Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá Đồ

Chương 250: Võ Lâm Bá Đồ - Chương 250 Toàn dân làm giặc



Hoàng cung Khai Phong...
Người chơi là gì, người chơi không phải ruồi bọ mà là ruồi bọ trong ruồi bọ.
Ruồi chỉ ăn trứng đã nứt, còn người chơi dù không có vết nứt cũng tạo ra vết
nứt.
Trong giang hồ có một số hiểu biết rất cơ bản, một số công trình đặc biệt
luôn ẩn chứa những sự kiện hay nhân vật đặc biệt. Ví dụ, kỹ viện Hồ Châu
không mở cửa cho người ngoài, nhưng trong trò chơi đã nghiêm cấm cảnh H
vậy tại sao lại có kỹ viện? Cho nên Lục Tiểu Phụng xuất hiện, khi đó đại ca của
tam đại bang hội hội bao gồm cả Huyết Ảnh đều đã xuất hiện. Phải biết rằng
hiệp khách phong lưu như thế nào, hiệp khách có thể chỉ lấy một bà vợ nhưng
không thể ngăn cản hai nữ nhân trở lên thích mình. Không có hai nữ nhân ưa
thích, không gọi là hiệp khách. Cho dù là Quách Tĩnh trong sáng chất phác, vẫn
có chân dự bị siêu cường như Hoa Tranh. Vì vậy, nơi nào có nữ nhân là nơi đó
có hiệp khách, năm xưa chuyện Long Dương không phổ biến, kỹ viện trở thành
nơi tụ tập nữ giới lớn nhất.
Kỹ viện có đại hiệp, vậy hoàng cung có gì? Hoàng cung nhà Minh có Diệp
Cô Thành, nghe nói hoàng cung nhà Thanh có Hồng Hoa hội, Thiên Địa hội,
vậy hoàng cung nhà Tống có gì? Vấn đề này, phóng viên Cẩu Tử của đài truyền
hình Giang hồ xin phỏng vấn người khá am hiểu về võ hiệp, Thải Vân Phi...
Thải Vân Phi đối diện với ống kính thong dong nói: "Theo ta hiểu về tác
phẩm của các bậc đại sư, võ công càng về sau càng yếu đi. Thời Chiến quốc
Việt Nữ kiếm một mình giết ba nghìn. Tống có Kiều Phong một mình huyết
chiến với anh hùng thiên hạ. Đến đời Minh, nữ nhân họ Chu chỉ nghiên cứu
tuyệt học thời Tống vài tháng đã tung hoành võ lâm vô địch thủ. Đến đời Thanh
đã thành ai đông hơn thì người đó lợi hại. Hiện giờ nói thời Bắc Tống, đây là
thời đại cao thủ tụ tập. Kiều Phong tuy võ công cao cường nhưng không phải
đối thủ của những BOSS ẩn. Cao thủ thời đại này tụ tập đông đảo, số lượng tính
theo hàng tá. Còn hoàng cung thì sao?... Thời Bắc Tống, hoàng cung Đại Lý có
Lục Mạch Thần Kiếm, Nhất Dương Chỉ, Khô Vinh Thần Công; hoàng cung Tây
Hạ có Tiểu Vô Tướng Công, Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công,
Sinh Tử Phù; hoàng cung Thổ Phiên có Hỏa Diễm Đao, Tiểu Vô Tướng Công;
Khiết Đan có Hàng Long Thập Bát Chưởng. Đây đều là võ công phi thường.
Vậy lúc đó thân là quốc gia lớn nhất, hoàng cung nhà Tống có gì? Thứ đầu tiên
người ta nghĩ có lẽ là một trong Ngũ Đại Tuyệt Học, Cửu Âm Chân Kinh. Phải
biết người viết Cửu Âm Chân Kinh tên Hoàng Thường, là một trong năm BOSS
ẩn, hắn là quan viên chính phủ thời đó. Viết cái gì cũng phải lưu lại hồ sơ, điều
này ai cũng hiểu, ngươi phạm tội bị bắt, bất luận chuyện lớn bao nhiêu, cơ quan
cảnh sát đều lấy dấu vân tay của ngươi. Hơn nữa viết văn còn phải có bản nháp,
nên ta cho rằng rất có thể bản gốc Cửu Âm Chân Kinh nằm trong đó."
"Ôi chao-" Cẩu Tử động nói với ống kính: "Cửu Âm Chân Kinh đấy, mọi
người chắc cũng biết Chín Dương biến thái đến mức nào rồi, mà Cửu Âm tổ
tông của Cửu Dương càng là siêu cấp biến thái... Ngài nói tiếp đi."
"Tiếp theo không thể thiếu tuyệt học của Thập Đại Môn Phái... Ngươi hãy
suy nghĩ đi. Các quốc gia nhỏ xung quanh đều có võ công mạnh như vậy, vậy
hắn chỉ dựa vào Cửu Âm nhất định không thể chống đỡ nổi. Nếu các tiểu quốc
liên thủ đến ám sát Hoàng đế Bắc Tống thì sao? Dù Cửu Âm có lợi hại đến đâu
cũng không thể đối phó với nhiều tuyệt học như thế. Vì vậy, ta cho rằng bang
hội yêu nước như Cái Bang chắc chắn sẽ sao chép một bản tuyệt học Hàng
Long Thập Bát chương, Đả Cẩu bổng pháp để nộp lên. Ngay cả Ma Giáo dù là
tà phái nhưng tấm lòng yêu nước không hề phai nhạt, sao lại không chép được
vài phần tuyệt học. Theo tính toán của ta, các cao thủ của các quốc gia nhỏ này
cùng nhau đi giết Hoàng đế Bắc Tống, Hoàng đế không có tám bản mười bản
tuyệt học là không thể đỡ nổi. Cụ thể là có những gì thì ta thật sự không chắc
lắm, nhưng minh chủ võ lâm - Thanh Mai Chử Trà đã nhanh chân đến trước.
Hắn lấy được Minh Ngọc Công, mọi người cũng đã thấy, đó là hàng thật giá
thật. Ta cho rằng điều này chứng tỏ năm đó Di Hoa cung đã thể hiện thành ý với
triều đình, nếu không ngươi giết nhiều người như vậy, triều đình đã sớm phái
Cửu Âm đến đối phó với ngươi rồi."
Sau đó, phần lớn nhân sĩ giang hồ bắt đầu kiểm tra tư liệu. Ngoại trừ nghi
ngờ về mối quan hệ mập mờ giữa Di Hoa cung và triều đình, những việc khác
cơ bản có thể tin tưởng. Phải biết rằng năm đó xung quanh Bắc Tống đều là kẻ
địch, nếu không có mấy chục bản tuyệt học chắc sớm bị quốc sư hay hoàng phi
nhà người ta một mình đánh bại.
Thế là thất bang bát phái thập nhị hội ở phía nam cùng tạo thành liên minh
cướp bóc, thề sẽ lật tung cả hoàng cung lên trời, quyết tâm không thấy được
tuyệt học thì không bỏ cuộc.
Thập đàn cửu đà bát phân hội phía Bắc hưởng ứng nhiệt tình, cùng thành lập
liên minh đào mộ, thuê Mạc Kim giáo úy, Phiên Sơn đạo nhân và đám tội phạm
trộm cướp mãn hạn tù, thề sẽ đào tung tất cả các hoàng lăng từ xưa đến nay.
Một loạt hành động của toàn giang hồ nhằm vào triều đình Bắc Tống, khí
thế long trời lở đất, triển khai cướp bóc toàn diện. Nhân vật có liên quan trên thì
Hoàng đế, dưới thì thân vương, chỉ cần có quan hệ dây mơ rễ má với Hoàng đế
là bị khám nhà diệt tộc đào mộ tổ. Hơn nữa mới hành động một canh giờ, huynh
đệ đào hoàng lăng đã báo tin vui: Thành công khai quật được ba bản võ công
cao cấp trong lăng mộ Triệu Khuông Dận. Tin tức nhanh chóng lan truyền,
giang hồ chấn động, triều đình Bắc Tống khẩn trương chiêu mộ cao thủ, chiến
tranh sắp bùng nổ...
Khu vực Khai Phong rồng rắn lẫn lộn, quả nhiên là mưa núi sắp tới gió khắp
lầu
Vô Song Ngư ẩn núp trên đỉnh núi, trong khi Lãnh Nhược Tuyết và Đường
Đường bố trí xung quanh theo kế hoạch. Đương nhiên, việc bố trí tế nhị này
Pháo Thiên Minh không làm được, tất cả đều do Đường Đường Đô đảm nhiệm.
Thậm chí kế hoạch của Pháo Thiên Minh cũng do Đường Đường Đô hoàn
thiện, nếu không trong mắt mọi người, có thể sẽ cứu được người thật nhưng
Hoàng Gia Thiên Đường chắc phải chết đến bảy tám phần mười.
Chim nhỏ mang tin khẩn cấp từ Khai Phong... chim bồ câu bay vào Thương
Châu trấn. Một giờ trôi qua, Thương Châu trấn vẫn im ắng, Lãnh Nhược Tuyết
lạnh lùng hỏi: "Chử Trà, sao không có phản ứng gì?"
"Kiên nhẫn, kiên nhẫn." Pháo Thiên Minh nói với Vô Song Ngư: "NPC sắp
gian lận."
"Nói thế là sao?" Vô Song nhấp nháy mắt, liên tục quan sát ống nhòm nhiều
giờ, không có nội lực thâm hậu thì không thể kiên trì được.
"Theo lẽ thường, Gia Cát đã phải nhanh chóng bay về. Nhưng nay đã lề mề
một giờ đồng hồ, chắc chắn đã biết chúng ta dùng kế điệu hổ ly sơn nên đang bố
trí đối phó với chúng ta trong đó."
"Có khả năng này không? Hắn cố ý lừa chúng ta bày kế nghi binh suốt một
giờ? Thực ra không chuẩn bị gì cả?"
"Không thể nào..." Đang nói chuyện, một cỗ xe hai ngựa kéo lao từ phía
Thương Châu trấn về phía Thương Châu với tốc độ 70km/h. Người đánh xe
dường như rất nóng ruột, quất ngựa liên tục.
Pháo Thiên Minh lập tức gửi tin nhắn cho Lãnh Nhược Tuyết: "Giả đấy!
Đừng hành động."
"Làm sao ngươi biết?"
Nếu ngươi là Gia cát, vội vàng như vậy sao không lập tức thi triển khinh
công, cần gì phải ngồi trong xe lo lắng xuông?"
"Nếu đây là vùng đất giả. Chiếc xe ngựa này có ý đồ gì?"
"Nếu ta là Gia Cát Lượng, ta sẽ cho xe chở thuốc nổ chạy ra ngoài. Bởi vì
hắn vẫn chưa chắc chắn trong tình huống hiện tại đám người chúng ta có ra tay
chặn đường hay không. Nếu chặn đường, tức là có âm mưu gì đó, trực tiếp kích
nổ xe ngựa làm tín hiệu báo động cho cả trấn. Nếu như không có ý đồ gì... mau
chóng báo cho mọi người ven đường chạy vào trong núi, chiếc xe ngựa này
thoát khỏi tầm ảnh hưởng của đám người chúng ta sẽ nhanh chóng quay trở lại,
rồi cho nổ tung giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu."
Lãnh Nhược Tuyết vội vàng ra lệnh: "Người ven đường mau chạy vào núi
hoặc ra đồng ruộng". Nếu chết thì nhiệm vụ cũng mất, nếu tổn thất vượt quá 2/3
thì hệ thống sẽ phán nhiệm vụ thất bại.
Quả nhiên không lâu sau, chiếc xe ngựa lại quay trở lại, chậm rãi lượn vòng
một hồi, thấy thực sự không thể nổ chết ai được, nên lại đi về phía Thương
Châu trấn.
Mười phút sau, một ông lão áo xanh đột nhiên xuất hiện ở đầu trấn, chân
điểm xuống đất đã lao xa ba trượng, mặc dù khinh công không hơn Pháo Thiên
Minh nhưng cũng thực sự cao minh. Ông lão cũng đi về phía Thương Châu
trấn...
Ông lão nhanh chóng đi qua con đường nhỏ mà Pháo Thiên Minh đang theo
dõi. Vô Song Ngư và Pháo Thiên Minh im lặng nhìn người này một hồi lâu, sau
đó hai người bắt đầu nhìn nhau. Pháo Thiên Minh nhíu mày nói trước: "Xét
theo động tác thì có vẻ là hắn".
Vô Song Ngư đáp: "Rất giống, nhưng bọn họ cùng một hệ thống, giống
cũng không lạ".
Pháo Thiên Minh nói: "Tục ngữ có câu, thầy dẫn đường vào cửa, tu hành
tùy ở mỗi người. Chưa từng thấy thầy nào hào phóng truyền thụ võ công ép đáy
hòm. Nếu không cũng chẳng có câu đời sau không bằng đời trước.". Pháo Thiên
Minh phán đoán xong, gấp gáp báo tin cho Lãnh Nhược Tuyết: "Bao vây giết
chết ông lão kia, hắn là Truy Mệnh đã dịch dung".
Lãnh Nhược Tuyết thấy Truy Mệnh sắp thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng,
không có thời gian hỏi kỹ lập tức ra lệnh vây giết. Truy Mệnh thấy tình thế bất
lợi, lập tức quay người chạy về hướng Thương Châu trấn. Pháo Thiên Minh vừa
thấy không vây kín được, đành rút kiếm lao xuống núi.
Pháo Thiên Minh vừa đến chân núi, Truy Mệnh đã cách Y mười mét."Là
ngươi?"
Truy Mệnh kinh ngạc nhưng chân không dừng bước, trực tiếp dùng Uyên
Ương cuóc đánh về phía Pháo Thiên Minh, định mở một đường máu chạy trốn
hoặc nhảy qua đầu y. Pháo Thiên Minh đè kiếm xuống đất, trực tiếp kéo theo
một luồng kiếm quang như thác nước, thề chặt Truy Mệnh đang xông tới làm
đôi. Du Nhận Hữu Dư thật sự hữu hiệu.
Võ công của Truy Mệnh không phải quá tốt. Trong tứ đại danh bổ, ám khí
và khinh công của Vô Tình là tuyệt học, võ công và nội công của Thiết Thủ
cũng vậy, kiếm pháp của Lãnh Huyết càng khỏi cần phải nói. Nhưng Truy
Mệnh chỉ có võ công cao cấp. Mặc dù trình độ võ học của NPC cao hơn người
chơi, nhưng dù cao đến đâu, võ công cao cấp vẫn gặp hạn chế rất lớn. Nếu đổi
thành Lãnh Huyết có thể trực tiếp đấu kiếm với Pháo Thiên Minh, kết quả cuối
cùng rất có thể là đồng quy vu tận. Vì vậy Pháo Thiên Minh truy đuổi Truy
Mệnh cũng khá có cơ sở.
Nhưng Truy Mệnh xếp hạng thứ ba, dưới tay quả thực có tài. Uyên Ương
cước của hắn đột nhiên dừng lại, chuyển từ đá sang điểm, nhẹ nhàng chạm trên
luồng kiếm quang như thác nước, rồi thân thể mượn lực này, nhẹ nhàng bay
ngược trở lại.
"Khinh công tốt thật đấy." Pháo Thiên Minh khen ngợi, thu phát tự nhiên,
quả thực cao thủ.
"Kiếm pháp của ngươi cũng rất tuyệt." Truy Mệnh đáp lễ: "So với trước đây
mạnh hơn không chỉ nửa điểm. Nhưng làm sao ngươi biết được đây là ta chứ
không phải sư phụ ta?"
"Nếu khinh công của sư phụ ngươi kém đến thế, sao có thể tính là BOSS
được. Xem kiếm!" Pháo Thiên Minh hét lớn, siết chặt kiếm xông tới. Vô Song
Ngư thông báo tam đại danh bổ còn lại trong Thương Châu trấn trấn đang tới,
ba phút nữa sẽ đến, phải tốc chiến tốc thắng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.