Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Chương 16



Bộ vị tư mật bị nữ xứng vuốt ve, nội tâm Lâm Hạ vừa khuất nhục vừa kháng cự, nhưng thân thể lại mẫn cảm đến mức mỗi tấc da tấc thịt đều khát vọng được nâng niu, nàng chưa từng có được kɧօáϊ cảm mãnh liệt tới độ này. Lâm Hạ cảm giác đầu óc mình tựa hồ bị chuốc say, trở nên hỗn độn, làm nàng không cách nào bảo trì lý trí, hơn nữa nàng cũng nhận ra bản thân giống như cá nằm trêи thớt, hoàn toàn không thể phản kháng quy tắc của thế giới này, càng đấu không lại khối thân thể có BUG cực lớn kia.

Vẫn luôn là người tích cực, Lâm Hạ đều sắp bị cơ thể ɖâʍ đãng làm mất hết mặt mũi, con người một khi ở vào hoàn cảnh vô lực phản kháng liền dễ dàng trốn tránh trách nhiệm. Giờ phút này, Lâm Hạ cũng chỉ có thể bất chấp tất cả, chỉ có thể tự thôi miên bản thân, hết thảy mọi chuyện hiện tại phát sinh đều không phải sự thật, thân thể này không phải của mình, cảm giác này cũng không phải của mình, cho nên cảm giác và phản ứng của nó cùng mình không có liên quan.

Nghĩ như vậy, quả nhiên dễ tiếp nhận hơn rất nhiều, khuất nhục trong lòng Lâm Hạ được phóng thích, nàng cũng dần dần có thể tiếp nhận kɧօáϊ cảm từ khối thân thể được vuốt ve âu yếm kia. Mặc dù tự thôi miên chính mình hết thảy đều là giả dối, cảm giác lại chân thực và mãnh liệt đến vậy, mãnh liệt đến mức có chút sắc bén làm cho nàng chịu không nổi. Bởi vì đã từng lãnh cảm, Lâm Hạ chưa bao giờ đặt mình vào lạc thú quá lớn, càng chưa từng thể nghiệm qua, cho nên so với người bình thường đều phải mẫn cảm hơn rất nhiều.

Thiên Thu vốn dĩ là tài xế già, vô số lần thăm dò bí mật của thân thể, trừ bỏ không dám tự mình phá đi trinh tiết, cái mà nàng muốn thăm dò, đều đã thăm dò xong. Cho nên nàng hết sức quen thuộc cấu tạo thân thể lẫn bộ vị mẫn cảm của mình, dựa vào đó không khó tìm thấy bộ vị nhạy cảm trêи người nữ chủ. Kỳ thực nàng cho rằng nữ chủ toàn thân trêи dưới đều thực mẫn cảm, bất quá nàng nghĩ mấy chỗ kia hẳn là càng mẫn cảm hơn mới đúng. Hơn nữa Thiên Thu không ít lần khám phá đủ loại kiểu "phim hành động", nữ-nữ tri thức cũng vô cùng phong phú, giờ phút này công lược nữ chủ liền ngựa quen đường cũ, tựa như bậc tài xế lão thành.

Thiên Thu cảm giác Lâm Hạ ướt đến rối tinh rối mù, để tiện hành sự, nàng thu tay từ đằng sau trở về phía trước, chính diện vuốt ve bộ vị tư mật không chút lông mao của nữ chủ, nhẹ nhàng tách hai phiến cánh hoa non mềm hồng hào, cũng thỉnh thoảng xoa nắn hoa đế, nàng cảm giác hoa đế của nữ chủ liền lập tức thức tỉnh, bắt đầu sưng lớn, mỗi một lần chạm nhẹ, hoa đế đều sẽ run rẩy.

Bị Thiên Thu vuốt ve như vậy, Lâm Hạ cảm thấy thật muốn đòi mạng, mỗi động tác của nữ xứng tựa hồ đều có thể chạm vào nơi mẫn cảm nhất, dường như vô số chốt mở của thân thể mặc cho nữ xứng mở ra, hoàn toàn bị đôi tay của nữ xứng khống chế. Lâm Hạ vốn dĩ đã mềm như bún, giờ phút này càng là chân mềm đến cơ hồ không đứng nổi, nàng chỉ có thể càng thêm dùng sức leo lên người đối phương. Mỗi cái vuốt ve của Thiên Thu đều sẽ làm cho Lâm Hạ vô thức phát ra thanh âm động tình, là bởi nàng hoàn toàn không cách nào kiểm soát được nó.

Thiên Thu cảm giác nữ chủ dùng sức leo lên người mình, nàng biết chân của Lâm Hạ đang mềm nhũn, bởi vì có xem qua nguyên tác, nàng biết thể chất của nữ chủ vốn đặc thù, một khi phát tình liền không đứng vững được. Chẳng qua Thiên Thu cũng nắm rõ nữ chủ tuy dễ mềm chân nhưng thân thể lại có được tiềm năng vô hạn, làʍ ȶìиɦ đến độ nào cũng không hư nát. Thiên Thu dù gì cũng chỉ là nữ nhân, không giống nam chủ có khả năng làm các động tác yêu cầu cao độ, vì muốn giảm bớt sức nặng cho nên nàng liền áp Lâm Hạ lên vách tường.

Thiên Thu nhìn hai khỏa đầy đặn kia, vừa rồi bị bộ vị Bạch Hổ chi thân hấp dẫn phần lớn lực chú ý, giờ phút này nàng mới phát hiện bầu ngực của nữ chủ quả nhiên giống như sách viết, hồng hào mềm mại, thập phần mê người đáng yêu. Vừa nãy Thiên Thu vẫn luôn không nặng không nhẹ dùng tay chà đạp đôi nhũ phong của nữ chủ, giờ phút này mới cảm thấy mình tựa hồ có chút thô bạo, cho nên liền ôn nhu hơn rất nhiều, nhẹ nhàng vuốt ve hạt đậu đã sớm dựng đứng.

Được chiều chuộng như vậy, Lâm Hạ không ngừng phát ra thanh âm khó nhịn, hơn nữa biểu tình thoạt nhìn còn hết sức sung sướиɠ. Chuyện này khiến Thiên Thu bỗng nhiên vô cùng hưng phấn, thực sự thoải mái như vậy sao? Nếu mình làm kiểu kia, nữ chủ có thể càng thích hay không? Thiên Thu lập tức cúi đầu, ngậm lấy nhũ hoa của nữ chủ, quả nhiên nghe được thanh âm hít sâu thở gấp của nàng, còn có biểu tình càng thêm khó nhịn, Thiên Thu nhìn mà càng thêm hưng phấn. Nàng thầm nghĩ chẳng trách mấy nam chính kia yêu thích nữ chủ, bản thân mình đều có ý niệm đem nàng làm hư, hận không thể sinh ra ảo giác.

Thiên Thu đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, lúc này nữ chủ tựa hồ vẫn là xử nữ, nếu mình đoạt trinh tiết của nàng, vậy chẳng phải mình trở thành nam chủ sao? Bất quá hiện tại Thiên Thu không rảnh lo mấy thứ đó, giờ phút này nàng tựa như đứa nhỏ rốt cuộc đã có món đồ chơi mình ái mộ từ lâu, đùa bỡn kiểu gì đều cảm thấy không đủ.

Giờ phút này, cảm giác khuất nhục cùng không tình nguyện của Lâm Hạ đều đã nhạt tựa sương mờ, hoàn toàn không đáng kể, nàng bất chấp mọi thứ mà nghĩ, nếu hôm nay nhất định phải thất thân, nàng thà rằng ở trêи giường.

"Đi…… Lên giường……" Lâm Hạ gần như cầu xin nói.

Thiên Thu nghe vậy, luôn cảm thấy ý của nữ chủ là 'lên giường rồi tùy tiện chơi tôi đi'. Thiên Thu dĩ nhiên sẽ không từ chối, nàng buông nữ chủ ra sau đó nhanh chóng tự mình rửa ráy một chút, cũng làm sạch cả muội muội. Kỳ thực nàng chẳng những muốn chơi nữ chủ, còn muốn nữ chủ đùa bỡn thân thể mình, đương nhiên nàng không có mặt mũi nói ra nhưng lại vẫn rửa sạch sẽ, lo trước khỏi hoạ.

Nói cũng kỳ quái, nữ xứng vừa buông thân thể mình ra, Lâm Hạ liền cảm giác đôi chân không còn mềm nhũn nữa, lý trí cũng trở về, nhìn nữ xứng đang tẩy rửa thân thể, thậm chí vô cùng nghiêm túc rửa sạch nơi tư mật nồng đậm rậm rạp ướt át kia, Lâm Hạ cảm thấy nội tâm đang hỗn loạn đến mức tận cùng bỗng trở nên bình tĩnh, hết thảy hoang đường đến cực điểm này lại có cảm giác chân thật như vậy. Lý trí của nàng cũng khôi phục hơn phân nửa, liếc mắt nhìn tiến độ nhiệm vụ, giá trị hảo cảm tăng 300, giá trị thân mật tăng 3000, tuy vậy Lâm Hạ lại chẳng hề vui vẻ, nàng chỉ khẽ cười lạnh, quả nhiên là thế giới thịt văn đang từng chút từng chút bức lương vi xướng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.