Triệu Hoán Tử Thần Ở Mạt Thế

Chương 91: Quạ đen Shiina



"Chủ nhân,chủ nhân!"Một giọng nói truyền tới trong đầu cô.

"Sao thế,Kyle?"Nguyệt An Tuyết nhíu mày,giọng gấp gáp như thế là thế nào đây.

"Chủ nhân,ta vừa ngửi được mùi của Shiina,có thể đuổi theo không?"Kyle dồn dập hỏi,qua giọng nói cũng biết nó đang gấp gáp không chờ được.

"A,Shiina?"Nguyệt An Tuyết giật mình,ánh mắt khẽ xẹt qua một tia sáng lạnh.Thật tốt đâu,vậy mà dám trốn ni.

"Chủ nhân,ta có thể đuổi theo không,sắp mất dấu nó rồi?"

Nguyệt An Tuyết ngẫm một chút,dù sao thì video quay cảnh nam nữ chủ bị tang thi đàn đuổi sau mông cũng không sai biệt lắm,có thể dừng lại được rồi.

"Có thể,ngươi nói với nó là chủ nhân nó gọi về,hắn tỉnh rồi."Nguyệt An Tuyết khẽ nhếch mép,nở một nụ cười nhẹ.

"Ách?"Kyle giật mình,cái hiểu cái không mà đáp lại:"Vâng,ta đã biết rồi."

"Sao thế,nhìn em có vẻ rất vui nhỉ?"Hoắc Tử Thiên lúc này lên tiếng,nhanh chóng gọi hồn cô trở về.

Nguyệt An Tuyết ngẩn đầu thấy một loạt tử thần còn đang nhìn cô thì gãi gãi mũi,ngượng ngùng,vừa rồi trả giá với hệ thống mà quên béng mất mọi người còn ở trong này chờ tử thần mới.

"Khụ,không có gì,chỉ là mới nhận được chút quyền hạn tự do chọn tử thần mà thôi!"

"Tự do chọn tử thần muốn gọi,là thật sao Tuyết Tuyết?"Shiba Kaien hai mắt sáng rực lên,vậy thì Miyako của hắn.

"Ân,là thật nhưng hiện tại cần tử thần cấp đội trưởng vì sắp tới có rất nhiều việc phải làm đâu."Nguyệt An Tuyết dĩ nhiên nhìn ra được sự mong chờ của mấy nam nhân trong phòng,đáng tiếc hiện tại cô cần người có lực lượng chiến đấu cao.

"Vậy chị đã nghĩ được ai chưa?"Hinamori Momo ngồi nghiêm chỉnh giữa Aizen Sousuke cùng Hitsuyaga Toushirou,hỏi.

"Sousuke,theo anh thì nên gọi ai cho thích hợp nhất?"Nguyệt An Tuyết đưa mắt nhìn mỗ cựu boss Aizen,dù sao trí thông minh của hắn đâu chỉ để trưng bày cho nó đẹp.

"Cái này sao,nếu muốn bảo toàn không gây thiệt hại cho đội của mình.Tôi khuyến nghị nên gọi tổng đội trưởng Yamamoto,Shihouin Yoruichi,Soifon cùng đội trưởng kido corps Tsukabishi Tessai."Aizen Sousuke trong đầu phân tích một chút,sau đó cho ra đề nghị.

Nguyệt An Tuyết cũng ngẫm lại một chút thực lực của những người mà Sousuke vừa kể trên,tổng đội trưởng Yamamoto thì khỏi phải nói rồi.Cả Yoruichi lẫn Soifon đều có Shunko,một kĩ năng cận chiến tuyệt hảo và càng thích hợp cho việc giám sát hai khu vực của các đoàn đội dị năng giả kia,còn về Tessai thì hoàn toàn là một phòng ngự hoàn hảo cho việc bảo hộ người thường khi tang thi phá tường,với kết giới bất khả xâm phạm,những người hoàn toàn hữu ích trong lúc này.

"Vẫn còn một người,sẽ nên gọi ai đây?"Nguyệt An Tuyết nhìn 5 tấm thẻ trên sàn,nhíu mày nghĩ nghĩ.

"Nữ nhân,nếu kể về chiến đấu thì vẫn nên gọi thằng đầu trọc ra đi,hắn hoàn toàn thích thú với những trận chiến đánh sướng tay như thế này."Zaraki Kenpachi im lặng từ đầu đến giờ liền lên tiếng,coi như gợi ý cho cô.

"A,đúng nhỉ,là Madarame Ikkaku."Nguyệt An Tuyết hai mắt sáng lên,cái tên đó là một tên chuẩn bạo lực,chỉ thích đánh đấm mà thôi.Nếu đánh nhau thì dùng hắn là tốt nhất đâu.

Sau khi xác định những tử thần sẽ gọi xong,cô nhanh chóng đem hết một đám,bao gồm cả Hoắc Tử Thiên ném hết ra khỏi không gian để cùng cô đi săn tang thi vào đêm.

Hiện tại là thời điểm cần tích luỹ,nếu đem điểm tích luỹ tiêu sạch thì khi cần thiết biết đào đâu ra mà đổi đồ đây,lo trước khỏi hoạ.

Và tất nhiên,dưới ánh mắt hung tàn của Hoắc Tử Thiên,Nguyệt An Tuyết chỉ có thể nhận mệnh để hắn đi theo và tiện thể làm phương tiện giao thông cõng cô đi.

Cô chỉ để Nemu ở lại doanh địa nhằm phòng khi có chuyện khuẩn cấp,tiện thể làm bia che giấu việc bọn cô rời khỏi doanh địa vào ban đêm.

Với tốc độ thuấn bước của tử thần,muốn vượt qua tường vây một cách không ai hay biết là một chuyện cực kì đơn giản.

Sau khi rời đi nhà xưởng một khoảng cách khá xa,Nguyệt An Tuyết lấy từ trong không gian ra một chiếc xe buýt mini đã được cải tạo và giao lại cho Ichimaru Gin điều khiển.

"Tuyết Tuyết,chúng ta nên đi đâu đây?"Hoắc Tử Thiên nhìn bản đồ trong tay,hỏi cô.

"Nếu đúng như Lạc Thanh Thuỷ nói thì chiều tối ngày mai sẽ có tang thi tấn công nhà xưởng,hiện tại có lẽ tang thi đã tụ tập ở vài chỗ gần đây,cứ đi thẳng đi có lẽ chúng ta sẽ gặp vài đàn tang thi ở đó."Nguyệt An Tuyết nhìn bản đồ một chút,nói.

"Được."Ichimaru Gin lập tức nhấn ga,xe nhanh chóng chạy thẳng về phía trước.

Chạy ước chừng 10 phút,bọn họ quả thật gặp được cả một con đường toàn là tang thi và tang thi,đông đến không tài nào đếm nổi.

"Oa sát,quả nhiên như đội trưởng nói.Tang thi thật nhiều a~."Abarai Renji trợn to mắt nhìn cái cảnh tượng trước mắt.

Một đám nhanh chóng rời khỏi xe và chạy lên nóc nhà gần đó,tránh cho bản thân bị động mà bị đàn tang thi lấy thịt đè người thì vui rồi.Xe cũng được cô thu trở về không gian nhanh chóng,vừa rồi vì tiếng động cơ của xe mà dẫn tới không ít tang thi đang hướng chỗ bọn họ bên này mà lao qua.

"Chậc chậc,một số lượng đáng sợ a.Dù là chúng rất yếu nhưng mà nhìn cũng đủ cảm thấy da gà đều nổi cả rồi,đúng không Gin?"Matsumoto Rangiku nhìn xuống bên dưới,tay không tự giác xoa xoa hai cánh tay của mình.

"Ân,nếu có Kuchiki ở đây thì tốt rồi,dù sao trảm phách đao của hắn cũng có thể tấn công trên diện rộng rất hữu ích đâu."Ichimaru Gin híp mắt cười tủm tỉm,ánh mắt không quên liếc nhìn sắc mặt của Hoắc Tử Thiên cùng Nguyệt An Tuyết.

Đáng tiếc,hắn lại hoàn toàn không nhìn thấy gì bởi vì cả hai vẫn là vẻ mặt bình thản thường ngày,ngay cả ánh mắt cũng không có bất kì dao động nào giống như chuyện không liên quan tới mình vậy.

"Gin,nhớ đừng làm bẩn quần áo nhé.Không gian chỉ còn sườn xám hay váy bó cho anh thay thôi đấy!"Nguyệt An Tuyết mỉm cười cực kì ôn nhu.

"...."Đậu moá,lần này hắn đùa với lửa thật rồi!!!

"Phốc,ha ha ha,Gin.Có cần em cho anh mượn cái đầm mới không,hai dây đảm bảo thoáng mát và thoải mái."Matsumoto Rangiku không nhịn được mà cười phì,tiện thể đạp thêm một cước.

Ichimaru Gin:"...."Hắn hoàn toàn không còn lời gì để nói,bất lực OTL.

Những người khác đều làm như không nghe thấy,người nhìn trời thì nhìn trời người ngắm tang thi thì ngắm tang thi và người cúi đều đếm ngón chân thì đếm ngón chân,tuyệt đối không nhìn vẻ mặt khổ bực hiện tại của Ichimaru Gin lúc này.Cái này gọi là tự làm bậy không thể sống a~,chọc ai không chọc lại chọc ngay ma nữ họ Nguyệt kia,thiếu đánh.

"Được rồi,chia ra hai người một tổ chọn một khu vực mà giết tang thi đi,Kenpachi thì một người là đủ nhỉ,tuỳ tiện đi chỉ cần ông không đi lạc tôi đã mừng rồi."Nguyệt An Tuyết nhanh chóng vào vấn đề,phân chia cặp rồi phân khu vực cho họ tránh việc tiến quá sâu vào bên trong mà vô tình đụng phải tang thi cấp 5.

Không phải cô sợ họ bị thương mà cô sợ bọn họ chém luôn con tang thi kia thì cmn còn thi triều gì nữa,cô còn cần nó để xử lí cái lũ dị năng giả ngu xuẩn trong nhà xưởng kia.

Tang thi triều lần này,kế hoạch của cô một phần là loại bỏ những kẻ dị tâm và một phần là muốn huấn luyện cho Nguyệt An Thần trong vai trò của một lãnh đạo.Cô biết em trai mình hiện tại tuổi còn trẻ,dù có thông minh đến đâu thì vẫn còn có vài chuyện chưa làm được hoàn mỹ,đây là một cơ hội tốt cho nó lấy được lòng tin cùng kính trọng của thủ hạ.

Đợi các tử thần thuấn bước rời đi hết,Nguyệt An Tuyết lấy từ không gian ra giấy bút ra bắt đầu ngồi xuống viết viết gì đó.Hoắc Tử Thiên thấy tò mò nên cọ lại nhìn thử,ánh mắt kinh ngạc nhìn cô.

"Em đây là muốn thiết kế đồ cho đội hả?"Trên cuốn vở kia là mẫu áo cô đang thiết kế với những đường nét khá đơn giản nhưng lại khiến người nhìn cảm thấy không thể rời mắt vì sau lưng của nó là hình ảnh kết hợp giữa hoa tường vi cùng hoa bỉ ngạn cực kì xinh đẹp và độc đáo.

"Ân,chủ yếu dùng cho đội và cả sau này khi xây dựng căn cứ vẫn sẽ giữ cái này làm tiêu chí đi,An Thần có từng nói qua muốn xây dựng căn cứ của riêng em và nó.Vậy nên em nghĩ cái hình này sẽ là tiêu chí riêng của căn cứ cũng rất tốt xem đó chứ!"Nguyệt An Tuyết khẽ mỉm cười,nhìn bản thiết kế áo khoác trong tay.

"Em thích là tốt rồi,nhớ chia cho anh một cái đó!"Hoắc Tử Thiên cười tủm tỉm,tay khẽ xoa cái đầu mềm mại của cô.

"Chủ nhân!"Hai người ngồi như thế cho đến khi có tiếng gọi phá vỡ bầu không khí.

Nguyệt An Tuyết vừa xoay đầu lại nhìn liền thiếu chút nữa phì cười trước cảnh tượng mình vừa thấy,ngay cả Hoắc Tử Thiên cùng Bạch trong lòng hắn cũng nhịn không được cười ra tiếng không chút hình tượng.

Cảnh tượng trước mắt chính là hình ảnh Kyle đang đập cái cặp cánh mập mạp của mình,hai mắt toả sáng mà trong miệng gặm một cái cục đen thui và còn đang dùng cặp mắt xanh to tròn đáng thương hề hề nhìn bọn họ.

Cô mà còn không nhìn ra được cái cục đen đen kia là cái gì thì xin lỗi với trí nhớ của mình rồi,thật sự là suýt chút nhận không ra nó là cái gì luôn.

"Shiina,lâu rồi không thấy ngươi.Lông cũng đổi màu hồi nào vậy.Ngươi định chuyển đổi từ phượng hoàng sang quạ đen hả?"Bạch sau khi cười thoả mãn,không quên trêu chọc cục than đang được Kyle ngậm trong miệng.

"Khốn kiếp,Bạch là tên khốn kiếp,ngươi còn dám cười.Con cọp ngu Kyle vì bắt được ta mà cho ta một cái móng vuốt đánh bay vào thuốc nhuộm ở nhà xưởng nhuộm vải,oa oa,bộ lông xinh đẹp của ta!!!"Shiina thật nhịn không nổi nữa mà tức tưởi khóc rống lên.

Nguyệt An Tuyết:"...."

Hoắc Tử Thiên:"...."

Bạch:"...."

Cạn lời!

Kyle khi nghe Shiina khóc lên còn không quên kể tội của nó,không chút thương hương tiếc ngọc,trực tiếp ném thẳng Shiina đang ngậm trong miệng xuống đất.Và theo lực quán tính,bạn nhỏ Shiina lăn lông lóc vài vòng,lăn tới dưới chân Nguyệt An Tuyết mới dừng lại,thảm hề hề không nỡ nhìn thẳng.

"Shiina,còn không phải vì ngươi vừa thấy ta lại muốn chạy trốn hay sao,ta vì không để ngươi chạy mất mới cho một trảo.Ta làm sao biết ngươi lúc đó không đề phòng gì mà bị đánh trúng,còn dám trách ta!"Kyle không chút yếu thế,ngạo kiều hừ lạnh nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.