Khi Vu Nhai sắp bước ra cửa đại sảnh, Nguyệt Lâm Sa bỗng hỏi:
- Tiểu binh, ngươi nói nếu có ngày ta gặp nguy hiểm phải chết thì ngươi nhất định sẽ bất chấp mạng sống đến cứu ta, có thật không?
Vu Nhai khựng lại, quay đầu, cười tươi nói:
- Lời hứa của ta chắc chắn giữ lời. Nếu công chúa gặp nguy hiểm, nếu ta biết thì nhất định sẽ liều mạng chạy tới ngay.
Vu Nhai nói xong bước ra ngoài, ánh nắng chiếu bóng hắn không quá dài nhưng rất đẹp trai.
Nguyệt Lâm Sa ngẩn ngơ, mũi cay cay. Nguyệt Lâm Sa quên hẳn chuyện Cổ Duệ chi dân, trong mắt nàng tràn ngập bóng dáng Vu Nhai đẹp trai ngất ngây.
Tang Ma Ma đứng một bên nhìn, lắc đầu nguầy nguậy, hận không thể đi lên diệt tiểu binh này. Nhưng bây giờ Tang Ma Ma mà diệt Vu Nhai phải đắn đo lại thực lực của mình, nàng cảm giác công chúa Nguyệt Lâm Sa đang nuôi cọp hại mình.
Tiểu binh cho Tang Ma Ma cảm giác rất khác so với lần trước và lần này.
Nhưng vậy thì sao?
Tang Ma Ma chỉ có thể khuyên nhủ:
- Công chúa, nam nhân đều không phải thứ tốt, lúc trước những gì công chúa làm cho hắn mà hắn không hề để bụng, giờ nói ra lời hứa như vậy có quỷ mới tin.
Nguyệt Lâm Sa không trả lời, nhưng Tang Ma Ma nói khiến nàng chú ý.
- Không chịu nói câu đa tạ, ta hận không thể bóp nát thứ bên dưới của hắn. Công chúa lo lắng hắn muốn chết, tên kia không chút cảm động. Công chúa nói tiện tay thì thật sự là tiện tay sao? Tên kia không ngốc, hắn chỉ cố ý không muốn nhận ân tình của công chúa, đồ rác rưởi cố ý chơi xấu.
- Sau này chuyện trong Ma Pháp đế đô kết thúc, hắn không muốn tiếp xúc gì với công chúa nữa. Cha nó, lại còn nói người một nhà không khách sáo, thật tình . . . Ai là người một nhà với hắn?
- Người một nhà không khách sáo? Hắn từng nói câu này?
Khi đó công chúa Nguyệt Lâm Sa còn đang tức giận, vài lời Vu Nhai nói như gió thoảng bên tai. Nguyệt Lâm Sa nghe Tang Ma Ma nhắc lại thì rất ngạc nhiên.
- Đúng vậy! Ta nhớ rõ, hắn đã nói câu này.
Tang Ma Ma không yên tâm Vu Nhai nên đứng bên cạnh nghe, công chúa Nguyệt Lâm Sa không đề phòng nàng.
Tang Ma Ma la lên:
- Ai là người một nhà với hắn? Cái tên này được lợi còn khoe mẽ. Công chúa, hay bây giờ chúng ta tố cáo hắn đi.
Nguyệt Lâm Sa không nghe Tang Ma Ma lải nhải, nàng lẩm bẩm:
- Tiện tay, người một nhà không khách sáo, nhất định sẽ liều mạng đến cứu ta . . .
Nguyệt Lâm Sa nghĩ đến Vu Nhai thay đổi thái độ trước và sau, phong cách làm việc xưa nay của hắn. Nguyệt Lâm Sa chợt cười, cười rất lạ lùng.
Tang Ma Ma nhìn rợn người, hỏi:
- Công chúa, làm sao vậy?
Nguyệt Lâm Sa vui vẻ nói:
- Không có gì, tên khốn nói ta là hắn là người một nhà nên rất nhiều chuyện trở nên đương nhiên. Hắn nói cảm ơn ta xong thì không dây dưa thêm là vì vậy.
- Những lời này có vấn đề sao?
Nguyệt Lâm Sa như thiếu nữ bình thường có mối tình đầu, ngây thơ nhìn Tang Ma Ma:
- Có, thì là câu người một nhà.
Giây sau Nguyệt Lâm Sa lộ bản chất ma nữ, chu môi hầm hừ:
- Ai muốn cùng nữ nhân của hắn là người nhà? Cùng lắm ta là người nhà với hắn. Muốn mang ta trở về Huyền Binh đế quốc? Mơ đi, đừng tưởng thực lực tiến bộ nhanh là có thể dễ dàng thắng ta, thiên phú của Nguyệt Lâm Sa ta không thua gì ngươi. Hừ hừ, chờ xem là ngươi bắt ta hay là ta bắt ngươi.
Nguyệt Lâm Sa xoay người về phòng, để lại Tang Ma Ma đầu móc mịt mờ. Chuyện quái quỷ gì đây?
Nguyệt Lâm Sa nhỏ giọng nói:
- Nhưng nếu có ngày hắn liều mạng đến cứu ta thì có lẽ . . . Có lẽ ta sẽ cùng nữ nhân của hắn thành người một nhà.
Nguyệt Lâm Sa có chút mong chờ, sau đó bị suy nghĩ của mình chọc cười. Nguyệt Lâm Sa cười khúc khích, tiếng cười truyền khắp phủ công chúa.
Cười xong công chúa Nguyệt Lâm Sa nhỏ giọng nói:
- Hừ hừ! Tiểu binh chết tiệt, ngươi vẫn bị ta cảm động, bị ta đánh động. Bản công chúa có rất nhiều thứ làm người rung động.
Tuy Tang Ma Ma không hiểu Nguyệt Lâm Sa đang nói cái gì nhưng nàng biết một điều, công chúa thật sự yêu.
Đúng là Vu Nhai bị Nguyệt Lâm Sa đánh động, tính cách như nàng mà nói dối thiện ý với Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, nàng như thiếu nữ có mối tình đầu che giấu chuyện mình đã làm. Vu Nhai biết Nguyệt Lâm Sa làm như vậy là vì hắn.
Vu Nhai còn mơ hồ không rõ công chúa Nguyệt Lâm Sa làm như vậy là thật sự có tình yêu nam nữ với hắn hay là gì?
Quan trọng là Nguyệt Lâm Sa khiến Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ không mặt ủ mày chau mỗi ngày, điều này rất quan trọng. Vu Nhai là người trọng tình trọng nghĩa, hắn không hy vọng bất cứ người nào mất ăn mất ngủ vì lo cho hắn.
Người một nhà không khách sáo là câu ám thị, Vu Nhai có chút chơi ác. Vu Nhai rất khó nói lời sến như cảm ơn này nọ, đặc biệt là khi đối diện với công chúa Nguyệt Lâm Sa. Đừng thấy Nguyệt Lâm Sa tỏ ra chỉ tiện tay giúp, nếu Vu Nhai biểu hiện chân thành không chừng nàng lập tức đổi sắc mặt, nêu điều kiện gì quá đáng áp chế khí diễm của hắn.
Chẳng bằng giả bộ sẵn sàng nhận ơn để Nguyệt Lâm Sa tự đoán, đoán không ra khó chịu cũng tốt, mà đoán được thì cũng vậy, dù sao Vu Nhai chiếm ưu thế.
Nguyệt Lâm Sa còn nói cái gì mà chờ xem là ngươi bắt ta hay ta bắt ngươi.
Lúc đó Vu Nhai không nghĩ nhiều, không nghĩ có ngày sẽ bắt công chúa Nguyệt Lâm Sa về làm lão bà của mình. Vu Nhai phải nghĩ cho cảm giác của Dạ Tình, Thủy Tinh. Hơn nữa kêu Vu Nhai bắt cóc công chúa của Ma Pháp đế quốc? Vu Nhai ngốc sao?
Là tên háo sắc, Vu Nhai có ước mơ viễn vông này, hắn chỉ nói ra cho vui nhưng công chúa Nguyệt Lâm Sa cho rằng là thật.
Ban đầu Vu Nhai cảm ơn rất thật lòng, câu 'ta lièu mạng cứu nàng' cũng là thật. Nếu ngày nào đó đến chắc chắn Vu Nhai sẽ tới, đây là lời hắn đã hứa.
Lời hứa của một nam nhân.
* * *
Chỗ trú của sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, Thất hoàng tử cực kỳ nghiêm túc nói:
- Những gì đã nói là Cổ Duệ chi dân trong truyền thuyết tự xưng là hậu duệ của thần, xem nhân loại chúng ta là đê tiện. Các ngươi là thiên tài Độc Cô gia, khi nào về Độc Cô gia có thể nghe gia chủ kể cho nghe những bí mật này.
Sau khi ba kim bào Độc Cô gia trở vè liền chạy tới báo cáo tình huống, Thất hoàng tử nghe tim đập chân run. Lúc trước mọi người còn đang suy đoán Cổ Duệ chi dân có thật sự xuất hiện không? Giờ đã xác nhận, làm người ta trở tay không kịp.
Tâm tình Thất hoàng tử rất hưng phấn, bởi vì tin tức này là người của gã báo cáo, tức là thiên tài Độc Cô gia cung cấp.
Thất hoàng tử nghiêng hướng các đại gia tộc hành tỉnh, Độc Cô gia xem như người của gã. Thất hoàng tử là chọn Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà.