Triệu Hoán Tử Thần Ở Mạt Thế

Chương 129: Kẻ thù thật sự



"Ừ,là Tử Ma tộc."Byakuya ánh mắt phức tạp nói ra.

"Cái gì,không thể nào,sao ở đây lại...."Hoắc Tử Thiên nói giữa chừng,giống như nhớ đến gì đó mà mặt hoàn toàn đen lại.

Chủ nhân,sẽ không lại là ngươi nữa đi?

"Tử Ma tộc nhân sao,kẻ này chúng ta đều biết,đúng không?"Nguyệt An Tuyết nhíu nhíu mày,nhìn về phía Byakuya,hỏi.

"Ân,Tuyết nhi,anh nghĩ em cần phải bình tĩnh một chút."Kuchiki Byakuya ánh mắt phức tạp nhìn Nguyệt An Tuyết,trên mặt than lộ rõ sự lo lắng khi nhìn cô.

"Là 'hắn' đúng không?"Nguyệt An Tuyết hai nắm tay siết chặt đến móng tay đâm vào lòng bàn tay cũng không cảm giác tới,khàn khàn hỏi.

"...."

"Thượng Quan Kỳ,nói đi,là 'hắn' đúng hay không?"Nguyệt An Tuyết như nổi điên mà nhào qua nắm lấy áo của Kuchiki Byakuya,ngay cả tên gọi cũng là tên lúc trước của hắn,đủ biết cô nổi nóng như thế nào.

"Tuyết Tuyết,em bình tĩnh một chút đã."Hoắc Tử Thiên sợ hết hồn,mau chóng đi lên gỡ Nguyệt An Tuyết ra khỏi Kuchiki Byakuya,đem cô giam trong lòng tránh cho cô xúc động lại động tới đôi mắt thì khốn.

"Buông ra,Kỳ,mau nói a,là 'hắn' đúng hay không,nói cho em biết a.Kẻ giết Thần là 'hắn' đúng hay không?"Nguyệt An Tuyết giãy dụa,cố thoát khỏi giam cầm của Hoắc Tử Thiên bất quá hiện tại cô đang trong thời kỳ suy yếu,hoàn toàn vô tác dụng,chỉ có thế dùng miệng hỏi.

"....Ừ,đây là độc chuyên dụng của hắn.Tra tấn thống khổ cùng cực rồi mới chết,hồn phi phách tán,năm đó...cũng là nó."Kuchiki Byakuya trầm mặc một lúc,cuối cùng vẫn là nói ra điều mà cả hắn lẫn tên yêu nghiệt kia không muốn nhắc tới nhất.

Cả căn phòng lúc này bỗng nhiên rơi vào yên tĩnh đến quỷ dị,ngay cả tiếng hít thở cũng bị đè nén xuống thấp nhất.

Các tử thần là không biết rõ ràng lắm,bất quá bọn họ là cảm nhận được cảm xúc không ổn định của Nguyệt An Tuyết lúc này,rất là không xong.

Cả Hoắc Tử Thiên cùng Kuchiki Byakuya đều lo lắng mà nhìn Nguyệt An Tuyết bỗng nhiên an tĩnh ngồi trong lòng Hoắc Tử Thiên,không có động tác gì nữa và cũng không phát ra tiếng động gì giống như bị ấn nút tạm dừng vậy.

"...Ha."

"???"Bỗng nhiên Nguyệt An Tuyết lên tiếng,đem cả đám dồn mắt về nhìn cô.

Unohana Retsu cùng mấy lão thành tinh khác đều phát hiện có chuyện không ổn rồi,sau đó quả nhiên.

"Ha ha ha,là hắn,hắn vẫn còn sống,ha ha ha,còn sống tốt lắm,lần này ta tuyệt đối sẽ truy sát hắn đến tận cùng vũ trụ,ha ha ha,giết hắn a,giết hắn ha ha ha."Nguyệt An Tuyết cười như điên,hoàn toàn kích thích tới vết thương trên mắt khiến máu đỏ thấm ướt băng gạc trắng,chảy xuống hai bên má như rơi huyết lệ vậy,nhìn qua cực kì khủng bố.

Trong giọng cười lại pha tạp nguồn sát khí nồng đậm,tuyệt đối không thể coi thường được vì nó còn mang thêm sự điên cuồng đầy đáng sợ.

Mà đây là lần đầu tiên các tử thần nhìn thấy một Nguyệt An Tuyết như thế,bộ dáng này cứ giống như bộ dáng mà bọn hắn nhìn thấy khi thông qua kí ức của Thần Lâm nhìn Nguyệt An Tuyết huỷ diệt toàn nhân loại vậy,một sát thần chân chính.

Hệ thống Rory càng sợ hãi hơn,nó nhìn chỉ số đo lường cảm xúc của chủ nhân nhà mình,nếu có sắc mặt chắc bây giờ cũng trắng như tờ giấy luôn rồi,nếu có tim chắc cũng bị hù cho vỡ tim thôi.

Chủ nhân bây giờ,nó thật sự là sợ hãi,chân chính sợ hãi a.

Hoắc Tử Thiên cùng Kuchiki Byakuya biết hiện tại trạng thái của Nguyệt An Tuyết rất không xong rồi,Hoắc Tử Thiên trực tiếp đưa tay đánh ngất cô ngay lấp tức,tránh cho cô lúc này đoạ ma thì có mà chết cả lũ.

Hai người đem cô đưa về phòng,giao cho Retsu cùng Nemu coi chừng rồi cùng rời đi khỏi nhà ở đi vào trong rừng.

"Mẹ nó,ngươi khi không nhắc tới tên rác rưởi đó làm gì hả.Còn không biết em ấy hận tên khốn kia sao,hận đến muốn đồng quy vu tận cũng muốn giết hắn!"Hoắc Tử Thiên tức giận gào lên,hai tay đưa lên đầu mà cào lấy như điên,ý muốn phát tiết một chút tức giận lên mái tóc của mình.

"Dù có giấu,trước sau gì cũng sẽ phải đối mặt với hắn."Kuchiki Byakuya thở dài,tìm một chỗ sạch ngồi xuống.

"Chết tiệt thật mà,rốt cuộc giữa gia đình em ấy cùng tên rác rưởi kia có cái nghiệt duyên gì vậy chứ.Hết đời cha mẹ tới đời con,đều là bị hắn ta huỷ hết!"Hoắc Tử Thiên đấm vào cái cây bên cạnh,răng mài kẽo kẹt.

"Chủ nhân,chủ nhân!"Bạch lúc này không biết từ đâu,mang theo Shiina từ trên trời rớt xuống.

"Chuyện gì,không thấy bọn ta đang bực mình hay sao?"Hoắc Tử Thiên hừ hừ,đem Bạch nhào nặn,bóp trong tay y như nặn cục bột vậy.

"Chủ nhân,chuyện 'tên kia' ta có biết một chút tiếng gió a."Bạch bị chủ nhân nhà mình đem ra làm nơi trút giận,cũng không để ý mà nói ra,lập tức bị cả hai nam nhân nhìn chằm chằm.

"Ngươi nói cái,ngươi rốt cuộc biết chút chuyện gì,mau nói cho ta!"Hoắc Tử Thiên dừng động tác,nghiêm túc nói.

"Là như thế này,ta trước khi bị Quân đại nhân đem đi ngủ say từng nghe ngài ấy nhắc qua về 'tên kia' khi nói chuyện với Mặc đại nhân."Bạch ngoan ngoãn kể ra.

"Chủ nhân nói gì,ngươi nghe được sao?"Hoắc Tử Thiên gấp gáp hỏi,hắn xem chuyện này là có 8,9 phần là chủ nhân phúc hắc nhúng tay vào.

"Ngạch,ta chỉ là nghe loáng thoáng 'tên kia' là bị Mặc đại nhân ngược một trận,sau đó phong ấn lên ném đi đâu đó."Bạch đem móng vuốt nhỏ của mình gãi gãi mặt,vẻ mặt xấu hổ.

Cả Hoắc Tử Thiên cùng Kuchiki Byakuya lấp tức phát hiện ra vài từ như là "ngược"."phong ấn","ném đi".

Chỉ vài từ đó cũng khiến bọn hắn có thêm ít nhiều thông tin,tình trạng của 'tên kia' rồi.

Nếu là bị Mặc đại nhân chơi đùa,thế nào cũng chỉ còn nửa cái mạng là cao nhất.Sau đó lại bị Quân đại nhân phong ấn vào vật gì đó,đem thứ đó ném đi vào vũ trụ.

Nhưng với tính cách phúc hắc mà bọn hắn nhiều năm trải nghiệm,cùng sự hiểu biết cách làm việc của Quân đại nhân.

Chắc chắn "tên kia" là bị ném đi với có chủ ý,nếu như suy đoán không sai thì đích đến chính là thế giới này,nơi có Nguyệt An Tuyết,Nguyệt An Thần và hai người bọn hắn.

"Quân đại nhân,đây là đưa kẻ thù tới cho Tuyết nhi xử lý đi?"Kuchiki Byakuya trầm tư một hồi lâu mới lên tiếng.

"Nhìn là biết rõ rồi."Hoắc Tử Thiên thở dài,đi một vòng lớn cuối cùng quy về tất cả nằm trong tính toán của chủ nhân nhà hắn,quả nhiên thuỷ tổ của phúc hắc.

"Nói gì thì nói,tên kia dù bị Mặc đại nhân ngược một trận,bị thương nặng cỡ nào thì thực lực cũng mạnh hơn cả ba chúng ta hiện tại gộp lại."Kuchiki Byakuya nhíu mày,tay khẽ vuốt lấy bộ lông xinh đẹp của Shiina.

"Xem ra phải chơi gian lận một phen mà tăng thực lực tổng thể rồi,ngươi nghĩ sao?"Hoắc Tử Thiên xoa xoa cằm,ánh mắt khẽ loé lên một gian xảo.

"Trước chờ Tuyết nhi tỉnh,đem chuyện này nói cho em ấy đi.Ít nhất cũng làm người tỉnh táo lại,không bị tức giận cùng hận thù che mắt mà dẫn tới vạn kiếp bất phục."

"Ân,ý này cũng không sai."Hoắc Tử Thiên khẽ mỉm cười.

"Dù sao,Tuyết Tuyết cũng là do hai vị chủ nhân của chúng ta nuôi ở bên cạnh,chỉ cần có cái đầu lạnh thì chắc chắn sẽ có cách đối phó 'tên kia' trong bất kì trường hợp nào."

"Chúng ta hiện tại đang là ở thế bất lợi,'tên kia' trong tối mà chúng ta ngoài sáng,sẽ khó mà phòng được hắn sẽ ra ám chiêu gì."Kuchiki Byakuya khó chịu nói,có lẽ phải tìm Urahara cùng Aizen tạo ra vài thứ phòng hờ khi khuẩn cấp.

"Ta chỉ là lo hắn xuống tay với An Thần,Tuyết Tuyết là có chúng ta cùng các tử thần ở bên cạnh 24/24.An Thần thì lại là điểm yếu duy nhất và rất dễ xuống tay,nếu 'tên kia' phát hiện ra hai chị em Tuyết Tuyết thì coi như xong rồi."Hoắc Tử Thiên nghĩ tới điều tồi tệ nhất,không tự giác khẽ rùng mình.

Ở thế giới song song kia,An Thần chính là bị độc chết dù là đã phòng bị rõ ràng,"tên kia" vẫn là có thể chui chỗ trống,còn làm đến không để lại dấu vết gì.

Nếu không phải Thần Lâm trọng sinh đến đây,có lẽ bọn hắn cũng không thể nào biết được sự tồn tại của "tên kia".

Nếu An Thần thật sự xảy ra chuyện,kia bọn hắn tuyệt đối sẽ mất đi An Tuyết vĩnh viễn.

Năm xưa đã có một lần,nếu để lịch sử lặp lại lần nữa,bọn hắn hiện tại chẳng còn gì để mà trao đổi nữa.Cơ hội vốn chỉ có một lần mà thôi,nếu bọn hắn còn không bảo vệ được nữa thì có lẽ là đi chết cùng cô đi.

"Trước mắt,cứ để ông Yamamoto cùng Soifon,ở cùng An Thần đi."Kuchiki Byakuya chỉ có thể đưa ra phương án tạm thời,sau này thì tính tiếp vậy.

"Ân,cứ vậy đi."Hoắc Tử Thiên thở dài,sau đó lại nhìn chăm chú người đối diện.

"Gì?"Bị nhìn cũng rất khó chịu nha.

"Đánh một trận đi,tay ngứa."Hoắc Tử Thiên đem Bạch ném qua một bên,tay bẻ răng rắc.

"Ha,đi xa một chút.Ta cũng cần phát tiết một chút,đánh một trận sảng khoái đi."Kuchiki Byakuya khẽ nhếch môi,đứng lên thuấn bước ra khỏi khu rừng.

"Ha hả,đúng ý ta."Hoắc Tử Thiên cũng nhanh chóng chạy theo sau,chiến ý bắt đầu bốc lên.

Đợi cho Nguyệt An Tuyết tỉnh dậy,chính là nhận được tin hai tên khốn nào đó đem 1/10 rừng cùng núi trong không gian của cô huỷ diệt,san thành bình địa,tức đến trực tiếp ném hai mỗ nam nào đó đá ra khỏi không gian.

Nên nhớ,diện tích không gian bây giờ đã ngang bằng diện tích của trái đất,đất liền tính cả 4 châu lục gộp lại nhân ba lên a.

Ba ngày không thèm để ý tới,đem hai tên phá hoại nào đó chỉnh cho một trận,sau đó cả hai lại tiếp tục làm hai cái đuôi nhỏ của Nguyệt An Tuyết,cô đi đâu bọn hắn đi đó,không rời nửa bước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.