Trò Chơi Nguy Hiểm

Chương 36: Chương 36




Theo bản năng, cô nhìn về phía sau của người đàn ông đó, thì phát hiện ra còn vài tên vệ sĩ nữa.

Nuốt nước bọt một cách khó khăn, cô lùi xuống vài bước, thầm nghĩ: “Thì ra không phải là người dễ đụng vào”Mà thực chất, đã bước chân vào được đây, thì có ai là dễ đụng vào?Trong đám người, đã sớm có tiếng xì xào bàn tán của mấy ngôi sao nữ.Mạch Khê cũng không để ý đến tình hình thực tế lắm, nhưng thấy mọi người đều đổ dồn mắt về hướng cửa ra vào nên cũng tò mò quay đầu nhìn theo.

Trong tích tắc, cô kinh ngạc tới mức mở to mắt nhìn.


Toàn thân như bị sét đánh, trong phút chốc trở nên cứng ngắc.Người đàn ông đứng ở phía cửa kia, dĩ nhiên không ngoài ai khác, chính là cha nuôi của cô.Ngay lập tức Mạch Khê đã có phản ứng, cô nấp đằng sau lão đạo diễn, người đã sợ tới mức phát run.

Cô chỉ cầu trời cho cha nuôi đừng nhìn thấy mình, dù sao thì ở đây cũng đông người như vậy.Ở cửa, thân hình cao lớn của Lôi Dận được ánh đèn phản chiếu rất rõ, khuôn mặt hắn lộ vẻ điềm nhiên cố hữu.

Đôi mắt màu lục được che giấu bởi cặp kính râm khẽ nhíu lại khi nhìn thấy một thân hình nhỏ bé dưới đám đông, nhất là khi thấy nó lại được ẩn nấp sau bóng lưng của một người đàn ông khác.

Đôi môi mỏng khẽ nhếch lên thành một đường.Tuy hắn không hé răng nói đến nửa chữ, nhưng cả người lại tỏa ra hơi lạnh thấu đến tận tâm can, khiến kẻ khác không rét mà run, vô cùng bất an.Phí Dạ đứng cạnh Lôi Dận cũng mang vẻ mặt im lặng đến lạnh người, đằng sau họ còn có bốn tên vệ sĩ vận đồ đen và người “quản gia tư nhân”.“Ngài… thật ngại quá, để tôi lau rượu giúp ngài.” Viên quản gia mặt cắt không còn giọt máu, chậm rãi tiến lại, vừa muốn ngồi xổm xuống thì bị Phí Dạ ngăn lại.“Bất cứ ai không có lệnh của ngài Lôi thì không được phép tiếp cận”“Thực vô cùng xin lỗi, xin lỗi ngài” Quản gia nghe thế lại bày ra bộ dạng lúng túng, chân tay như thừa thãi.“Lôi tiên sinh, gặp được ngài ở đây quả thật rất khó, đã lâu không gặp” Gã da đen vừa mới ôm chầm Mạch Khê bỗng mắt sáng rực, vội vàng tiến lại chỗ Lôi Dận.

Chưa kịp đến gần, gã đã bị một tên vệ sĩ chặn lại.Lôi Dận cũng không để ý đến gã da đen, ngược lại nhìn về hướng cô gái ban nãy đang phát run, chậm rãi khoát tay bảo:“Cô lại đây”Cô gái đó dù không biết Lôi Dận là ai, nhưng dựa vào tư thế của hắn thì cũng không khó để thấy được quyền uy cũng như thế lực tuyệt đối, nên vội vàng tiến lên, khẽ nở nụ cười làm lành:“Ngại quá, vừa nãy tôi thật sự không cố ý làm đổ rượu ““Li3m khô đi…” Lôi Dận trầm giọng nói, ngữ điệu không có chút hơi ấm, hắn vốn không phải người thích nghe những lời giải thích dài dòng.“Cái gì!” Cô gái đó kinh ngạc đến tột độ.Đương nhiên không chỉ mình cô ta mà tất cả những người còn lại cũng kinh ngạc không kém.

Một số người còn muốn đứng lên để nói giúp nhưng đều bị các vị có vai vế ngăn cản.

Bởi một số người đã nhận ra người đàn ông kia chính là người không ai dám đụng vào – Lôi Dận.Phí Dạ tiến lên, nắm lấy mái tóc dài của cô gái đó một cách không thương tiếc, đem cô ta quỳ xuống trước mặt Lôi Dận.“Mau li3m khô giầy của Lôi tiên sinh ”“ Lôi, Lôi tiên sinh?” Cô gái này giờ mới nghe rõ thân phận của người đàn ông này, xong liền sợ đến mức chao đảo hồn vía.Ba chữ “ Lôi tiên sinh ” như có một thứ ma lực quỷ dị trong giới giải trí, phụ nữ gần như ai cũng muốn làm người đàn bà của hắn.

Nhưng là bởi người phụ nữ chính thức bên cạnh hắn ít vô cùng, so với Hoắc tiên sinh lại còn bí hiểm hơn.

Phụ nữ thấy vậy mà vừa yêu lại vừa sợ.Trong giới giải trí, nghe đồn Hoắc tiên sinh ít nhiều cũng có chút tư vị của tình nhân, diễn viên bên cạnh hắn tối thiểu cũng phải ba năm.

Nhưng Lôi tiên sinh đó đến một người đàn bà ở bên cũng không quá, độ lãnh khốc của hắn hẳn phải vượt qua mức độ của một con người, là người thường thì không thể tưởng tượng được.“Mau lên! Cô đang làm phí thời gian của Lôi tiên sinh đấy!” Một tên vệ sĩ ở phía sau lớn giọng quát.Cô gái đó đã bắt đầu khóc, nén nỗi nhục lại càng thêm sợ hãi.

Cô quay đầu lại cầu xin sự cứu giúp từ đám bạn tốt, nhưng đáp lại chỉ là những ánh nhìn né tránh hoặc tuyệt vọng.

Cô ta không còn cách nào khác, đành cúi người xuống, nhắm mắt lại, li3m sạch chỗ rượu trên đôi giày da giống như một con chó.Trong đám người, tiếng xì xào bắt đầu nổi lên…Nép người phía sau đạo diễn, Mạch Khê nhìn cảnh tượng với đôi mắt mở to, hai tay không tự chủ bịt miệng lại.

Nếu là cô, nhất định sẽ nhổ ra….



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.