Giang Húc ngước mắt lên, đối diện với đôi mắt sáng ngời của Char.
Cậu tự mình nói: "Ngày đầu tiên đến đây, tôi đã tự hỏi, tại sao một người phụ nữ dáng người uyển chuyển lồi lõm lại cố tình có một miếng thịt thừa trên bụng, Quý Hoài giải thích cho tôi là tích tụ mỡ ít vận động, cách nói này rất hợp lý cho nên tôi tin.
"
Cậu chỉ vào một vòng hoa và cỏ trong phòng bằng đầu ngón tay của mình và nói: "Nhưng một người yêu cuộc sống, lao động không nên ngồi lâu mới đúng, mỗi ngày chỉ cần chăm sóc những bông hoa và cỏ dại này cần rất nhiều thời gian, làm thế nào mà không vận động cho được.
"
Không ai quấy rầy Giang Húc, mọi người lặng lẽ đứng tại chỗ và lắng nghe những gì cậu đang nói và chuẩn bị nói.
Quý Hoài nhìn người trước mắt với cặp mắt khác xưa, cái đùi này hắn không ôm được.
"Trên bụng không phải thịt thừa, bên trong là một đứa bé, hoặc là nói chính là đứa bé kia."
Đình Đình ngạc nhiên, làm sao một đứa bé lại ở trong bụng người.
Giang Húc ôm cánh tay đi dấp tại chỗ, thanh âm bình thản: "Tôi vẫn không hiểu vì sao lại cần thêm sự xuất hiện của một chủ tiệm văn phòng phẩm, mà sự tồn tại của cửa hàng văn phòng phẩm kia có ý nghĩa gì? Nhưng sau khi tôi lên tầng 7, tôi đã hiểu.
"
Cậu chậm rãi đi dạo trong phòng, ánh mắt lần lượt lướt qua các loại đồ vật, có ảnh treo trên tường, trên ghế sa lon rửa sạch sẽ sắp xếp gối ôm gọn gàng, trên ban công giặt sạch quần áo phơi nắng...
"Tất cả mọi người đều cho rằng Char là một con quái vật, không dám lên lầu bảy ở, không dám nói chuyện với Char, tất cả mọi người cách xa, trốn cũng không kịp trốn.
Nhưng hoàn toàn ngược lại " Cậu dừng lại, quay đầu lại nhìn về phía Char: "Char kỳ thật giống như một người bình thường, đem trong nhà quét dọn sạch sẽ, cuộc sống hết thảy đều có trật tự, gắt gao trật tự.
"
"Đem cuộc sống tạo ra một bộ dáng hạnh phúc mỹ mãn, còn tưởng rằng có thể trở về gia đình trước kia."
Giang Húc cười: "Nhưng Char chết rồi, chồng cô ấy cũng đã chết, cuộc hôn nhân hạnh phúc kia tan vỡ, gia đình hài hòa cũng biến mất, có người không cam lòng, nó muốn trở về trước kia, cho nên khôi phục nơi này giống như trước, vì không muốn phá hư gia đình này, cho nên che mắt người khác chọn một nơi riêng biệt.
"
"Nơi càng nguy hiểm càng an toàn, ai có thể ngờ được một cửa hàng văn phòng phẩm lại là hiện trường nơi xảy ra tội giết người."
Dứt lời, bụng Char giật giật, giống như là người bên trong đang đáp lại.
Giang Húc hỏi thăm Char, lúc Char chưa kết hôn là một cô bé nhu thuận hiểu chuyện, cô nhạy cảm cẩn thận lại thiện lương, người như vậy trong tình cảm thường là bên tinh tế nhất, cho nên tình cảm của cô lây nhiễm cho búp bê luôn luôn làm bạn với mình.
Cho nên sau khi chết, không cam lòng nhất không phải Char cũng không phải là đứa nhỏ sảy thai, mà là búp bê.
Ai có thể nhận thấy rằng một con búp bê không có máu và thịt có cảm xúc động vật.
Mọi người im lặng, tinh tế tiêu hóa lượng tin tức thật lớn bất thình lượt này.
Char nhíu mày, mặt mày cong cong, giống như đang cười vừa giống như đang khóc, hoặc có lẽ là khóc cười kết hợp.
Chẳng qua trong nháy mắt này, Giang Húc biết, Char vẫn luôn là Char, vẫn là cô gái ôn nhu kia, tất cả hành vi trái với suy nghĩ chỉ là do Oa Oa khống chế mà thôi.
"Chúc mừng cậu, hiểu được câu chuyện chính của thế giới này." Char đột nhiên nói, những lời này của cô thật sự rất giống với cách nói chuyện của hệ thống, Giang Húc còn tưởng rằng là hệ thống thông qua cô truyền đạt lời nói, trên thực tế là Char đang biểu lộ thanh âm nội tâm của mình.
.