Huyết Ma liệu định Tô Bằng đối diện này, tuyệt đối không ngờ, công pháp thần kỳ của mình lại có thể dẫn động máu người khác lưu chuyển.
Trong tay hắn cầm một kỳ môn binh khí, binh khí này có hơi ngắn, chỉ hơn 20cm, giống như là nguyệt nha sạn bản rút ngắn, chỉ là nguyệt nha phía trước không phải cong ra ngoài, mà lại hướng vào trong.
Lưỡi dao giống nguyệt nha kia, đằng sau có một bao tay kim loại, có thể xỏ tay vào trong, giống như là bao tay mang trên tay hắn, bên ngoài nguyệt nha đã khai quang, hết sức sắc bén, còn có thể giảm lực cản vào cơ thể đến mức tối đa.
Mà nguyệt nha móc qua, thì hộ trọn tay hắn, còn có thể giống như loan câu móc vào cơ thể, tạo thành sát thương với người.
Hai người Huyết Ma cùng huynh đệ Ngân Ma của hắn, giục ngựa phi nhanh tới, Huyết Ma đột nhiên cúi người xuống, phất tay, binh khí giống bao tay trong tay hắn, không ngờ thoáng cái bắn ra nửa thước, tăng dài khoảng cách, chém tới Tô Bằng.
Đồng thời, Huyết Ma cũng thi triển ma công của hắn, chỉ thấy tóc cùng thân thể của hắn, không ngờ xuất hiện một tầng màu đỏ nhạt, phảng phất máu đã tuôn ra khỏi da, một cỗ lực lượng tựa triều tịch, từ trong thân thể của hắn sinh ra.
Thân thể của Tô Bằng, vào lúc Huyết Ma thi triển ra ma công, đột nhiên đình trệ.
Huyết Ma nhe răng cười, hắn đã vô số lần thi triển ma công kia, mỗi lần hiệu quả đều giống nhau, máu trong cơ thể kẻ địch, giống như bị triều tịch bị ánh trăng dẫn động, chỗ gần đầu bị ma công hắn hấp dẫn, sau đó kẻ địch lập tức đơ ra, phảng phất trúng gió.
Vào chính lúc này, Huyết Ma chỉ cần thoải mái thi triển kỳ môn binh khí trong tay, bắn ra sau đó gọt đầu của đối phương. Máu đối phương, sẽ giống như suối phun bắn lên trời tận ba bốn mét. Sau đó thi thể đã không còn đầu lâu cùng máu, sẽ như vậy ngã xuống đất.
Lần này, cũng không ngoại lệ, Huyết Ma đã thấy sẵn cảnh sắc mỹ lệ - đầu của tiểu tử tên Tô Bằng, máu như suối phun bay lên, huyết hoa bay múa ở trên bầu trời.
Quả nhiên, thân thể của Tô Bằng khựng lại, Huyết Ma nhe răng cười, thân thể từ trên ngựa rướn tới trước, chuẩn bị thu hoạch đầu của hắn.
"Huyết Ma! Chú ý! Hắn không trúng chiêu!"
Vào chính lúc này, ở bên cạnh Huyết Ma, Ngân Ma có làn da như bạc, đột nhiên đột nhiên hô to về phía Huyết Ma.
Huyết Ma lập tức cả kinh, mặc dù hắn không biết tại sao, nhưng lại hết sức tin tưởng huynh đệ của hắn. Lập tức thân thể rụt lại, định thoáng phòng ngự.
Nhưng mà, vào chính lúc này, Tô Bằng động.
Chỉ thấy thân thể của hắn, mang theo tàn ảnh, không lùi mà tiến tới, trong nháy mắt xông tới trước hai bước.
Đồng thời, bảo kiếm trong tay hắn đâm ra, mặc dù Huyết Ma không nhìn thấy, nhưng lập tức nhạy cảm cảm giác, một đóa kiếm khí phảng phất hoa sen phía trước, bộc phát về phía mình.
"A!"
Huyết Ma quát to một tiếng, hắn không biết tại sao ma công mình vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo lại không có tác dụng với Tô Bằng phía trước. Nhưng hắn lại có thể cảm giác rõ sự lợi hại của kiếm khí phảng phất hoa sen cực lớn phía trước.
Kiếm khí kia lồng lộng không bị cản trở, mặc dù cũng không cảm giác quá sắc bén, nhưng lại mang theo một cỗ khí lồng lộng, nếu mình bị tập trung hoàn toàn, không chết cũng sẽ trọng thương.
Nhưng mà hắn giục ngựa chạy trốn quá nhanh, dưới tác dụng quán tính, không có cách nào dừng lại, chỉ có thể cứng ngắc đỡ kiếm khí này.
Ngay khi trong lòng Huyết Ma tuôn ra một loại cảm giác sợ hãi, Ngân Ma bên cạnh hắn, chợt quát to một tiếng, nhảy ra ngoài.
Ngân Ma từ trên ngựa nhảy dựng lên, vị trí nhảy lên, vừa vặn chắn phía trước Huyết Ma.
Lúc này, kiếm khí phảng phất hoa sen của Tô Bằng đã đến trước người hai người, trên người Ngân Ma không ngừng vang lên tiếng khí kình va chạm, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, bị kiếm khí đánh trúng, bay về phía sau.
Mà Huyết Ma, nhờ Ngân Ma xả thân cứu giúp giành được một đường sinh cơ, hắn từ trên tuấn mã nhảy lên, nhảy về phía sau.
Kiếm khí tựa hoa sen của Tô Bằng, sau khi bị Ngân Ma ngăn cản một ít, đánh trúng tuấn mã này, lập tức, trên đầu tuấn mã bị kiếm khí đánh lõm mấy lỗ, cuối cùng tuấn mã kêu thảm một tiếng, đầu lâu "Phanh" một tiếng nổ tung giống như dưa hấu bị vỡ, óc ngựa chảy vẩy ra, thân ngựa lại vì quán tính, lao thêm một khoảng cách, mới ngã trên mặt đất.
Mà Huyết Ma, cũng không hơn gì, bởi vì quán tính, sau khi hắn nhảy về phía sau, thân thể vẫn lướt đi một hồi, mặc dù không bị kiếm khí đánh trúng chính diện, nhưng cũng trúng mấy cái.
Xương cốt dưới xương sườn hắn rắc rắc hai tiếng, đã bị kiếm khí đánh gảy hai cái, khóe miệng của hắn nhổ ra tia máu, người cũng bị đánh bay về phía sau.
Lúc này, dư ba kiếm thế của Tô Bằng mới hoàn toàn chấm dứt, thi thể con tuấn mã kia, từ xông tới trước biến thành bay về phía sau, thân ngựa mấy trăm cân bị đánh bay.
"A!"
Vào chính lúc này, Huyết Ma cùng Ngân Ma, mới rơi xuống mặt đất.
Lúc này, Ngân Ma ôm lấy ngực, thân thể của hắn tựa hồ lõm xuống hai khối, khóe miệng cũng chảy ra máu tươi.
Mà Huyết Ma, gãy hai cái xương sườn, tay trái cũng bị gãy xương, bị nội thương không nhẹ, sau khi rơi xuống đất, hắn liền nửa ngồi ở đó, không ngừng thở dốc.
Tô Bằng nhìn hai người, trong lòng không khỏi thở dài một tiếng.
Vừa rồi lúc Huyết Ma chạy nước rút đến bên cạnh mình, Tô Bằng cũng cảm giác được ngọc bội ác ý, không ngừng truyền lại sát ý như biển máu của đối phương.
Tô Bằng mơ hồ cảm giác có chút không ổn, chỉ là vẫn chưa biết thủ đoạn của hai người này, chỉ chuẩn bị sẵn cho mình.
Bán Thức kiếm pháp tầng sáu, tự nhiên mang một điểm số tuyệt sát, Tô Bằng tùy thời chuẩn bị xuất kích.
Vào lúc Huyết Ma tới gần mình, Tô Bằng trong nháy mắt, cảm giác được máu của mình tựa hồ dâng lên không bị khống chế, nhưng mà, không đợi sinh ra dị trạng gì trên thân thể, ngọc bội ác ý mang theo trên người Tô Bằng, còn cả Cổ cựu phật kinh trong ngực, đột nhiên sinh ra một cỗ lực lượng chống cự, đem xúc động dẫn động máu Tô Bằng dâng lên áp chế xuống.
Tô Bằng lúc ấy hơi lắp bắp kinh hãi, bởi vì ngọc bội ác ý cùng Cổ Cựu Phật Kinh, tự hồ chỉ sinh ra phản ứng phòng ngự với công kích dạng linh thể, mà ma công do Huyết Ma này thi triển, chẳng lẽ cũng là một loại với công kích linh thể?
Có điều, Tô Bằng lập tức phát hiện phản kích thời cơ tốt nhất, Huyết Ma kia, tựa hồ hết sức tự tin đối với công pháp của hắn, cho là mình đã bị hắn khống chế, đang định xông lại dùng kỳ môn binh khí trong tay hắn công kích.
Lúc này Tô Bằng không buông tha thời cơ tuyệt diệu này, thi triển ra tuyệt sát của Bán Thức kiếm pháp.
Chỉ là không ngờ, Ngân Ma kia, lại làm ra động tác xả thân, thay Huyết Ma chặn hơn phân nửa công kích. Con tuấn mã kia, cũng chặn một bộ phận kiếm khí, khiến Huyết Ma tránh được một kiếp.
Nếu không phải như thế, đầu của Huyết Ma, liền giống như dưa hấu bị đánh nát, lưu lại một cỗ thi thể.
...
Tô Bằng cầm kiếm, nhìn Huyết Ma cùng Ngân Ma rơi trên mặt đất.
Huyết Ma ho khan hai tiếng, nhổ ra một ngụm nước miếng mang theo máu, đứng dậy, nói với Ngân Ma:
"Thế nào, lão ngân?"
"Gãy hai cái xương sườn, bị chút nội thương, có điều còn sáu phần chiến lực."
Ngân Ma vẫn đứng, ngăn ở trước người Huyết Ma, phong bế con đường truy kích của Tô Bằng. Lúc này hắn đối mặt Tô Bằng, lại nói với Huyết Ma sau lưng.
"Ta cũng gần thế... Tiểu tử này, mạnh hơn trong dự đoán nhiều, ta và ngươi còn có thể bắt hắn không?"
"Tàm tạm, vừa rồi ngươi sơ suất quá, nếu toàn lực ra tay, liều mạng để một trong chúng ta trọng thương không nhúc nhích được, gần như có thể làm tiểu tử này mất mạng ở đây."
Ngân Ma nói, tuyến âm thanh của hắn cực kỳ đặc biệt, mang theo một loại từ tính kim loại, phối hợp với màu da của hắn, khiến hắn giống như là người kim loại, hoặc là giống người máy g thế giớiở Tô Bằn.
"Vậy thì tốt... Chúng ta lên!"
Huyết Ma hít sâu xuống, đột nhiên hét lớn.
Lần này, biểu lộ cuồng vọng kiêu ngạo trên mặt hắn, cũng không thấy nữa, thay thế chính là biểu lộ cực kỳ nghiêm túc.
Tô Bằng hừ lạnh một tiếng, trong lòng lại thầm kinh hãi năng lực thân thể cường hãn của Ngân Ma kia.
Kiếm pháp của mình vừa rồi, cho dù đầu ngựa cường tráng, cũng bị kiếm khí đánh nát, Ngân Ma kia chính diện gánh mấy công kích, nhưng chỉ là gãy mấy cái xương sườn.
Nhìn dáng vẻ của hắn, xương cốt kia hẳn cũng chỉ nứt xương, thậm chí không gãy hoàn toàn.
"Ngân Ma này, nhất định là tu hành công pháp dạng bá thể phẩm cấp không thấp, thân thể mới có thể cường hãn như thế, nếu như vậy, tạm thời không nên công kích hắn, giết Huyết Ma kia trước!"
Trong lòng Tô Bằng lập tức quyết định, hắn quát một tiếng, thi triển Bán Thức kiếm pháp, phóng về phía hai ma.
Mà Huyết Ma cùng Ngân Ma, tựa hồ hết sức ăn ý, hai người dùng một loại thuật hợp kích, xông về phía Tô Bằng.
Ở phía trước, là Ngân Ma, hắn cũng không sử dụng binh khí, nhưng tựa hồ rất tự tin đối với sự mạnh mẽ hung hãn của thân thể mình, hắn trực tiếp sử dụng hai tay không, đón đánh bảo kiếm của Tô Bằng.
Mà Huyết Ma, thi triển một loại thân pháp cực kỳ phiêu hốt, thân thể lay động xung quanh, hành động hết sức quỷ dị, còn mang theo tàn ảnh, phảng phất quỷ mị, thân pháp thi triển ra từng tầng quỷ ảnh, không ngừng biến hóa vị trí, vọt về phía Tô Bằng.
Tô Bằng nhìn, cảm thấy kinh ngạc, thân pháp Huyết Ma này, mặc dù không bằng Thần Hành Bách Biến của bản thân, nhưng cũng không kém là bao, chạy một đoạn đường dài băng băng năng lực như thế nào không biết, nhưng ít ra ở mặt né tránh công kích, có chỗ độc đáo riêng, so với thân pháp Thần Hành Bách Biến của mình, đã có tư cách xác minh lẫn nhau.
Nhất là thân pháp này thi triển ra, quỷ ảnh um tùm, phối hợp ma công đối phương, thực sự cảm giác hơi chóng mặt.
Tô Bằng không biết, tên của thân pháp này, liền kêu là quỷ ảnh thiên điệp.
Huyết Ma thi triển thân pháp, không ngừng chạy ở bên cạnh Tô Bằng, cũng không nóng nảy ra tay, trên người hắn gãy mấy cái xương sườn, nhưng mà hắn dùng công pháp đặc thù, ước thúc thương thế, thực lực cũng không giảm xuống quá nhiều.
Mà Bán Thức kiếm pháp của Tô Bằng, chủ yếu ưu thế ở chỗ phòng ngự, Huyết Ma kia không chủ động công kích, thậm chí có chút cảm giác không cách nào tập trung vị trí đối phương.
Tô Bằng thấy thế, lập tức biết ý định hai người, là muốn Ngân Ma chủ công, Huyết Ma lợi dụng ưu thế thân pháp, nhân cơ hội đánh lén.
"Hừ! Chỉ có thân pháp ngươi tốt chắc?"
Tô Bằng hừ lạnh một tiếng, nói về thiểm chuyển xê dịch, thân pháp Thần Hành Bách Biến của hắn, tự tin ở phương diện này không thua bất kỳ công pháp nào.
Hai người Tô Bằng cùng Huyết Ma, liền giống như là hai luồng mị ảnh, không ngừng biến hóa truy kích ở phạm vi nhỏ.
Mà hai quỷ may mắn còn sống vào ban ngày, ở phía xa, không khỏi nhìn đến ngây người, ở trong mắt bọn họ, phía trước chỉ có một mình Ngân Ma còn có thể thấy rõ, mà Tô Bằng cùng Huyết Ma, đã hóa thành hai đạo tàn ảnh mơ hồ, không ngừng truy đuổi.
Cảnh tượng này, đã có chút xấp xỉ thần quái quỷ mị rồi.
Trong lòng Tô Bằng lại có sự tự tin.
Quả nhiên, một kiếm vừa rồi, tựa hồ ảnh hưởng đối với Huyết Ma vẫn không nhỏ, Huyết Ma dần dần, tựa hồ có chút theo không kịp Tô Bằng.
Huyết Ma tựa hồ thân thể có thương tích, một cước giẫm sai, thân thể giống tàn ảnh đột nhiên hiện ra, mà phía sau, Tô Bằng đã đuổi kịp, một kiếm đâm về phía lưng hắn.
Nhưng mà, Huyết Ma lại không có chút sợ hãi thần sắc nào, hắn đột nhiên lộ ra một nụ cười thần bí, đột nhiên quay đầu lại.
Chỉ thấy lồng ngực Huyết Ma một lồi một lõm, từ trong miệng hắn, đột nhiên nhổ ra một ngụm máu tươi, bay về phía Tô Bằng, ập tới mặt Tô Bằng!