Trợ Giá Chục Nghìn Tỷ Giúp Tôi Lên Tới Đỉnh Cao

Chương 49: 49: Giàu Như Vậy Sao





Hạ Tĩnh bỗng nói: “Tôi cảm thấy ba đầu bếp này đều bình thường, nếu không anh thuê tôi đi?”
Trần Ninh sững sờ, liền hỏi cô: “Tôi muốn mở khách sạn, cô chỉ biết nấu mì, chẳng lẽ tôi phải chuyển sang làm quán mì hot girl sao?”
“Vậy thì không cần, kiểu quán mì hot girl đó chỉ là lừa tiền, mà tôi, là đầu bếp chính cống! Đợi tới tối, tôi sẽ lấy tác phẩm của tôi ra cho anh, đảm bảo khiến các anh ngạc nhiên!”
Hạ Tĩnh như thật sự đã động lòng, lập tức đứng dậy rời khỏi sảnh ăn, không biết đi làm gì.

“Cô Hạ này hình như có chút! ” Từ Châu muốn nói lại thôi.

Trần Ninh cười cười: “Mặc cô ta đi, chúng ta lại tuyển vài ngày xem sao, dù sao bây giờ nhà hàng Tây kinh doanh bình thường, cũng không vội chuyển đổi hình thức, đợi có nhiều đầu bếp phỏng vấn, chọn một người tốt nhất, hoặc thuê hẳn vài người.


Từ Châu gật đầu, đây là cách ổn thỏa nhất.

Thời gian nhanh chóng tới buổi tối, Trần Ninh và Huỳnh Minh Đạt, Từ Châu dùng bữa tối trong phòng tiểu khu, bữa này gọi thức ăn ngoài, thức ăn có vẻ cực kỳ tinh tế.

Lúc này, Hạ Tĩnh gọi điện thoại cho Trần Ninh, hỏi anh ta có ở trong tiệm không, cô mang theo tác phẩm của cô tới.

“Vậy cô đến phòng 101 tiểu khu hoa viên Phỉ Thủy, vừa khéo cùng ăn cơm.

” Trần Ninh không cảm thấy quan trọng, sợ là tối nay phải thêm một miếng nước nấu mì làm món chính rồi.


Chốc lát sau, Hạ Tĩnh liền xách hộp giữ nhiệt đến, sau khi vào nhà, cô có chút tò mò, sao tòa nhà này chỉ có lầu của họ sáng đèn, những chỗ khác đều tối mịt, có chút đáng sợ.

“Quá nhiều phòng, lên lầu còn phải đi thang máy, quá mất thời gian, chúng tôi đều ở hai tầng dưới.

” Trần Ninh tùy ý nói.

“Đợi chút.

” Hạ Tĩnh mẫn cảm nắm được trọng điểm sự việc: “Ý anh là trên lầu anh cũng mua rồi? Mua mấy tầng?”
“Toàn bộ tòa nhà đều là của ông chủ Trần chúng tôi!” Từ Châu vô cùng tự hào nói.

“Khiêm tốn khiêm tốn.

” Trần Ninh phẩy phẩy tay, nhưng anh ta dù có khiêm tốn, cũng không che giấu được hơi thở nhà giàu.

Hạ Tĩnh bỗng kinh ngạc trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm Trần Ninh.

“Cô sao vậy? Không quen biết nữa?” Trần Ninh hỏi.

“Anh lại mua cả tòa nhà? Giàu vậy sao?” Hạ Tĩnh vô cùng kinh ngạc.

“Cũng tạm đi, ăn rồi sao? Cùng ăn một chút.


Trần Ninh kéo ghế cho cô, căn bản không xem cô là đầu bếp ứng tuyển, với điều kiện vẻ ngoài như vậy của Hạ Tĩnh, đi live stream làm hot girl còn được, đầu bếp thì có chút là lạ.

“Các anh thử móng giò kho tôi làm trước!”
Hạ Tĩnh mở hộp giữ nhiệt như dâng bảo vật, mùi thịt thơm phức mê người lập tức lan ra, mấy người bất giác cảm thấy đói bụng, hơn nữa, màu hồng sậm cũng rất mê hoặc, ba người đang ăn cơm đều không hẹn mà mỗi người lấy một cái.

“Ừa, ngon!”
Huỳnh Minh Đạt vừa ăn liền khen không dứt miệng, gân rất giòn, chất thịt tươi ngon, không ngọt không ngấy, mọi người cũng thường ăn móng giò, nhưng trước nay chưa từng ăn móng giò ngon như vậy.

Huỳnh Minh Đạt ăn một cái, không kịp chờ đợi lại cầm một cái lên cắn, giống như móng giò có sức hút, không nhét đầy dạ dày thì quyết không thôi.

Ngay cả Từ Châu không thích ăn thịt lắm cũng không kháng cự được dụ hoặc của móng giò, cắn một cái, thịt chỉ thơm mà không ngấy, quả thực là món kho cực phẩm.


Trần Ninh cũng tới thử, cảm giác vô cùng thơm ngon, hận không thể nuốt cả đầu lưỡi, món thịt thơm này, nước thịt này, đều là tuyệt nhất.

Nếu nói phải chấm điểm cho món móng giò kho này, nhất định là mười điểm tuyệt đối, ngoại trừ người kỵ, có lẽ không ai có thể cự tuyệt mĩ vị cực phẩm.

“Đây thật sự là cô làm?”
Trần Ninh cảm thấy rất kinh ngạc, không cách nào liên tưởng món móng giò thơm nức này với Hạ Tĩnh xinh đẹp gợi cảm.

“Đương nhiên, tôi đã thực nghiệm cả buổi trưa đấy, tôi còn quay clip nấu, các anh xem.


Hạ Tĩnh mở điện thoại phát, trong clip cô đang tiến hành kho trong bếp, clip chứng minh món móng giò kho này quả thực là cô làm, nhưng nhìn có vẻ cô làm cũng không quen, hoàn thành nhờ clip hướng dẫn của một cụ già.

“Không phải cô lần đầu làm móng giò đã ngon vậy rồi chứ?” Trần Ninh kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy, đây là lần đầu tiên tôi làm thức ăn, tôi hỏi ông nội cách làm, lại thêm phương thức chế biến nước kho bí truyền của nhà họ Hạ, làm ra được mùi vị quả thực vô cùng ngon!” Hạ Tĩnh đắc ý nói.

“Cô con bà nó thật sự là thiên tài!”
Trần Ninh bỗng nhớ tới câu nói nổi tiếng, tặng cho Hạ Tĩnh rất thích hợp.

Hạ Tĩnh đắc ý nở nụ cười, cô ngưỡng đầu, kiêu ngạo như một nàng công chúa.

“Anh đã thừa nhận thực lực của tôi rồi, vậy có thể bàn đến vấn đề lương bổng rồi, tôi muốn lương năm ba tỷ, một chiếc xe ít nhất một tỷ rưỡi, ngoài ra cho tôi một phòng tiểu khu làm ký túc xá.

” Hạ Tĩnh vừa mở miệng liền công phu sư tử ngoạm.


Làm trợ lý của Trần Ninh, Từ Châu lập tức cự tuyệt: “Như vậy sao được? Trước nay chưa từng có đầu bếp nào chỉ dựa vào một món ăn mà lấy lương năm ba tỷ.


“Ai nói tôi chỉ biết một món? Tôi còn làm hai món khác, mời các anh dùng thử.


Hạ Tĩnh lúc này mở hai tầng dưới hộp cơm ra, lộ ra thức ăn bên trong, lần lượt là chân vịt kho và cánh gà kho, có lẽ đều là kho cùng nồi, ngửi mùi hương cũng không khác biệt mấy, đều ngon.


“Đây, đây tính là ba món gì chứ, cô không phải chỉ biết làm món kho đi?” Từ Châu kinh ngạc hỏi.

Hạ Tĩnh nói như đương nhiên: “Đúng vậy, vì món kho không cần quá nhiều kỹ năng và kinh nghiệm, tôi dựa theo công thức ông dạy, sau đó dùng nồi áp suất hoặc đun lửa nhỏ, là có thể hoàn thành rồi, phải biết rằng, trước đây nó là phương pháp bí truyền cung đình, ngay cả hoàng đế, thái hậu và công chúa cũng vô cùng thích ăn đấy.


Cô nói không chút kiêng sợ, đối với lính mới cũng chỉ có mấy món kho không yêu cầu kỹ năng mới có thể nhanh chóng hoàn thành.

Từ Châu đỡ trán, cô ta đã không còn sức mắng.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.