Nguyệt Lâm Sa đáng thương vừa thấy buồn vì chín mươi phần trăm Vu Nhai đã chết, lại phải vui cười an ủi Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, nàng rất buồn bực. Đã buồn thì phải tìm người nói chuyện, cứ giấu trong lòng rất khó chịu.
Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ trở thành chỗ an ủi cho công chúa Nguyệt Lâm Sa.
Thỉnh thoảng công chúa Nguyệt Lâm Sa thầm mắng mình là nữ nhân ngốc đáng thương, tiểu binh kia quả nhiên đáng chết. Tóm lại khi tâm tình buồn là các nàng sẽ hỏi đi hỏi lại vấn đề này rất nhiều lần.
Nguyệt Lâm Sa như mọi khi không ngại phiền an ủi:
- Yên tâm đi . . .
Lúc này Tang Ma Ma đến thông báo.
Nguyệt Lâm Sa lấy làm lạ hỏi:
- Ba vị thiên tài của Độc Cô gia đến cầu kiến ta?
Nguyệt Lâm Sa không nghĩ ra, chẳng lẽ bọn họ cũng đến tìm an ủi? Nguyệt Lâm Sa lắc đầu, kêu Tang Ma Ma đưa Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Thiên vào. Với thân phận của ba người đủ tư cách gặp mặt công chúa Nguyệt Lâm Sa.
Khi Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Thiên, tấm thuẫn đi vào thì Nguyệt Lâm Sa, Tang Ma Ma mới biết bọn họ đến tìm Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ.
Nguyệt Lâm Sa lấy làm lạ thầm nghĩ:
- Có chuyện gì gấp gáp như vậy? Không thể chờ ba nàng về rồi nói?
Ở trong mắt Tang Ma Ma là:
- Cha nó, ba thiên tài Độc Cô gia đến tìm ba nàng kia chẳng lẽ là để tán tỉnh? Ba nam và ba nữ, rất có lý. Tổ cha nó, chạy đến phủ công chúa tán gái, xem biểu tình kia dường như là tỏ tình. Chết tiệt!
Độc Cô Cửu Thiên từ đâu chui ra chẳng thèm hành lễ với Nguyệt Lâm Sa, gã đến trước mặt Dạ Tình. Trong ánh mắt lạ lùng của Dạ Tình, Độc Cô Cửu Thiên quỳ một gối xuống.
Độc Cô Cửu Thiên nghiêm túc nói:
- Ba vị tẩu tử, Độc Cô Cửu Thiên xin thỉnh tội.
Trừ Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà ra những người khác biểu tình mờ mịt. Ba vị tẩu tử? Độc Cô Cửu Thiên nhận sai người rồi đi?
Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ nhìn hướng Độc Cô Cửu Tà quen thuộc nhất, bao gồm Nguyệt Lâm Sa.
Độc Cô Cửu Tà thuận miệng giải thích mấy câu:
- Các người cứ nhận đi. Ài, ta cũng không biết cụ thể có chuyện gì, ta biết lúc trước Thiên ca làm nhiều chuyện có lỗi với Vu Nhai trong Vu gia. Bây giờ Vu Nhai không có mặt, không biết Thiên ca nhận dược ơn cứu mạng của Vu Nhai từ boa giờ, trong lòng áy náy không yên nên mới sốt ruột chạy đến xin lỗi các người.
Độc Cô Cửu Tà thật tình không hiểu chuyện gì xảy ra.
Mấy canh giờ trước Độc Cô Cửu Thiên bỗng chạy tới trước mặt Độc Cô Cửu Tà. Đã lâu không gặp, Thiên ca thay đổi rất nhiều. Độc Cô Cửu Tà nghĩ vậy, Độc Cô Cửu Thiên bây giờ thân thiết hơn trước nhiều.
Độc Cô Cửu Tà không kịp hỏi tại sao Độc Cô Cửu Thiên xuất hiện tại đây thì nghe gã nói không đầu không đuôi, câu đầu không dính câu sau hỏi chuyện Vu Nhai. Biểu tình của Độc Cô Cửu Thiên rất hưng phấn.
Trừ hưng phấn thậm chí có tôn sùng, khâm phục, sau đó Độc Cô Cửu Thiên bi kịch.
Độc Cô Cửu Tà có gì kể nấy chuyện về Vu Nhai, khi Độc Cô Cửu Thiên biết hắn là người kia trong Vu gia, cái người bị gã coi là con kiến thì Thiên ca đứng chết trân.
Có lẽ bởi vì Độc Cô Cửu Thiên lần đầu tiên làm nhiệm vụ kim bào, Vu Nhai biểu hiện lúc đó rất chói mắt nên nhắc một cái là gã nhớ ngay. Khi ấy Độc Cô Cửu Tà không hiểu chuyện gì xảy ra, tại sao Độc Cô Cửu Thiên đột nhiên chui ra, không rõ Thiên ca vừa đến hỏi nhiều về chuyện Vu Nhai làm chi?
Độc Cô Cửu Tà kêu mấy tiếng Độc Cô Cửu Thiên vẫn đứng trơ ra đó, biểu tình không ngừng thay đổi.
Độc Cô Cửu Tà thấy tình huống là lạ vội chạy đi tìm Độc Cô Cửu Diệp.
Độc Cô Cửu Diệp choáng váng, không biết chuyện gì xảy ra. Độc Cô Cửu Diệp và Độc Cô Cửu Tà hoang mang kêu gọi Độc Cô Cửu Thiên.
Thật lâu sau Độc Cô Cửu Thiên nhỏ giọng nói:
- Vu huynh là người kia ở Bắc Đẩu hành tỉnh? Cái người bị ta buộc thề không bao giờ họ Độc Cô nưa? Lúc đó ta . . . Ta đã làm cái gì vậy?
Như lúc trước Vu Nhai đã nghĩ, Độc Cô Cửu Thiên đứt dây thần kinh.
Độc Cô Cửu Thiên tiếp tục lầm bâm:
- Vu huynh nên giết ta, nhưng hắn chẳng những cứu mạng ta, trước khi đi còn dặn ta đừng để bụng. Sao ta có thể không quan tâm được?
Độc Cô Cửu Tà không hiểu ra sao:
- Thiên ca, Thiên ca, ngươi có sao không? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Độc Cô Cửu Thiên nói lung tung:
- Không được, ta nhất định phải tìm Vu huynh, ta thà bị hắn một kiếm giết chết, dù hắn khoan hồng độ lượng không giết ta thì ta phải xin lỗi trước mặt hắn. Ta là người Độc Cô gia, ta dám làm dám chịu, hắn không giết ta thì ta sẽ làm trâu làm ngựa cho hắn.
Độc Cô Cửu Thiên định lao đi tìm Vu Nhai nhưng bị Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Diệp kéo lại.
May mắn Độc Cô Cửu Tà tìm Độc Cô Cửu Diệp, nếu không thực lực một mình gã không kéo Độc Cô Cửu Thiên lại nổi.
- Thiên ca, dù ngươi thấy áy náy trong lòng nhưng bây giờ ngươi không tìm được Vu Nhai.
Độc Cô Cửu Tà rất chóng mặt, Vu Nhai không biết mất tích hay đã chết xảy ra chuyện gì với Độc Cô Cửu Thiên? Nhưng Độc Cô Cửu Tà phản ứng rất nhanh, gã biết trong chuyện này xảy ra điều gì đó, nghe Độc Cô Cửu Thiên nói thì được Vu Nhai cứu mạng. Tuy nhiên Độc Cô Cửu Thiên chạy ra ngoài chưa chắc tìm được người.
Độc Cô Cửu Thiên nói:
- Đúng vậy! Bây giờ chắc chắn không thấy người, nhưng dù không tìm được cũng phải tìm, nếu không trong lòng ta rất khó chịu.
Nếu là sáu ngày trước Vu Nhai "Lấy đức thu phục người" thì Độc Cô Cửu Thiên không đến mức như vậy. Nếu Vu Nhai chính miệng nhắc đến hắn là người đó thì Độc Cô Cửu Thiên sẽ không quá khích thế này, gã sẽ thẳng thắn đập đầu tự sát.
Nhưng bây giờ lòng Độc Cô Cửu Thiên nặng trĩu.
- Thiên ca bình tĩnh lại đi, chỗ này là Ma Pháp đế quốc, ngươi tùy tiện ra ngoài sẽ gây rắc rối.
Độc Cô Cửu Diệp phản ứng rất nhanh, nêu đề nghị:
- Đúng vậy! Cửu Thiên, ngươi không thể ra ngoài. Nhưng nếu trong lòng ngươi vô cùng khó chịu thì ta có một cách. Nữ nhân của Vu Nhai ở trong thành này, ngươi có thể xin lỗi bọn họ trước.
Kết quả sự việc phát triển như thế này. Độc Cô Cửu Thiên nghe đề nghị liền chấp nhận, không cần biết Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ còn trong phủ công chúa đã chạy tới ngay. Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà bất đắc dĩ chạy theo, trên đường đi suy nghĩ dần rõ ràng. Vì hiểu sơ nên Độc Cô Cửu Tà mới giải thích mấy câu đó cho Dạ Tình.
Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà chỉ biết có bấy nhiêu. Hai người không rõ Độc Cô Cửu Thiên làm sao gặp Vu Nhai, làm sao nhận ơn cứu mạng từ hắn. Đầu óc Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Diệp mờ mịt.
Có một điều Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Diệp hiểu rằng với tính cách của Vu Nhai thì có vẻ . . . Chắc chắn Độc Cô Cửu Thiên bị hắn bán.
Nghiêm Sương lên tiếng phủ nhận:
- Ta không phải . . .
Cha nó, sao lão nương bỗng nhiên thành nữ nhân của hắn?