Tào Xuyên đứng bên cửa sổ nhìn Lý Chiêu đi qua đường, ánh nắng ngày hè gay gắt kéo dài bóng lưng anh, bóng đen trên mặt đất thay đổi hình dạng theo từng bước chân, giống như yêu quái mặt xanh nanh vàng theo sát Lý Chiêu.
Gã luôn cảm thấy Lý Chiêu có gì đó không ổn, hơi giống bệnh tâm thần.
Không còn thuốc lá, gã lại sờ vào túi.
Ưu tiên hàng đầu là mua thuốc lá, sau đó là tìm hiểu mối quan hệ giữa Lý Chiêu, Lý Hán Đường và Lâu Nguy.
Lý Hán Đường nói Lý Chiêu là bạn trai của hắn.
Lý Chiêu nói Lâu Nguy là bạn trai của anh ta.
Chuyện gì đang xảy ra với ba người này?
Nếu lúc đầu Tào Xuyên chỉ cảm thấy Lý Chiêu là người thú vị, hiện tại, gã cảm thấy tất cả mọi thứ đều rất thú vị.
Mấy ngày kế tiếp, Tào Xuyên đã điều tra kỹ càng Lý Chiêu, càng điều tra càng thấy thú vị, Lý Chiêu giống như một cái hang sâu không lường được, càng vào trong càng cảm thấy kỳ diệu.
Lý Chiêu năm nay 27 tuổi, đang làm quản lí nhân sự của một công ty quản lý tài sản —— kết quả điều tra của Tào Xuyên hoàn toàn giống với thông tin mà Lý Hán Đường cung cấp cho gã.
Anh ta gia nhập công ty này sau khi tốt nghiệp, những năm qua làm rất tốt công việc được giao, chỉ có điều anh ta rất ít khi giao lưu với mọi người trong công ty và không bao giờ tham gia các hoạt động tập thể.
Lý Chiêu đã mua một căn hộ vào năm ngoái, với một phòng ngủ và một phòng khách, cho hiện tại vẫn luôn sống một mình.
Anh ta không kết bạn với mọi người, cũng không có quan hệ xấu với ai, và anh chưa bao giờ mời người khác đến thăm nhà mình.
Cả hai thời điểm còn là sinh viên đại học và sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh Lý Chiêu đều học ở một trường địa phương, anh ta có hai mối tình thời đại học, cả hai chỉ kéo dài một tuần. Hai người bạn trai cũ của anh ta đã chia tay vì không thể chịu được sự nghi ngờ vô căn cứ của anh
Tào Xuyên muốn gặp và trò chuyện với hai người bạn trai cũ đó, nhưng hiện tại họ không ở thành phố này, không tiện lắm.
Tuy nhiên, khi còn học đại học thì Lý Chiêu khá hơn bây giờ một chút, ít nhất anh có thể hòa đồng với mọi người một cách bình thường, không hề quái gở như bây giờ.
Sự thay đổi tính cách của anh bắt đầu khi anh tốt nghiệp nghiên cứu sinh.
Tào Xuyên nhìn vào kết quả điều tra của mình, trên tờ giấy trước mắt viết xuống một cái tên —— Lý Hán Đường.
Gã nhìn chằm chằm vào cái tên đó rất lâu, lâu đến mức mắt như sắp đốt cháy nó.
Sau đó, gã mở máy tính xách tay của mình và tìm kiếm tên của Lý Hán Đường, quả nhiên tìm được thông tin gã muốn.
Chỉ là mọi thứ càng trở nên khó tin hơn.
Theo thông tin mà gã tìm được, Lý Hán Đường đã chết từ rất lâu, hắn chết trước mặt Lý Chiêu vào mùa hè năm Lý Chiêu tốt nghiệp dại học.
Như dự đoán, có vô số câu chuyện đằng sau Lý Chiêu khiến Cao Chuẩn vô cùng thích thú.
Gã ấy xem tin tức trên trang web, và thậm chí phát điên lên vì phấn khích.
Điều này là quá thú vị.
Một người lẽ ra đã chết đột ngột gõ cửa văn phòng của gã, yêu cầu gã điều tra về bạn trai của mình.
Và người được gọi là bạn trai đã chứng kiến cái chết của người đàn ông đó vài năm trước.
Tào Xuyên châm một điếu thuốc, hút mạnh.
Ai đang nói dối?
Lý Chiêu?
Lý Hán Đường?
Hay là thông tin?
Tất nhiên, cũng có thể là Lý Hán Đường chưa chết.
Nhưng nếu đúng như vậy, thì tại sao bản tin lại nói “rơi từ tòa nhà xuống, tử vong tại chỗ”?
Tào Xuyên nhìn những bức ảnh trên mạng, nheo mắt cắn đầu thuốc lá.
Gã nhấc máy gọi cho Lý Chiêu.
Khi chuông điện thoại reo, Lý Chiêu đang uống cà phê trong phòng nghỉ giải lao của công ty, gần đây anh rất bận, nhất định phải duy trì sự tỉnh táo, đây đã là ly cà phê thứ tư anh uống trong ngày hôm nay.
Điện thoại di động vừa vang dọa anh giật mình một cái, tay run lên, cà phê sóng ra quần.
Lý Chiêu cau mày, lấy khăn giấy ra lau thật mạnh, mảnh giấy vụn cọ xát vào mặt quần.
Khi nhìn thấy là số xạ anh vốn không muốn tiếp, nhưng vài giây sau anh vẫn nhấn nút nghe.
“Lý Chiêu?”
Lý Chiêu nghe thấy giọng nói của Tào Xuyên.
“Tôi đồng ý nhận vụ của anh.” Tào Xuyên nhẹ giọng cười, “Miễn phí.”