Trợ Giá Chục Nghìn Tỷ Giúp Tôi Lên Tới Đỉnh Cao

Chương 82: 82: Một Chiếc Hồng Hoang





Lúc này Âu Dương Hải cũng chấn động, anh ta cứ nghĩ xe xịn của nhà và xe mượn của bạn đã đủ khiến Trần Ninh sợ chết khiếp, lấy được lòng Hạ Tĩnh, không ngờ Trần Ninh chỉ lái ba chiếc xe tới đã là xe sang hàng chục tỷ, tuy số lượng xe không nhiều bằng của anh ta nhưng tổng giá trị chắc chắn hơn rất nhiều.

Nhưng Âu Dương Hải không muốn nhận thất bại trước người mình yêu, anh ta chỉ vào chiếc Bugatti Veyron của mình và nói với vẻ ngoan cố cuối cùng: “Siêu xe phiên bản giới hạn toàn thế giới chỉ có 15 chiếc này của tao có giá 90 tỷ, hiếm hơn những chiếc xe này của mày nhiều!”
Cũng đúng, chiếc Bugatti Veyron đó của Âu Dương Hải quả thật không tồi, là cực phẩm trong số các xe sang, có rất nhiều thiết kế độc đáo, gây được sự chú ý của người qua đường.

Nhưng lúc trước Âu Dương Hải nói muốn so xe sang, kết quả tổng tiền ít hơn thì lại muốn so về độ giới hạn.

Tiêu chuẩn của sự giới hạn quá chủ quan, người không thích thì dù trên thế giới chỉ có một chiếc cũng không mua, còn người nào đã thích thì dù hàng sản xuất đại trà họ cũng sưu tập, vậy nên mới nói Âu Dương Hải như vậy là nói lung tung.

“Anh không thấy xấu hổ à? Mau về nhà đi, đừng ở đây tự làm mất mặt nữa.

” Hạ Tĩnh châm chọc.

Từ Châu cũng nói: “Đúng đấy, mặc dù chiếc Ferrari đó không có giá trị lắm, nhưng là ông chủ mua cho tôi dùng để đi chợ.


Loại xe này còn nhiều lắm, không phải anh định so với xe đi chợ của chúng tôi đấy chứ?”
Lời của hai người đẹp khiến mặt Âu Dương Hải lập tức đỏ bừng, nhưng anh ta vẫn không muốn nhận thua đành lấy chiếc Bugatti phiên bản giới hạn của chính mình ra nói, dưới sự giúp đỡ của đám bạn, dường như anh ta mới là người chiến thắng trong cuộc so xe.

Vì thế người của hai bên bắt đầu cãi nhau.

“Được rồi, nếu anh đã muốn so hàng hiếm thì tôi sẽ cho anh phải chịu thua mới thôi.

” Trần Ninh nở nụ cười khó lường khiến Âu Dương Hải giật mình, anh ta có dự cảm có chuyện chẳng lành sắp xảy ra.

Trần Ninh đã bắt đầu lên ứng dụng tìm hàng tốt.

Hồng Hoang HQE có giá???, sau khi trợ giá còn 29,997 triệu.

Sau khi trợ giá vẫn còn 29,997 triệu, đây là chiếc xe đắt nhất trong số những chiếc xe được trợ giá hàng chục nghìn tỷ, nhưng cũng là chiếc đặc biệt nhất, cột giá của nó đều ghi???, chứng tỏ chiếc xe này là vô giá.

Thiết kế hình dạng của địa điểm Thiên Viên cổ điển ở mặt trước chứa đựng lịch sử huy hoàng năm nghìn năm của nước V, trước và sau tổng cộng có tám chiếc đèn, có nghĩa là “bốn hoà bình tám ổn định”, ngoài ra hai bên thùng xe còn có cột cờ nhỏ, khi đi đường nó có sự uy phong hơn bất cứ xe nào.

Chỉ cần là người nước V thì sẽ hiểu được giá trị của chiếc xe này đối với người dân trong nước, chiếc xe này được đặt làm, hơn nữa khi mua cần có thân phận nhất định, đừng nói là ngồi lên, chỉ nhìn thấy thôi đã vô cùng vinh quang rồi.

Tim Trần Ninh nhảy loạn xạ, anh tìm xe sang rồi phân loại, ban đầu anh định chọn siêu xe đắt tiền nhất, nhưng lại thấy chiếc đặc biệt nhất này trong số rất nhiều kết quả.

“Không ngờ trong ứng dụng còn có đồ tốt thế này! Mua! Nhất định phải mua! Không mua không phải người nước V!” Trần Ninh kích động bấm nút mua, dù sao đây cũng là chiếc xe sang hàng đầu do nước mình sản xuất.

Chẳng mấy chốc, ở một góc khuất bên ngoài nhà hàng, chiếc xe Hồng Hoang đã lặng lẽ xuất hiện ở đó.

“Thế nào? Sợ rồi chứ? chiếc xe này của tao được chuyển từ trụ sở Bugatti về đấy, riêng phí vận chuyển thôi đã hơn 3 tỷ rồi!” Âu Dương Hải vẫn còn đang khoe khoang.


“Ngại quá, chiếc Bugatti của anh chỉ là rác rưởi trước xe của tôi thôi!”
Trần Ninh bước tới cạnh chiếc Hồng Hoang, mở cửa ngồi vào sau đó lái tới trước cửa nhà hàng.

Mọi người đều ngẩn ra, nhìn dáng vẻ chiếc xe rất quen thuộc, chỉ là không nhớ đã từng nhìn thấy ở đâu.

“Xe quái gì đấy? Đây là xe từ thời nào vậy, không mang đi buôn sắt vụn còn lái tới đây!” Âu Dương Hải có người bạn thiếu hiểu biết, vừa bước lên đã nói lung tung.

“Mày bị ngu à! Đó là Hồng Hoang đó, người bình thường không có tư cách ngồi lên nó đâu.

” Có người phổ cập kiến thức cho anh ta.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, Hồng Hoang là một huyền thoại trong ngành ô tô, vì một số mẫu xe có tiền cũng không thể mua được.

Nó tượng trưng cho địa vị, hầu hết các mẫu xe chỉ tặng chứ không bán.

“Không phải chứ, không ngờ anh ta lại có Hồng Hoang!” Nhóm người bất giác nghi ngờ thân phận của Trần Ninh, có cảm giác ngưỡng mộ.

“Không phải chứ ông chủ! Xe này mà anh cũng có?”
Hạ Tĩnh cũng sửng sốt, cô biết Trần Ninh ngầu nhưng không ngờ lại ngầu tới mức này!
Trần Ninh khẽ cười: “Âu Dương Hải, còn muốn so về độ hiếm với tôi nữa không? Anh có so được với chiếc xe này của tôi không? Nếu anh không phục thì cứ tìm chiếc xe khác tới.



Lần này vẻ mặt Âu Dương Hải hoàn toàn thay đổi, bởi vì loại xe này không phải ai cũng có thể sở hữu, hơn nữa chiếc xe này mà cũng có được, vậy thân phận của Trần Ninh không đơn giản, chắc chắn là người không thể động đến.

Nếu chỉ đơn giản là so tiền thì Âu Dương Hải vẫn có thể tiếp tục so, nhưng quyền thế là thứ anh ta không thể động đến, một chiếc Hồng Hoang đã đủ chứng minh xuất thân của Trần Ninh.

Âu Dương Hải đột nhiên sợ hãi.

“Xin lỗi đã làm phiền!”
Âu Dương Hải cúi đầu với Trần Ninh rồi lặng lẽ lên xe rời đi cùng đám bạn của mình, thoáng chốc mọi người đã rút lui hết, không còn ai dám ở lại chọc giận Trần Ninh nữa.

Đoàn xe sang này đúng là đến nhanh mà đi cũng nhanh.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.