Còn hai ngày nữa Hắc Ấn đấu giá hội mới tiến hành. Lần này chỉ là một tiểu đấu giá hội, cũng không có vật phẩm gì quá quý giá, Tiêu Lệ ban đầu cũng không định tham dự.
Bất quá, sau khi hắn nói kế hoạch thành lập Tiêu Dao Các của mình cho chúng nữ, Hồng Điệp đã gợi ý hắn nên lợi dụng đấu giá hội này để khuếch trương thanh thế. Dù sao Tiêu Lệ gia tài phong phú, tùy ý lấy ra vật gì cũng có thể dễ dàng nhấc lên sóng to gió lớn ở Hắc Giác Vực này.
Bàn bạc kỹ lưỡng từng đường đi nước bước, Tiêu Lệ trước tiên liên lạc với Lôi Nhã để nàng thuyết phục Viên Y tạm hoãn đấu giá hội lại thêm vài ngày. Sau đó trực tiếp ký gửi lượng lớn cao giai vật phẩm cho Bát Phiến Môn đấu giá, lấy danh hào Tiêu Dao Các mà bán ra.
Viên Y lúc đầu không quá đồng ý kế hoạch này. Nhưng mà, sau khi Tiêu Lệ đặt lên bàn một viên đan dược nho nhỏ tản ra mùi hương thơm ngát, thái độ của hắn lập tức thay đổi một trăm tám mươi độ.
Lục phẩm đan dược - Hoàng Cực Đan - loại đan dược ở cấp bậc này đảo mắt khắp Hắc Giác Vực hiện tại tựa hồ có không quá ba người có thể lấy ra, hơn nữa dù có tiền cũng chưa chắc mua được.
Viên Y bồi hồi tại tam tinh Đấu Hoàng đã có một đoạn thời gian không ngắn. Bởi vậy, viên Hoàng Cực Đan này đôi với hắn chẳng khác nào đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Viên Y lập tức ra lệnh đình chỉ đấu giá hôi dời đến đúng một tuần sau, vừa đủ thời gian để cường giả khắp Hắc Giác Vực có thể tìm tới, hơn nữa còn tích cực thay Tiêu Lệ tuyên truyền quảng bá. Từ một tiểu đấu giá hội mỗi tháng một lần phút chốc trở thành thịnh hội mười năm mới có một lần.
Tiêu Lệ cũng không vội vàng giao đồ vật cần đấu giá cho Bát Phiến Môn mà chỉ để Lôi Nhã âm thầm thả ra một ít tin tức mơ hồ nhằm lôi kéo càng nhiều cường giả tụ tập đến. Tin tưởng có một viên Hoàng Cực Đan kia làm đại giá, Viên Y cũng sẽ không có dị nghị quá lớn.
Kỳ Trân Các có một tính năng đặc biệt, Tiêu Lệ có thể yêu cầu đánh dấu một cái "tiêu ký" lên bất kỳ món đồ nào mình mua. Điều này cũng là nhờ Linh Nhi đoạn thời gian gần đây tích cực thay hắn đào móc những tính năng mới mà biết được.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Tiêu Lệ quyết định chọn ba loại vật phẩm để đưa ra đấu giá. Thứ nhất chính là công pháp và đấu kỹ, thứ hai là vũ khí và trang bị, cuối cùng là cơ quan và khôi lỗi.
Công pháp và đấu kỹ chính là cái bug lớn nhất mà Tiêu Lệ có được. Hệ thống phân chia công pháp đấu kỹ thành mười cấp phân biệt từ Huyền giai sơ cấp đến Đế giai sơ cấp.
Ngay từ cấp một đã là Huyền giai sơ cấp, đến hiện tại Tiêu Lệ thậm chí đã có thể trực tiếp đổi được Địa giai cao cấp đấu kỹ, chẳng qua giá đơn trị cũng là một con số trên trời mà thôi.
Bất quá hiện tại, Tiêu Lệ cũng chỉ dự định lấy ra vài quyển địa giai sơ cấp để áp trục mà thôi. Hắn cũng không muốn làm kinh động đến mấy lão quái vật Đấu Tông ẩn cư trong Hắc Giác Vực quá sớm.
Vũ khí và trang bị thì đơn giản hơn một chút, hoàn toàn dựa theo chất liệu đã làm ra nó. Phân chia cấp bậc cũng không chênh lệch quá nhiều với thế giới này, giá tiền cũng không có khủng khiếp như là công pháp và đấu kỹ.
Hơn nữa, ở nơi tràn ngập hỗn loạn như Hắc Giác Vực này, nhu cầu của mọi người đối với vũ khí trang bị còn cao hơn công pháp đấu kỹ một ít.
Dù sao, giá trị của công pháp và đấu kỹ chỉ được phát huy tối đa khi rơi vào tay một gia tộc hoặc là thế lực nào đó. Đối với phần lớn những người độc hành trong Hắc Giác Vực này, một món vũ khí vừa tay so với một quyển cao giai đấu kỹ lại càng có tác dụng to lớn.
Về phần cơ quan và khôi lỗi… thứ này chủ yếu là dùng để thị uy sức mạnh của Tiêu Dao Các nhằm đe dọa những thế lực có ý đồ lăm le dòm ngó.
Đồng Giáp Ma Vệ đến hiện tại Tiêu Lệ cũng không có cơ hội sử dụng. Thứ này đòi hỏi phải phong ấn vào nó một linh hồn Đấu Hoàng cường giả hoặc là sử dụng năng lượng tinh hạch khởi động, bất quá hắn tạm thời còn không muốn lãng phí như vậy.
Lần này, theo kiến nghị của Linh Nhi, Tiêu Lệ chấp nhận chịu thiệt 30% giá trị để bán con Đồng Giáp Ma Vệ này cùng với Thanh Linh Huyễn Trận trở lại Kỳ Trân Các. Nhất thời, bên trong Kỳ Trân Các lập tức xuất hiện thêm hai loại mặt hàng mới là khôi lỗi và cơ quan.
Lại trải qua thương nghị cùng Lôi Nhã, Tiêu Ngữ, Hồng Điệp và Nguyệt Mị các nàng gần ba ngày thời gian, Tiêu Lệ rốt cuộc mới quyết định được số lượng thích hợp chính mình sẽ lấy ra nhằm thu được hiệu quả cao nhất.
Đối với mấy chuyện làm ăn buôn bán này, Tiêu Lệ mặc dù không phải là không biết nhưng mà so với hắn, các nàng lại càng am hiểu tường tận hơn.
Lôi Xà Trại, thế lực đầu tiên của Tiêu Lệ, vẫn là do Tiêu Ngữ trực tiếp quản lý còn Hồng Điệp là phụ tá của nàng. Nguyệt Mị thì chính là người phụ trách thông thương mậu dịch giữa Xà Nhân tộc và các đế quốc lân cận.
Dù sao Tháp Qua Nhĩ sa mạc tài nguyên khan hiếm, thức ăn nước uống đều thiếu thốn trầm trọng. Nếu không thể dựa vào chiến tranh cướp đoạt, bọn họ chỉ còn có thể sử dụng biện pháp trao đổi hàng hóa mà thôi.
Lôi Nhã lại càng không cần phải nói, nàng không những là quản sự của Hắc Ấn đấu giá phường, lại càng chính là "tay trong" của Tiêu Lệ trong Bát Phiến Môn hiện tại.
Có nàng trợ giúp, tin chắc không mất quá nhiều thời gian, Tiêu Dao Các của hắn sẽ nổi danh khắp Hắc Giác Vực. Thậm chí thời điểm thích hợp, Lôi Nhã còn có thể cho Viên Y một nhát dao chí mạng. Dù sao, danh sách nhiệm vụ của Tiêu Lệ cũng có tên Bát Phiến Môn trong đó.