Triệu Hoán Tử Thần Ở Mạt Thế

Chương 11: Cặn bã tới cửa



"Tháp nhọn,viên pha lê màu đỏ,vành đai thép,di chuyển và trở thành gió,dừng lại và trở nên bình tĩnh,âm thanh của những cây giáo chiến thắng tạo nên lâu đài trống rỗng.Hado số 63,Raikoho(lôi pháo hống)!"

Nguyệt An Tuyết ngâm xong câu thần chú,lập tức một quả cầu màu vàng mang năng lượng như lôi điện tích tụ ở lòng bàn tay,hướng về phía đàn tang thi vừa bị Ichimaru Gin lùa đến mà bắn tới,trực tiếp càn quét luôn hơn 80 con tang thi,ngay cả cặn bã cũng không còn,sót lại chỉ còn mấy viên tinh hạch trong não của chúng rớt rải rác trên đất.

Ichimaru Gin trước khi quỷ đạo phát động đã thuấn bước về tới phía sau Nguyệt An Tuyết,trên mặt vẫn là cái nụ cười hồ ly ngàn năm không đổi.

"Ai nha nha,Tuyết Tuyết thật lợi hại đâu!"

"Gin,đi nhặt tinh hạch đi,tôi cần nghỉ ngơi một chút!"Nguyệt An Tuyết mệt đến đứng không nỗi nữa,ngồi dựa vào vách tường sau lưng mà thở dốc,trên trán đã chảy đầy mồ hôi ướt hết cả tóc mái.

Quả nhiên,suốt ba ngày đi ra ngoài thử nghiệm tất cả lực lượng của tử thần,cô cuối cũng tìm được giới hạn của mình hiện tại.

Cực hạn thân thể của cô khi sử dụng các quỷ đạo đọc thần chú chỉ có 5 lần một ngày,ở những quỷ đạo từ số 54 trở đi,nếu không đọc thần chú uy lực sẽ giảm một nửa có thể sử dụng tối đa 10 lần một ngày.

Còn về các quỷ đạo đánh số dưới 54 khi đọc thần chú thì có thể dùng tới 10 lần một ngày,không đọc thần chú thì lên tới 20 lần hoặc hơn thêm một hai lần nữa!

Về thuấn bước,cô có thể dùng cực hạn phạm vi là 5km một ngày,coi như đã không tệ rồi,còn trảm đánh hả,cực kì thê thảm,chiêu thức rất tốt nhưng sức lực không đủ,phải chém hai ba nhát mới rớt được cái đầu của tang thi,coi như bỏ luôn về vấn đề cận chiến với tang thi rồi.

Nhìn tới nhìn lui,cô hiện tại chỉ có thể dựa vào quỷ đạo mà giết tang thi,còn có linh áp cường đại thừa hưởng từ Zaraki Kenpachi cũng có thể sử dụng rất tốt nha,bất quá cô cũng không thể giữ phóng thích linh áp quá lâu như vậy sẽ tổn hại đến cơ thể cô khá nặng nề khiến sức khoẻ sẽ giảm sút một lần nữa,thật không biết còn cái gì có thể thảm hơn không nữa!

Quả nhiên cái gì cũng có giá của nó,hiện tại cô cần kiếm đủ hai mươi ngàn điểm tích luỹ mới đổi được một viên tẩy cốt tuỷ,sau khi tẩy cốt tuỷ thì cái thể chất ma ốm này của cô mới hoàn toàn biến mất được,cái con số kia thật không thể nói là rẻ được a~.

[Ting,chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ liên hoàn giai đoạn 3,bắt đầu tiếp tục giai đoạn 4:giết 2.000 tang thi cấp 0.]

Nguyệt An Tuyết nghe thông báo của hệ thống thì khoé mắt giật giật,đừng nói với cô cái nhiệm vụ liên hoàn này chơi nhân đôi đấy nhé,mới đầu thì 100 sau đó lên tới 500 rồi tới 1.000 và hiện tại lại là 2.000,không cần nghĩ cũng biết lần sau lên tới 4.000 tang thi cấp 0 cho mà xem.

Ngồi nghỉ ngơi chừng 15 phút,cảm thấy cơ thể đã tốt hơn một chút,Nguyệt An Tuyết mới gọi Ichimaru Gin và Zaraki Kenpachi trở về,trời cũng đã chiều vẫn là về trước vậy,hôm nay cô thu hoạch tinh hạch cũng không tệ chút nào.Tính luôn toàn bộ tinh hạch tìm trong mấy ngày nay đã tích góp được 76 viên rồi,có vẻ như tang thi ngày càng bắt đầu tiến hoá,số lượng tinh hạch xuất hiện ngày càng cao rồi!

Lúc cả ba chạy về gần tới cửa biệt thự thì nhìn thấy hai chiếc xe hummer đậu trước cửa,xung quanh đứng vài người trên tay có mã tấu,côn sắt,súng,nhìn qua như đang muốn xông vào trong nhà cô vậy.

"Này,các người đang làm gì trước nhà tôi vậy hả?"Nguyệt An Tuyết nhíu mày đi tới,Ichimaru Gin và Zaraki Kenpachi thì vẫn ngồi trong xe.

Còn vì sao lại ngồi xe hả,cô dĩ nhiên không thể suốt ngày dùng thuấn bước mà chạy đi chạy lại rồi,mấy ngày qua đã chỉ cho Ichimaru Gin và Zaraki Kenpachi lái xe,bọn họ nhìn qua cũng có vẻ khá thích thú với chiếc xe.

"Gì đây,đại ca,có con nhỏ cực kì xinh đẹp kìa!"Một tên mặt mũi bặm trợn vừa quay lại nhìn thấy thì lập tức đổi giọng,ánh mắt đầy dâm tục liếc ngang liếc dọc trên người của Nguyệt An Tuyết khiến cô cực kì muốn móc cặp mắt của hắn ra.

"Đây là nhà của chúng tôi,phiền các người tìm chỗ khác đi!"

Nguyệt An Tuyết cố gắng kìm nén cảm giác kinh tởm khi bị một loạt ánh mắt tràn đầy dâm dục của mấy tên nam nhân kia mà gằng từng chữ một.

Cô biết mấy tên này,theo nguyên tác khi mạt thế xảy ra,nữ chủ ở trong nhà với nguyên chủ khi mạt thế tới,bất quá là trong nhà không có người biến thành tang thi,mấy ngày sau đó thì có một đám côn đồ tới,nữ chủ vì không muốn mấy tên này phá cổng biệt thự mà chấp nhận cho bọn hắn vào,đáng tiếc mấy tên này tính cách cũng chả tốt đẹp gì rồi,nổi lên thú tính với nguyên chủ và nữ chủ,bất quá nữ chủ có quang hoàn của mình nên chạy thoát,nguyên chủ thì bị ô nhục một trận,sau đó bị đem làm nô lệ tình dục cho mấy tên ghê tởm này,sau 1 tháng thì cùng bọn hắn đi căn cứ,ở trong một xóm nhỏ gặp nữ chủ,dĩ nhiên lúc này nữ chủ đã có thực lực và một nam chủ ở bên cạnh,nhanh gọn xử lý đám côn đồ kia.

Bất quá,nữ chủ bề ngoài là quan tâm lo lắng cho nguyên chủ,thực chất là cực kì chán ghét sự yếu đuối của nguyên chủ,vì thế mới có chuyện nguyên chủ bị đẩy vào uy tang thi,chết không nhắm mắt.

"A,cô em thật xinh đẹp nha,chi bằng cho bọn anh vào chơi với cô em mấy đêm đi,đảm bảo cô em sẽ dục tiên dục tử nha!"Một tên có vết sẹo trên mặt,mặt lộ vẻ thèm thuồng nhìn Nguyệt An Tuyết,hắn chính là đầu lĩnh của đám côn đồ này.

Một đám đàn em 5,6 tên phía sau nghe xong thì cùng cười hùa theo,có vẻ bọn chúng không hề chú ý tới chiếc hummer ở gần đó vừa bước xuống hai người.

"Một là lập tức cút,hai là tất cả cùng để mạng lại,tao không thích nói nhiều!"Nguyệt An Tuyết tuyệt đối không có kiên nhẫn với cái đám chết tiệt này,chỉ cần bọn chúng bỏ ra một câu thôi,cô không ngại thả bạch lôi đập chết chúng,đám này trong nguyên tác cũng không phải người tốt lành gì,nếu nói chính xác thì bọn chúng chính là hiện thân của những tính cách bẩn thỉu nhất của con người,tham lam,tàn độc,cướp bóc,giết người không gớm tay,ngay cả một đứa trẻ 2,3 tuổi chúng cũng không buông tha là đủ hiểu rồi.

"Mẹ kiếp,con khốn này,mày muốn chết đúng không,rượu mời không uống muốn uống rượu phạt hả,tao chính là dị năng giả trân quý đó biết không?"Tên đầu lĩnh tức giận mắng chửi,vừa muốn tiến lên nắm lấy tóc của Nguyệt An Tuyết để kéo tới thì lập tức bị một bàn tay to giữ lấy.

Khi hắn nhìn lại thì lúc này lại xuất hiện thêm hai tên nam nhân,một tên thì tóc màu tím nhạt,trên mặt là nụ cười ẩn hiện như một con hồ ly.Còn một tên thì cao hơn 2m,khuôn mặt đầy hung ác,có vết sẹo trên mặt,mắt phải đeo băng che mắt màu đen,tóc quỷ dị từng chùm tóc có gắn cái chuông nhỏ,cả người tràn đầy hơi thở bạo ngược.Mà trên người hai người này đều mặt giống nhau một bộ màu đen kiểu dáng  của nhật bản,bên ngoài khoác thêm một chiếc áo vũ chức dài màu trắng,sau lưng có đánh số 3 và 11,trên eo là một thanh kiếm.

Mà cái tay đang cầm tay hắn chính là của tên nam nhân đầy vẻ hung ác kia,hắn còn chưa kịp mở miệng thì nghe thấy một tiếng "răng rắc"giòn tan,theo sau đó là cảm giác đau đớn từ cánh tay truyền tới,hắn biết,cánh tay của hắn đã bị tên có khuôn mặt hung ác kia bẻ gãy rồi.

"Aaaaa,đau quá,buông ra!"Tên thủ lĩnh đau đớn mà giãy giụa muốn lấy tay mình ra khỏi cái bàn tay to kia.

Zaraki Kenpachi khi nghe hắn la hét thì đầy chán ghét mà bỏ ra,lùi lại bên cạnh Nguyệt An Tuyết.

"Ai nha,Tuyết Tuyết không sao đấy chứ?!"Ichimaru Gin híp mắt cười cười,dù là đang hỏi Nguyệt An Tuyết nhưng trong nụ cười của hắn đã xuất hiện sát khí,nhìn qua cực kì doạ người.

"Không,tha cho chúng tôi,chúng tôi lập tức cút,làm ơn tha cho chúng tôi,các vị đại gia,xin tha cho chúng tôi đi!"

Một đám đàn em ở phía sau thấy đại ca của mình bị tên đáng sợ kia "nhẹ nhàng" bóp gãy cánh tay thì tái mét mặt,quỳ xuống mà hướng ba người Nguyệt An Tuyết mà dập đầu cầu xin.

Bọn hắn bốn ngày nay đi theo lão đại đều là ức hiếp người khác,giết người cướp vật tư,cưỡng hiếp phụ nữ đều làm qua,không ngờ lần này chỉ vì tìm chỗ ở qua đêm lại đá trúng thiết bản,nếu bọn hắn biết nữ nhân kia có hậu trường mạnh như vậy thì có chết bọn hắn cũng không dám động tới!

Nguyệt An Tuyết nhìn một đám đang quỳ dập đầu trước mặt mà cười nhạt,một đám mềm nắm rắn buông,nếu hôm nay cô mà không có mấy vị đội trưởng cùng hệ thống thi hồn giới thì e là không thoát khỏi số phận như trong nguyên tác rồi!

"Kenpachi,xử lí hết bọn chúng đi,một tên cũng không chừa,tôi vào nhà trước!"Nguyệt An Tuyết mắt lạnh nhìn một lượt đám côn đồ cùng tên đại ca đã ngồi dưới đất mà mặt trắng bạch do đau đớn từ cánh tay truyền tới kia rồi xoay người mở cổng vào nhà.

Cả ngày hôm nay đã sử dụng quỷ đạo cực hạn với cơ thể của mình,cô thật sự đang rất mệt mỏi,gặp cái chuyện phiền phức này,cô chẳng hơi sức đâu đi quảng nhiều như vậy,trực tiếp giết cho nhanh,bớt lưu lại hậu hoạn sau này!

"Ai nha,xem ra Tuyết Tuyết rất chán ghét các ngươi đâu!"Ichimaru Gin híp mắt cười cười.

"Vậy thì giải quyết nhanh thôi,lão tử muốn đi uống rượu."Zaraki Kenpachi rút ra trảm phách đao,cười đầy huyết tinh nhìn chằm chằm đám côn đồ khiến bọn chúng cảm giác được bản thân như rơi vào tầm nhìn của một con dã thú khát máu và tử vong đã gần kề.

"Khố..n...khốn kiếp,bọn mày biết tao là ai không hả,tao chính là dị năng giả trân quý,bọn người thường như bọn mày làm sao có thể giết tao được chứ?!Bọn mày không thể giết tao,tao là dị năng giả a."Tên đại ca kia nhìn thấy Zaraki Kenpachi rút kiếm ra thì bắt đầu hoảng sợ mà bắt đầu nói lung tung.

Hắn muốn hai tên kia biết thân phận của mình để bọn hắn phải quỳ xuống xin hắn tha mạng,đáng tiếc,đối với Ichimaru Gin cùng Zaraki Kenpachi,dị năng giả gì đó bất quá chỉ là nhỉnh hơn con người bình thường mà thôi,nếu là người khác có lẽ sẽ hoảng sợ mà cung phụng tên đại ca kia,bất quá,hai người họ là tử thần,mà còn là cấp bậc đội trưởng,trong mắt họ hắn bất quá chỉ là con kiến hôi mà thôi!

Trong thế giới này,người khiến họ nghe lệnh và bảo vệ duy nhất chỉ có một,đó chính là Nguyệt An Tuyết.

Nguyệt An Tuyết vừa vào phòng thì lập tức nghe tiếng gào thét thảm thiết của đám côn đồ,bất quá rất nhanh liền yên tĩnh như ban đầu,không cần nghĩ cũng biết tất cả đều bị 2 người Zaraki Kenpachi xử lý sạch sẽ rồi.

Nói cô máu lạnh cũng tốt,nói cô độc ác như rắn rết cũng tốt,cô bất quá không muốn lưu lại bất cứ mầm mống gì gây nguy hiểm cho mình mà thôi!

Ở mạt thế,nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân mình,mặc dù cô không sợ cái đám cặn bã đó làm ra cái gì nguy hiểm đối với cô,bất quá cô không phải chỉ có một mình mà cô còn có Nguyệt An Thần,cô không thể đảm bảo 24/24 bảo vệ an toàn cho em trai mình ở trong cái thời đại loạn lạc này.

Việc tốt nhất là diệt trừ hậu hoạn tận gốc,bất kể là kẻ nào.Cô không thích những việc nằm ngoài khả năng dự đoán của mình,chỉ có nắm giữ cục diện mới có thể đặt mình vào vùng an toàn nhất ở trong thế giới hỗn loạn này!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.