Trò Chơi Luân Hồi

Chương 25: Mạn Đà Sơn Trang



Ting, chúc mừng ngài Bạch Hổ Đường update tính năng mới "dung hợp đấu kỹ", hiện tại ngài có 3 đấu kỹ có thể dung hợp và 1 cơ hội dung hợp miễn phí, phải chăng sử dụng?

_ Á đù! Dung hợp đấu kỹ luôn à, có vẻ ngon nghẻ đó đa, dung hợp!

Ting, chúc mừng ngài thành công dung hợp Lôi Ảnh Bộ, Tiềm Hành Thuật, Lăng Ba Vi Bộ thu được đấu kỹ mới Âm Lôi Huyễn Bộ - địa giai sơ cấp - độ thành thạo xác định là 60%.

Âm Lôi Huyễn Bộ - nhanh như bôn lôi, vô thanh vô tức, có thể tạo ra huyễn ảnh mê hoặc địch nhân.

Đấu kỹ mới dung hợp ưu điểm của cả 3 đấu kỹ cũ, hơn nữa còn mạnh hơn vài lần khiến Tiêu Lệ cực kỳ thỏa mãn. Ba môn đấu kỹ mặc dù có thể luân phiên sử dụng bất quá cũng không phải cũng một bộ, lẫn nhau vẫn có chút kẽ hở, giờ dung hợp thành 1 không những đẳng cấp đề thăng mấy lần mà còn hoàn mỹ bổ khuyết những lỗ hỗng đó. Địa giai so với Huyền giai chênh lệch cũng không phải đơn giản là 1 cấp như vậy...

Còn có Tụ Lôi Chưởng và Lôi Hổ Trảo dù đều là công kích đấu kỹ bất quá 1 cái là cận chiến 1 cái là tầm xa, Thiên Lôi Vũ Tiễn mới nhận được tuy cũng là loại tầm xa nhưng là quần thể. Mặc dù có thể dung hợp với Tụ Lôi Chưởng nhưng đẳng cấp cũng không thể đề thăng bao nhiêu, còn không bằng tách riêng ra sử dụng...

Trong đầu đảo nhanh những ý niệm, Tiêu Lệ mở mắt ra liền nhìn thấy Vô Nhai Tử và Tô Tinh Hà đang mỉm cười nhìn hắn, bất chợt 1 ý nghĩa lóe qua trong đầu Tiêu Lệ.

Hiện tại hắn đã tiếp nhận chức vị chưởng môn Tiêu Dao Phái, Vô Nhai tử xem như nửa cái sư phụ của hắn, hắn cũng muốn thử xem có thể duy trì mạng sống cho lão hay không.

Trực tiếp nói ý định của mình cho 2 người, Tiêu Lệ mang ra Ngưng Hồn Châu thu linh hồn Vô Nhai Tử vào bên trong, sau đó mang vào trong hệ thống. Linh hồn của Vô Nhai Tử chỉ là già yếu chứ vẫn còn tốt hơn mẫu thân hắn, cũng không có lâm vào ngủ say, hắn cẩn thận sắp xếp cho lão 1 gian phòng rồi quay trở ra gặp Tô Tinh Hà.

Cẩn thận an táng thể xác của Vô Nhai Tử, Tiêu Lệ sau khi cân nhắc kỹ lưỡng quyết định mang theo Tô Tinh Hà cùng đi. Vị lung á lão nhân này cũng không phải thực sự câm điếc, chỉ là giả vờ để né tránh Đinh Xuân Thu mà thôi, với thực lực của hắn hiện tại cũng không hề e ngại lão độc vật kia. Hơn nữa Tô Tinh Hà trên giang hồ có hiệu là Thông Biện Tiên Sinh, danh tiếng rất tốt, mang theo hắn lợi nhiều hơn hại.

Quay về khách sạn gặp lại Chung Linh, cũng thuận tiện giới thiệu sơ 1 chút, Tô Tinh Hà hiện tại lấy thân phận là quản gia của Tiêu Lệ, Chung Linh cũng không có suy nghĩ nhiều chỉ đoán là Tiêu Lệ vừa trở về nhà, còn vì cái gì không mang nàng đi theo, nàng mới lười đoán, chỉ cần được ở cùng hắn, những thứ khác đối với nàng đều không quan trọng.

Nghỉ ngơi 1 đêm, Tiêu Lệ mang theo Tô Tinh Hà và Chung Linh thẳng hướng Tô Châu, mục tiêu tiếp theo của hắn chính là Mạn Đà Sơn Trang.

Đường lớn đến Tô Châu cũng tương đối bằng phẳng, Tiêu Lệ cũng không thích cưỡi ngựa nên từ hệ thống lấy 1 chiếc Roll-Royce Phantom khiến cho Chung Linh và Tô Tinh Hà hiếu kỳ không thôi.

Tiêu Lệ cũng không vội vàng, dù sao hiện tại còn lâu mới đến thời điểm Cưu Ma Trí đại náo Thiên Long tự, hắn vừa đi vừa bồi Chung Linh ngắm phong cảnh, buổi tối thì tranh thủ làm ít chuyện gia tăng độ thân mật với nàng.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, đã nửa tháng trôi qua kể từ khi Tiêu Lệ đặt chân đến Thiên Long đại lục, cuối cùng hắn cũng đặt chân tới vùng đất Giang Nam, nơi được mệnh danh là thánh địa mỹ nữ. Tiêu Lệ cũng không có dựa theo nguyên tác mà là trực tiếp dùng Bạch Tuyết Ma Kính tìm nơi ở của Vương phu nhân.

Sau đó hắn từ hệ thống lấy ra 1 chiếc du thuyền Seven Seas để mang theo Chung Linh và Tô Tinh Hà cùng đi, cái du thuyền này là 1 trong những món đắt nhất hệ thống hiện giờ, giá trị lên tới 300 đơn trị, nếu là lúc trước Tiêu Lệ nhất định không đành lòng đổi lấy bất quá hiện tại hắn đã có hơn vạn đơn trị, tiêu phí 1 ít cũng không hề gì...

Mạn Đà Sơn Trang ẩn sâu trong những hàng cỏ lau rậm rạp, người bình thường là rất khó tìm đến nơi đây bất quá nhờ vậy nơi này canh phòng không tính là nghiệm ngặt nếu không phải nói là lỏng lẽo.

Chẳng qua dù có canh phòng cẩn mật đến đâu đi nữa thì với tông sư cao thủ như Tiêu Lệ, bọn họ bất quá cũng chỉ là 1 đám gà đất chó sành, chẳng hề có chút tác dụng nào.

Cho Seven Seas nấp vào 1 bụi cỏ lau khá lớn, Tiêu Lệ để lại Chung Linh và Tô Tinh Hà nghỉ ngơi trên du thuyền rồi tự mình mở ra Lôi Bức Thiên Dực bay vào trong trang. Dựa vào đánh dấu trên bản đồ, Tiêu Lệ dễ dàng tìm được phòng của Vương phu nhân.

Lúc này đã là chiều tà, Vương phu nhân đang ở trong phòng tắm rửa chuẩn bị đi nghỉ ngơi. Tiêu Lệ đang cân nhắc làm sao để khống chế nàng thì bất chợt nghe 1 tiếng rên rỉ khe khẽ phát ra từ phòng của Vương phu nhân. Âm thanh mặc dù không lớn nhưng với tông sư như Tiêu Lệ, không khó để nhận ra nàng làm gì trong phòng.

Cẩn thận suy ngẫm, Vương phu nhân hiện tại mới chỉ khoảng 35,36 tuổi, chính là độ tuổi như lang như hổ, lại thêm gần 20 năm nay không được nam nhân chăm sóc, phòng không gối chiếc phải tự mình thỏa mãn mình cũng là hợp tình hợp lý. Nghĩ đến đây, Tiêu Lệ trong lòng đã có kế hoạch.

Lợi dụng Âm Lôi Huyễn Bộ, Tiêu Lệ vô thanh vô tức đột nhập vào trong phòng. Có lẽ là do Mạn Đà Sơn Trang từ lâu không có người ngoài, Vương phu nhân cũng không có khóa cửa cẩn thận để cho Tiêu Lệ dễ dàng đắc thủ.

Cẩn thận lấy ra Tuyết Tinh Thảo, Tiêu Lệ khẽ vẩy vào nó 1 ít nước. Cây linh dược này hiện tại chính là bảo bối của hắn, được chăm sóc rất cẩn thận, bình thường đều được trồng ở trong chậu ngọc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.