Tần Lạc bị buộc phải ngẩng đầu thừa nhận nụ hôn của anh giống như cuồng phong bão táp, cô hoàn toàn không giải thích được, không hiểu lúc nào đã trêu chọc đến đại ma vương này!
Tâm tình anh không tốt trút giận lên mình để làm gì?
Đến khi trong khoang miệng truyền đến mùi máu tươi, Hoắc Kỷ Thành mới buông môi Tần Lạc ra, người phụ nữ chết tiệt! Dám cắn mình sao?
Tần Lạc không chút nghĩ ngợi quăng một cái tát qua, lại ở giữa không trung bị tay Hoắc Kỷ Thành bắt được cổ tay, bỗng nhiên cổ tay bị một đôi kìm sắt vững vàng kìm lại...
"Cô gái, lá gan cô không nhỏ!"
"Anh cưỡng hôn tôi hai lần, tôi đánh anh có cái gì không đúng!"
Bỗng nhiên, Hoắc Kỷ Thành tà tứ lè lưỡi liếm vết máu ở khóe môi, dáng vẻ vô cùng yêu nghiệt, làm cho cả người Tần Lạc tê rần như bị điện giật.
Thật sự là gặp quỷ rồi!
"Bạn trai cô biết cô đi làm ở đây không?"
"Đương nhiên!"
Tần Lạc cảnh giác nhìn người đàn ông ở trước mặt, không biết bỗng nhiên anh ta nói sang chuyện khác là có ý gì.
Hoắc Kỷ Thành cong khóe môi lên, hứng thú liếc nhìn dưới lầu, Hoắc Cẩm Dương biết Tần Lạc làm việc ở bên cạnh mình, nói cách khác biết chuyện cô là "Tội phạm bắt cóc", lại không đến trước mặt mình nói giúp bạn gái, trả trong sạch cho cô ấy...
Tại sao nó giấu diếm thân phận thành một người không có bất kỳ thân phận bối cảnh với bạn gái?
Thú vị đây!
"Đã lên giường với bạn trai cô chưa?" Hoắc Kỷ Thành ngả ngớn hỏi.
Tần Lạc bị anh hỏi trắng ra như vậy làm cho khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng: "Không phải ai cũng có suy nghĩ xấu xa như anh đâu!"
Nói xong, thì chuẩn bị trốn đi.
Nhưng không ngờ Hoắc Kỷ Thành vươn một cánh tay chặn đường đi của cô, đến gần bên tai cô, môi nhẹ nhàng mở ra: "Nam nữ hoan ái, vốn là chuyển rất bình thường, nhất là giữa người yêu với nhau."
Anh cố ý thăm dò cô!
Tần Lạc xoay mặt: "Đó là do anh nghĩ vậy!"
Con ngươi đen lạnh lùng của Hoắc Kỷ Thành thoáng có chút ấm áp, xem ra Tần Lạc vẫn chưa phát sinh quan hệ với Hoắc Cẩm Dương, nhìn mặt Tần Lạc đỏ lên là có thể biết.
Hơn nữa kỹ thuật hôn của cô rất kém cỏi, dễ nhận thấy nụ hôn hai người cũng không nhiều.
Nghĩ đến những thứ này, tâm tình anh bỗng nhiên tốt lên rất nhiều.
Tần Lạc thừa dịp anh say sưa đẩy mạnh anh ra trốn đi, ở đây thêm một giây nữa, cô không chịu nổi! Đôi môi cùng miệng tất cả đều là mùi của đại ma vương, làm cho cô có cảm giác phản bội bạn trai...
Một mình cô trốn ở trong phòng rửa tay súc miệng vài lần mới ra ngoài, sau đó lấy ra son dưỡng môi thoa lên, thật may trong túi xách luôn chuẩn bị kẹo, lúc này đúng lúc phát huy công dụng rồi.
...
Dưới lầu, Hoắc Cẩm Dương nhìn thời gian, đã nửa giờ rồi.
Đang suy nghĩ có nên gọi điện thoại cho cô không, thì thấy cô cầm túi sách đi ra, lập tức đè cửa kính xe xuống vẫy tay với cô: "Lạc Lạc."
Tần Lạc đi nhanh vài bước, trên mặt là nụ cười hạnh phúc, nếu không có một màn ở trong văn phòng đại ma vương vừa rồi, thì tốt hơn nhiều!
Sauk hi lên xe, cô bĩu môi đỏ mọng, vẻ mặt áy náy nói: "Cẩm Dương, anh đợi lâu không? Ngại quá! Tạm thời có chút việc em lại không từ chối được."
Hoắc Cẩm Dương liếc mặt nhìn đôi môi đỏ thắm của bạn gái, cảm thấy giống như bị người ta hôn qua.....