, tức là Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ từng ép buộc họ phải tu luyện. Theo Phú thân vương nói thì làm công tử ca phải có vũ lực cao mới dễ ăn hiếp người, không có vũ lực không phải công tử ca giỏi.
Một vài người trung niên giải thích rằng:
- Bọn họ đều là công tử đại thế gia của đế đô, thiên phú không quá kém, càng đừng nói là tài nguyên, đạt đến thiên binh sư rất bình thường.
Khóe môi mọi người co giật, ánh mắt nhìn hướng Trầm Lâm Trúc. May mắn công tử trác táng thế hệ này không có vũ lực cao.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vẫn là ma pháp băng tuyết mạnh va chạm với vô số huyền khí, Lâm Trúc trà lâu lắc lư nhưng không có dấu hiệu sập. Là cao thủ đều nhìn ra mọi người khống chế lực lượng trên Lâm Trúc trà lâu, không, phải nói là ma pháp của ma pháp sư cường đại nhất khống chế tầng trên, huyền khí của những người khác không thể phá vỡ được ma pháp này.
Quả nhiên khi mọi thứ bình lặng lại, đám công tử ca trung niên giống như nhóm Yến đại nhân, Hạng giáo quan, kỵ sĩ dự bị, mặt đóng tuyết sương, cực kỳ chật vật. Thuộc hạ của bọn họ càng xui xẻo, ai nấy bị đông thành băng.
Xung quanh Lâm Trúc trà lâu càng ít người, chừa một khoảng trống thật lớn. May mắn Lâm Trúc trà lâu xây dựng ở khu vực rất tốt, xung quanh toàn là nhà lầu thương nghiệp các loại nằm rải rác trên đường, không kề bên nhau, nếu không thì đã ngã ầm ầm.
Dù vậy nhưng vẫn có nhiều người xui xẻo bị băng vụn đập trúng. Gần mười thiên binh sư cộng với Yến đại nhân, Hạng giáo quan hợp sức nhưng vẫn còn nhiều băng vụn bay ra. Đây chưa phải là chiêu mạnh của ma pháp sư cường đại nhất, thậm chí không thấy uy nhiếp huyền khí. Ma pháp sư cường đại nhất quả nhiên là danh bất hư truyền.
Hải Lục Tinh nhìn mọi người, hỏi:
- Làm sao đây?
Hách thất thúc không chút kiên cường nói:
- Đáng tiếc đại ca thiếu nữ đây, nếu không đã chẳng đến nỗi không đánh lại. Hay chúng ta mang đám người Vu tiểu tử tạm trốn đi?