Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Chương 8



Kỳ thực Lâm Hạ căn bản không nghĩ tới chuyện cùng nữ xứng chơi cái gì, nàng chỉ đơn thuần muốn giữ nữ xứng bên cạnh, vượt qua 24 giờ để hoàn thành nhiệm vụ kia.

Thiên Thu bị kéo một mạch tới phòng của nữ chủ, ngay khi nàng thấy Lâm Hạ đóng lại cửa phòng, trái tim liền lộp bộp một chút, nội tâm vô cùng hoảng hốt, cũng vô cùng căng thẳng. Nàng thầm nghĩ, nếu nữ chủ muốn cưỡng gian, mình có nên từ chối? Quả thật làm người tốt quá khó a!

Nữ chủ nhìn biểu tình hoảng loạn của Thiên Thu, chính là loại dáng vẻ sợ bị mình ăn mất, tâm lý bỗng nhiên có chút cân bằng, dù sao mình cũng sắp bị thế giới này bức cho biến thái, vậy dựa vào cái gì mình phải lấy lòng nữ xứng đây?

“Khâu tỷ tỷ giống như rất bất an vậy? Đang sợ tôi sao?” Lâm Hạ tới gần Thiên Thu, mở miệng hỏi.

“Không có…… Không có…… Tôi chỉ là không quen cùng người khác thân cận như vậy……” Lâm Hạ tới gần làm Thiên Thu theo bản năng lui về phía sau một chút, bất quá sau lưng nàng chính là cánh cửa, làm nàng không thể lui thêm. Thái độ nữ chủ như vậy, cực kì giống mấy tổng tài bá đạo Mary Sue trong tiểu thuyết mà Thiên Thu từng xem, trước khi muốn ăn "thịt" liền đùa giỡn, có loại tà mị cuồng quyến nói không nên lời.

Lâm Hạ thấy tầm mắt Thiên Thu sợ hãi như chú nai con, thầm nghĩ nữ xứng này nhất định là am hiểu 'giả heo ăn thịt hổ', ngoài mặt thoạt nhìn vâng vâng dạ dạ, vô hại cực kì, không có lực sát thương nhưng nội tâm lại là nấm độc, nàng thật muốn nhìn một chút xem cây nấm độc này có thể bị vạch trần hay không.

Sau khi tiến đến gần Thiên Thu, Lâm Hạ dứt khoát dán thân thể mình lên người nữ xứng, vì cái gì muốn dán lên a? Là bởi bất cứ tiếp xúc tay chân nào cũng sẽ gia tăng giá trị thân mật, Lâm Hạ đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này. Nàng nhìn tiến độ nhiệm vụ, trị số thân mật nhảy tạch tạch tạch, bắt đầu tăng lên, như thể mình dán đến càng gần nữ xứng thì con số kia sẽ càng tăng nhanh, mà dựa nữ xứng càng gần, thân thể cũng càng là tê tê dại dại. Hơn nữa, nàng còn cảm giác được bộ ngực no đủ của mình đang ép lên hai khỏa đồng dạng đầy đặn trước ngực nữ xứng, xúc cảm mềm mại rõ ràng như vậy, tê dại truyền đến cũng càng thêm mãnh liệt, nàng thậm chí cảm giác được hai hạt đậu đều đứng thẳng, thân thể bắt đầu khô nóng. Vốn là nữ nhân lãnh cảm, Lâm Hạ lập tức bị cảm giác kia làm cho kinh hách, vì vậy không còn nghĩ chuyện gia tăng giá trị thân mật làm gì, lập tức tách ra khỏi thân thể đối phương.

Tiêu rồi, nữ chủ quả nhiên muốn cưỡng gian mình, Thiên Thu bị hành động càn rỡ của nữ chủ dọa sợ tới mức chân nhũn ra, càng có lẽ là bởi thân thể cả hai dán sát một chỗ, nàng đều có thể cảm giác được khỏa mềm mại của nữ chủ đè ép bộ ngực của mình, càng thêm kɧօáϊ cảm tê dại mãnh liệt, tựa hồ sắp không đứng vững. Chưa từng gặp bất cứ tình huống nào thân mật như vậy trước kia, Thiên Thu nhịn không được liền đỏ bừng mặt.

Ngay lúc Thiên Thu nghĩ mình nhất định sẽ thất thân, nữ chủ đột nhiên tách ra xa, sau đó bày ra biểu tình như bị táo bón nhìn mình.

Lâm Hạ thấy khuôn mặt nữ xứng đỏ ửng còn tràn ngập vẻ 'muốn mà còn ngại', trong lòng nàng cũng ngập tràn lúng túng.

Thiên Thu có cảm giác mình đã chịu vũ nhục lớn lao, rõ ràng nữ chủ chủ động dán tới gần, bản thân nhẫn nhục chịu đựng, cái gì cũng chưa nói, sao nàng còn bày ra vẻ mặt không tình nguyện đây? Nữ chủ quả nhiên là gia hỏa hỉ nộ vô thường.

Lâm Hạ nhìn tiến độ nhiệm vụ một chút, giá trị thân mật đã tăng 300, mà giá trị hảo cảm lại giảm bớt 50 điểm.

Lâm Hạ nhìn 50 điểm hảo cảm trêи tiến độ nhiệm vụ, lại nhìn thoáng qua nữ xứng, nội tâm có loại bất lực chưa từng xuất hiện, ở thế giới này ngắn ngủi một ngày, Lâm Hạ đã được trải nghiệm vô lực cùng tuyệt vọng 30 năm chưa hề phát sinh.

“Xin lỗi, tôi quá nhiệt tình, có lẽ Khâu tỷ tỷ còn chưa quen.” Lâm Hạ mặt dày, tự mình bào chữa.

Thiên Thu gật đầu một cái, đâu chỉ chưa quen mà là sợ hãi mới đúng, kỳ thực Thiên Thu càng là sợ hãi bộ dáng âm tình bất định của nữ chủ.

Lâm Hạ cần thiết cải thiện quan hệ càng nhiều, dẫu sao chỉ dựa vào tiếp xúc tay chân để kiếm giá trị thân mật là không đủ, nàng còn phải kiếm giá trị hảo cảm nữa.

“Khâu tỷ tỷ ngàn vạn lần đừng giận tôi, về sau tôi sẽ không đường đột mạo phạm như vậy.” Lâm Hạ vô cùng thành khẩn cầm lấy đôi tay của Thiên Thu, giống như thực sự lo lắng Thiên Thu sẽ sinh khí với mình.

“Tôi không giận gì, chỉ là có chút chưa quen.” Mình làm sao dám sinh khí với nữ chủ chứ, dù sao nữ chủ cũng có quang hoàn, nữ xứng như mình khả năng sẽ chết thảm, đùi nữ chủ còn phải gắt gao ôm chặt a.

“Khâu tỷ tỷ không giận tôi thì tốt rồi, bằng không tôi sẽ rất khổ sở.” Lâm Hạ nhìn Thiên Thu, cười đến đặc biệt điềm mỹ, nàng đã quen với dáng vẻ hư tình giả ý này.

Nụ cười phát ra từ quang hoàn của nữ chủ đẹp đến kinh thiên địa, khϊế͙p͙ quỷ thần, Thiên Thu nhìn mà trái tim run rẩy, lập tức dời đi đôi mắt, bằng không nàng thật lo sợ bản thân mình sẽ bị nữ chủ mạnh mẽ vặn cong.

Tuy Thiên Thu không hiểu được rốt cuộc nữ chủ muốn làm gì, nhưng nữ chủ chủ động lấy lòng như vậy làm cho nàng giảm bớt phòng bị, vì thế giá trị hảo cảm liền tăng lên 10 điểm.

Đây giống như một khúc nhạc đệm nho nhỏ, cả hai người thực ăn ý, làm như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh, Thiên Thu lần nữa bị Lâm Hạ kéo vào bên trong phòng ngủ.

Thiên Thu vốn cảm thấy phòng ngủ của nữ xứng đã rất lớn rồi, cũng rất xa hoa rồi, vậy mà phòng của nữ chủ còn lớn hơn, xa hoa hơn, đặc biệt cái giường đôi còn lớn đến kinh người, rất khó làm Thiên Thu không suy nghĩ bậy bạ. Quả nhiên là nữ chủ thịt văn, giường lớn đến như vậy, chính là để tiện cho nữ chủ làm việc đi. May là đêm nay tựa hồ vẫn ở chỗ cũ, bằng không Thiên Thu thật khó mà nhìn thẳng giường đôi đặt giữa phòng ngủ kia.

“Khâu tỷ tỷ, ngồi đi.” Trong phòng chỉ có một cái ghế nhưng ghế lại cách giường hơn hai mét, vì vậy Lâm Hạ chỉ có thể kêu Thiên Thu ngồi trêи giường của mình. Lúc này Lâm Hạ mới phát hiện vấn đề nghiêm trọng, căn phòng quá rộng, tùy tùy tiện tiện tới lui cũng đều vượt qua hai mét, nàng cần phải chú ý không cho nữ xứng tách ra xa, bằng không một lần nữa tính giờ liền buồn bực, vừa rồi thật vất vả mới ăn xong bữa cơm cả tiếng đồng hồ, thời gian một giờ đồng hồ quý giá cỡ nào a.

Thiên Thu nhìn cái giường lớn, có chút không dám tới gần. Giường a, quá mức ái muội! Nghĩ đến nữ chủ vừa rồi đè mình lên cửa, nàng vô cùng khẳng định nữ chủ đang đi từng bước một câu dẫn mình.

“Muốn ngủ trưa một lát không?” Lâm Hạ bỗng nghĩ tới đề nghị hay ho, như vậy chẳng những có thể giết thời gian dễ dàng, còn có thể giúp mình thả lỏng một chút, ngẫm lại, Lâm Hạ đều thấy bản thân quá cơ trí.

“Ngủ trưa?” Thiên Thu căn bản không tin Lâm Hạ chỉ đơn thuần muốn cùng mình ngủ trưa, nữ chủ kéo mình về phòng, chỉ vì kiếm người ngủ cùng thôi sao, lừa ai chứ! Nàng còn lâu mới tin thế giới thịt văn lại có chuyện đơn thuần. Kỳ thực nữ chủ là muốn lừa mình lên giường đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.