Lâm Kiến Hào sửng sốt, sau đó lại nhìn về trước. Trong khi Nhạc Nhạc đang nghĩ anh sẽ im lặng thì Lâm Kiến Hào lại ngoài dự đoán nói.
"Đừng lo, chú sẽ tìm cho cháu một ngôi trường tốt, cho cháu một gia đình dưới tư cách...là cha cháu..." Nhạc Nhạc trợn tròn mắt nhìn Lâm Kiến Hào, một vẻ mặt hoàn toàn không tin được.
Kiếp trước, Lâm papa đâu có nhiệt tình như vậy đâu a...
Nhạc Nhạc hồi tưởng lại sự việc diễn ra trước kia, bỗng chốc một cơn chóng mặt quen thuộc ập đến. Nhạc Nhạc bất giác ngất xỉu trong vô thức.
"Gọi bác sĩ Elex, bảo rằng Lâm Kiến Hào đến tìm. Nhanh chóng quan sát thằng bé..." Cô y tá gần đó chạy đến, mở miệng định hỏi gì đó liền bị anh trả lời cắt ngang.
Cũng không nói gì thừa thải, Lâm Kiến Hào quen thuộc ôm Nhạc Nhạc vào phòng bệnh riêng của mình trong ánh mắt kinh ngạc của cô y tá kia.
__________________
"Elex. Nhạc Nhạc có thể cứu được không?" Lâm Kiến Hào nhìn bác sĩ, khẽ hỏi, anh nhận thấy được một điều gì đó từ trong mắt anh ta.
"Anh Lâm. Thằng bé cần phải đi Mỹ cấy tủy nhanh chóng. Nếu không..." Bác sĩ nói đến đây liền dừng lại, nhưng cả hai đều hiểu được phần còn lại của câu nói.