Triệu Hoán Tử Thần Ở Mạt Thế

Chương 96



"Căn nhà này hiện tại có vẻ hơi nhỏ,số phòng hình như không đủ cho mọi người rồi!"Unohana Retsu nói,để một tờ giấy đưa tới trước mặt cô.

"A,quả thật là với số lượng người hiện tại thì thật không đủ phòng."Nguyệt An Tuyết nhìn sơ đồ phân bố phòng ngủ của cả căn nhà hiện tại,khẽ suy xét một chút lượng người ở đây.

Bởi vì ban đầu cô mua thì căn nhà này là thuộc diện biệt thự cỡ vừa,chỉ có chừng 12 phòng ngủ,một phòng bếp,một phòng khách,một kho đựng vật dụng mà thôi.Hiện tại số tử thần đã lên tới 18 người,dĩ nhiên phải đổi mới một chút rồi.

"Đội trưởng,Rukia có thể ở cùng tôi."Abarai Renji nhanh chóng thông báo.

"Ân,Rangiku cũng có thể ở cùng phòng với tôi đâu."Ichimaru Gin cười tủm tỉm,vẻ mặt đáng đánh đòn quét lên quét xuống nhìn Matsumoto Rangiku.

"Gin,đồ ngu ngốc này!"Matsumoto Rangiku đỏ mặt,không chút nương tay một quyền thẳng vào mặt con hồ ly nào đó.

"Khụ,được rồi đợi em một chút!"Nguyệt An Tuyết nhanh chóng liên lạc với hệ thống.

"Thống,có thể mở rộng căn biệt thự này không?"

[Ting,ký chủ có thể nâng cấp lên biệt thự cao cấp với 8.000 điểm tích luỹ.]

"Ân,nâng cấp đi."Nguyệt An Tuyết không chút nghĩ ngợi,nhanh chóng đáp.

[Ting,đang trong quá trình nâng cấp,sẽ có rung chuyển đôi chút,xin ký chủ yên tâm.]

Hệ thông vừa dứt lời,toàn bộ biệt thự rung chuyển nhẹ chừng 5 phút.Tất cả tử thần cùng Nguyệt An Tuyết cũng chạy ra khỏi nhà,tận mắt nhìn căn biệt thự nhỏ lúc này đã biến thành một toà biệt thự xinh đẹp và rộng lớn và không kém gì với biệt thự nhà Kuchiki khi ở Thi Hồn Giới.

Còn về phần hai tên nào đó bị chỉnh đến bất tỉnh kia hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì dưới tác động rung chuyển nhẹ của căn nhà,còn Nguyệt An Thần có lẽ bởi vì quá mệt ngủ đến không thấy trời trăng mây đất là gì hoặc đơn giản là đã thả lỏng tinh thần khi ở trong này vì biết ở đây cực kì an toàn nên cũng chẳng ảnh hưởng gì khi có sự rung chuyển nhẹ này,được rồi thằng nhóc đó chính là có thói quen ngủ say như chết.

"Oa,thật là thần kỳ!"

"Ân,không tệ chút nào,kiến trúc rất xinh đẹp."

"A,đây là loại thiết kế xen lẫn cổ xưa và hiện đại,cực kì tiện nghi đâu."

"Ừm,rất đẹp và thoáng nữa!"

Một loạt bình luận căn biệt thự sau khi nâng cấp khiến cô nhịn không được mà thở dài,nếu mọi người thích thì tốt rồi.Tạm thời cứ như thế này đi,sau này có tăng thêm đám Arrancar cùng những Quincy kia thì chắc mua luôn kiến trúc cả khu Tịnh Linh Đình trong hệ thống mà ở thôi,dù giá nó hơi bị chát,đến tận 500.000 điểm tích luỹ a ~(T^T)~ đã nghèo càng thêm nghèo.

"Tốt rồi,những ai chưa có phòng thì đi chọn phòng cho mình nhé,nếu cần vật dụng gì thì cứ đến kho vật dụng ở phía bên góc trái biệt thự mà lấy nhé!"Nguyệt An Tuyết vỗ vỗ tay,nói xong liền dẫn đầu đi vào nhà.

Những người khác cũng tự giác tan đi làm việc của mình,còn bản phân công việc làm lại một lần nữa được làm mới.Dù sao cũng không thể để bọn họ ăn không ngồi rồi như vậy,sẽ rất nhàm chán,cho nên ngoại trừ Yamamoto Genryuusai Shigekuni thì tất cả đều sẽ bị phân công việc làm dành cho mình.

"A,số người tăng lên nhiều như vậy,nếu nấu ăn chắc mệt chết mất thôi,thống đâu lăn ra đây!"Nguyệt An Tuyết đứng trong nhà bếp nhìn một đống nguyên liệu mà đau đầu.

[Ting,khuyến nghị ký chủ mua người máy đầu bếp của tinh tế,sản phẩm chất lượng cao với tay nghề không thua gì đầu bếp 5 sao,có thể nấu bất kỳ món nào từ bếp nóng cho đến bếp bánh,từ món Âu cho tới món Á,còn có...]

"Dừng dừng,mẹ nó mi quảng cáo vừa phải thôi.Túm cái váy lại là bao nhiêu điểm tích luỹ?"Nguyệt An Tuyết hắc tuyến chảy đầy đầu,nhanh chóng cắt đứt lời quảng cáo của cái hệ thống thần kinh này.

[Ting,có ba loại người mày đầu bếp là sơ cấp có giá 5.000 điểm tích luỹ,trung cấp có giá 10.000 điểm tích luỹ và cuối cùng là cao cấp với giá 20.000 điểm tích luỹ.]Hệ thống hí hửng báo giá,cầu mong kí chủ mua để nó có được tích phân nâng cấp.

Nguyệt An Tuyết nhíu mày,mở ra bảng cửa hàng hệ thống mà tra một lượt.Sau khi xem xong công năng cùng tiện ích thì cô đành thở dài trong lòng,quả nhiên đồ càng mắc thì chất lượng càng cao đâu.

Đưa mắt nhìn cái điểm tích luỹ sau khi triệu hồi tử thần của mình,cô đành phải đem đống tinh hạch cấp 0,1 và 2 ra đổi sạch sẽ,chỉ chừa lại mấy viên cấp 3,4 để cho Nguyệt An Thần dùng mà thôi.

"Thống,hình như ta có được 5 lần rút thưởng mà đúng không?"

[Ting,đúng vậy.Ký chủ có muốn rút ngay bây giờ hay không?]

"Có,bắt đầu đi."

[Ting,rút thưởng bắt đầu.]

Nguyệt An Tuyết nhìn cái vòng xoay trước mặt,xoay chừng 1 phút thì 5 vật phẩm đã chọn xong.

[Ting,chúc mừng ký chủ rút được thẻ tích luỹ trị giá 30.000.]

[Ting,chúc mừng ký chủ rút được máy chế tạo trang phục cao cấp.]

[Ting,chúc mừng ký chủ rút được 10m vải cấp 5.]

[Ting,chúc mừng ký chủ rút được thẻ tích luỹ trị giá 1.000.]

[Ting,chúc mừng ký chủ rút được một thẻ mua đồ miễn phí ở khu vũ khí tinh tế ở cửa hàng hệ thống.]

Nguyệt An Tuyết nhìn một loạt đồ vừa rút được,tâm tình cũng không đến nỗi tệ,những thứ này dù không tốt như lần trước nhưng cũng ổn.

Nhất là cái máy chế tạo trang phục cao cấp kia,cô hiện tại nếu muốn mua cũng phải mất đến 50.000 điểm tích luỹ mới mua nổi,hiện tại coi như tiện nghi rồi.

"Thống,mua người máy đầu bếp cao cấp đi."Vừa rút được 31.000 điểm lại nhanh chóng bay mất 20.000 điểm,quả nhiên là mua sắm có quá tay rồi a~.

[Ting,đã mua thành công người máy đầu bếp cao cấp,mời ký chủ coi trong túi vật phẩm hệ thống.]

Nguyệt An Tuyết vừa mở ra,lập tức nhìn thấy một cái hình icon hình một nam đội nón đầu bếp.Cô vừa nhấn vào thì bên cạnh xuất hiện một nam nhân với vẻ mặt cứng ngắc không có chút nhân khí,cao chừng 1m9 và đang mặc trên người bộ đồ của đầu bếp,trên cổ thắt một cái khăn chuyên nghiệp cùng cái nón màu trắng trên đầu.

Cô khẽ cầm bản hướng dẫn đi kèm cùng người máy,quan sát một hồi liền nhìn ra được cách sử dụng,cô bấm nút khởi động và chọn thể loại món ăn là món Nhật và món Việt và số người ăn,tất nhiên là món tráng miệng sẽ có đồ ngọt hoặc là trái cây.Chỉ cần như thế là đủ,người máy sẽ tìm ra thực đơn đầy đủ dinh dưỡng nhất và tự tìm nguyên liệu để chế tác món ăn,không cần phải đau đầu về vấn đề hôm nay ăn gì nữa.

"Chủ nhân,xin chờ trong vòng 2 giờ,thức ăn sẽ được chuẩn bị ngay bây giờ."Người máy dùng thanh âm cứng ngắc lên tiếng,sau đó bắt đầu lao vào tìm nguyên liệu nấu ăn từ cái kho chứa nguyên liệu ở trong góc nhà bếp.

"Ân,thật là tiện nghi ni,bây giờ công việc tiếp theo là đi đo số đo của mọi người rồi may đồng phục thôi.Máy móc tinh tế quả nhiên rất hữu dụng đâu,chẳng trách Mercury đại nhân suốt ngày nằm một chỗ ăn không ngồi rồi lại đi tìm bạn trai khắp cả cái vũ trụ."

[Ký chủ,lời vừa rồi ta sẽ làm như không nghe thấy nhé!]Hệ thống toát mồ hôi hột,nhanh chóng cúp máy.

"A nha,lỡ miệng đâu."Nguyệt An Tuyết khẽ cười,vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.

Cô thong thả đi vào trong phòng khách,vừa lúc nhìn thấy Yamamoto Genryuusai Shigekuni ngồi uống trà ở đó,Unohana Retsu cũng ở bên cạnh bồi ông.

"Gia gia,cô Retsu."Nguyệt An Tuyết đi vào và ngồi xuống cùng hai người.

"A,không phải em nói đi nhà bếp sao?"Unohana Retsu mỉm cười ôn hoà nhìn cô.

"Ân,đã có người máy đầu bếp nấu rồi,chừng hai giờ nữa là sẽ có đồ ăn cho mọi người."Nguyệt An Tuyết tự rót lấy một tách trà mà từng ngụm nhỏ uống.

"Ồ,lại là máy móc của tinh tế mà em nói sao,thật là rất hữu ích đâu."

"Ừm,bất quá giá cả cũng chẳng rẻ gì cho cam."Cô khẽ cười khổ khi nhớ tới cái đống điểm tích luỹ hiện tại của mình,thật sự hiện tại nghèo đến bất kham rồi.

"Con đừng làm gì quá sức,có việc gì thì chia sẽ cho mọi người cùng hỗ trợ.Chú ý sức khoẻ của con đó."Yamamoto Genryuusai Shigekuni nhíu nhíu mày,khẽ răng dạy một chút.Ông vừa rồi nghe tới tình hình cơ thể của Nguyệt An Tuyết liền nhịn không được lo lắng cho cô,tình trạng của cô khá là giống với thằng học trò của ông,dù không đến nỗi như tên kia nhưng cũng là thuộc diện cần phải giữ gìn cẩn thận.

"Vâng,con biết rồi,gia gia."Nguyệt An Tuyết dĩ nhiên nhìn ra ông đang lo lắng cho mình,không chút do dự mà đáp ứng rồi.

Dù sao hiện tại ngoài trừ đi lòng vòng cùng tu luyện Địa Ngục Lục Trọng đến độ thuần thục thì cô đa phần là ở hưởng thụ đâu.

Lái xe có người thay mình lái(Ichimaru Gin),giết tang thi có người thay mình giết(chúng tử thần),thu thập lương thực hay ủ rượu cũng đã có người làm thay(chúng tử thần),thu thập tinh hạch thì có hệ thống(hệ thống bảo bảo),hiện tại nấu ăn cũng có người thay thế(người máy đầu bếp).Cho nên cô cực kì nhàn tản,đa số là hưởng thụ cuộc sống nga~.

Tình trạng sức khoẻ hiện tại của cô cũng nằm ở mức ổn định và tốt,cả hai tuần qua đều chưa bị một chút bệnh vặt nào đủ biết giữ gìn tốt cỡ nào rồi.Hiện tại còn bảo cô không được làm gì quá mệt nữa chắc cô mốc meo luôn mất thôi,bất quá ý tốt của gia gia cô sẽ không từ chối ni.

Sắp tới sẽ là một trận chiến với tang thi triều,cô tất nhiên sẽ không tự mình ra tay rồi.Giao cho các tử thần làm là đủ rồi,cô chỉ cần chú ý hai đội dị năng giả của Vương đội trưởng cùng Lưu đội trưởng là đủ,những việc khác cứ thuận theo tự nhiên đi,đảm bảo số lượng thương vong giảm xuống thấp nhất là tốt rồi.

Cô không muốn nhìn thấy em trai mình đau lòng vì những người bạn của mình tử vong,cô biết thằng nhóc kia mặt ngoài là lạnh lùng đối với mọi người như thế nhưng trong lòng thì không phải như vậy.Điển hình chính là mặt lạnh tâm nóng,chỉ cần nhìn bàn tay siết chặt đến trắng bệch của nó khi nghe Tư Lăng,Hoàng Tâm cùng Hoàng Vĩ sẽ chết là đủ biết tâm trạng nó kìm nén cỡ nào rồi.

Làm một người chị còn từng là sinh đôi của nó,làm sao mà không hiểu được tính cách cùng suy nghĩ của đứa em trai ngu ngốc này của mình chứ.Dù hiện tại nó đã mất đi linh hồn huyết mạch của Thánh Quang nhất tộc,nhưng nó vẫn là em trai của cô,vẫn là cái đứa ngu ngốc ngạo kiều miệng thì độc nhưng tâm lại là đậu hủ.

Dù thằng ngốc đó không nói,cô cũng sẽ làm bất kì biện pháp nào để lưu lại cái mạng của bọn Tư Lăng,Mộc Cảnh lẫn đám Hoàng Việt.Đây là những điều mà cô có thể làm cho em trai mình trong lúc này,điều mà người làm chị vô dụng như cô có thể làm được.

Ba người ngồi trò chuyện chừng 1 giờ thì những người khác cũng lục tục trở về sau khi thu xếp và chọn xong phòng của mình.

"Nga,thật đói bụng quá a~."Shihouin Yoruichi xoa xoa cái bụng xẹp lép của mình,chán chường nằm thẳng ra sàn không có một chút tư thế gì gọi là quý tộc cả.

"Chị đợi một lát sẽ có đồ ăn ngay thôi,ăn tạm cái này đi."Nguyệt An Tuyết cười bất đắc dĩ mà ném ra một bịch khô gà,ra hiệu cho những người khác tìm chỗ ngồi xuống.

"Ừm,Tuyết Tuyết,anh Byakuya..."Kuchiki Rukia ngồi xuống,ngập ngừng muốn nói lại thôi.

"Ân,không cần để ý tới hắn,không chết được đâu,bất quá nằm trên giường ngủ chừng hai,ba ngày là sinh long hoạt hổ lại thôi."Nguyệt An Tuyết biết Rukia đây là đang lo lắng,dù sao đó cũng là anh trai cô mặc dù chỉ là nuôi nhưng tình cảm cũng không tệ chút nào.

"Ân."Kuchiki Rukia thở phào nhẹ nhõm,nhận lấy tách trà từ tay Abarai Renji mà uống một ngụm và thả lỏng.

"Ơ,Kaien tiền bối,anh bị làm sao vậy?"Rukia lúc này mới chú ý tới cái cục với tình trạng âm u,nấm mọc trên người ngồi co ro trong góc phòng.

"À,anh không sao a,Rukia."Shiba Kaien trả lời xong,tâm trạng lại càng đi xuống,sắp đem góc phòng mọc thành rừng nấm luôn rồi.

"Phốc,cái này còn cần phải hỏi sao,dĩ nhiên là ai đó đang tưởng nhớ vợ mình rồi."Matsumoto Rangiku phì cười,trực tiếp vạch luôn vết thương lòng của Kaien không chút nhân từ.

"Ách,vì sao vậy?"Rukia còn ngơ ngác hỏi lại.

"Bởi vì ban đầu có 3 thẻ triệu hồi trống,cho nên sẽ bốc thăm xem sẽ gọi những ai,kết quả là 6 người đấu với nhau và  Gin,Shiro cùng ngài Zaraki thắng.Bốc ra kết quả là Urahara Kisuke,Yachiru cùng em,không có Shiba Miyako nga~."Matsumoto Rangiku hoàn toàn cười trên nỗi đau của người khác.

Kuchiki Rukia:"...."

"Tốt rồi,chị đừng chọc vào nỗi đau của anh ấy nữa.Lần sau có lẽ sẽ may mắn hơn mà,coi như tách ra một đoạn thời gian cũng được.Đâu phải là không được gặp lại,đúng không anh Kaien?"Nguyệt An Tuyết cười đầy bất đắc dĩ,cố gắng an ủi mà nhìn về phía ai đó đang trồng nấm trong góc phòng.

"Hừ,lần sau chắc chắn anh phải giành được một thẻ!"Shiba Kaien hai mắt hừng hực lửa bốc lên,ý chí quyết tâm giành thẻ triệu hồi cho vợ đã trở lại.

"Bó tay!"Urahara Kisuke kéo kéo khoé miệng,nhấp một ngụm trà.

"A,Kaien thật là rất có sức sống đâu."Shihouin Yoruichi nằm nghiêng trên sàn cười đầy vui vẻ vừa hưởng thụ Soifon xoa bóp cho mình.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.