Trở Lại Mạt Thế Hung Hăng

Chương 108: Đại chiến sắp bắt đầu



Thẩm Tu Lâm dứt lời, lúc này, gia chủ Chu gia Chu Hải cười cười.

“Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên a, chúng ta đều đã già rồi. Nhưng bốn đại gia tộc chúng ta từ trước tới nay đều có quan hệ rất tốt, Tu Lâm à, dù sao ngươi cũng là vãn bối của chúng ta. Ta lão già này tự chủ trương gọi thẳng tên ngươi vậy. Kỳ thực mục đích chúng ta đến đây hôm nay rất đơn giản, cũng khiến mọi người chê cười rồi. Đám thủ hạ phản bội này đã gây ra nhiều chuyện bên chỗ chúng ta, nay lại chạy tới xin gia nhập Thẩm gia của các ngươi, nhưng những kẻ phản bội này, nếu dám làm ra những việc phản chủ kia, chỉ cần mấy lão già chúng ta còn sống, còn một hơi thở, làm sao có thể không ra tay.”

“Đúng vậy.” Gia chủ Châu gia, Châu Ngoan Cường cũng cười một cái “Những kẻ phản bội chúng ta, chúng ta đương nhiên là phải xử lý. Nhưng hiện giờ đám người này đã ở tại Thẩm gia của các ngươi, chúng ta chỉ hy vọng mọi người xem tại quan hệ hợp tác bao năm nay của bốn nhà, đừng cho những kẻ khác nhân cơ hội mà xen vào. Tu Lâm, chút nể mặt này, hi vọng ngươi vẫn cho mấy người chú, bác như chúng ta một chút.”

“À, phản bội?” Thẩm Tu Lâm kinh ngạc nhìn về một bên “Chính là bọn họ?”

“Không sai, chính là bọn họ.” Chu Hải gật đầu.

Sắc mặt của mấy nghìn dị năng giả kia đều trở nên trắng bệch.

Trong đó có người can đảm lập tức gào lên.

“Chúng ta không phải kẻ phản bội.”

“Đúng. Chúng ta không có phản bội.”

“Chúng ta trước giờ đều không phải nhân lực của riêng Lãnh gia các ngươi, dựa vào cái gì mà nói chúng ta là kẻ phản bội.”

“Đúng vậy, coi như các ngươi đã từng là ông chủ của chúng ta, nhưng hiện giờ chúng ta không muốn làm thủ hạ của các ngươi nữa, rời khỏi là được rồi.”

“Các ngươi dựa vào cái gì mà nói chúng ta là kẻ phản bội. Chúng ta không hại các ngươi, không lấy của các ngươi thứ gì, đơn giản là muốn rời đi, đổi một ông chủ khác mà thôi. Các ngươi dựa vào cái gì nói chúng ta là kẻ phản bội.”

“Không sai. Các ngươi chỉ là muốn tìm lý do giết chúng ta thôi. Ra tay đi. Còn muốn đổ tiếng xấu cái gì.”

“Đúng vậy.” Một người phụ nữ cũng lên tiếng “Đám người các ngươi đều khốn kiếp hết, thật sự là ác độc.”

Sắc mặt của ba gia chủ Lãnh gia, Chu gia, Châu gia đều có chút khó coi.

Châu gia lão gia tử Châu Thạch nhàn nhạt mở miệng “Lúc này đã là thời thế nào, ta nghĩ không cần ta phải nói ra. Thẩm lão huynh, chỉ dựa vào mấy việc kia, ta nghĩ, bọn họ đáng chết.”

Thẩm Tiền Du nghe vậy thì lạnh lùng nói “Châu huynh, cũng không thể nói như vậy chứ. Ta thấy người ta nói cũng có lý lắm.”

“Ồ?” Lão gia tử Lãnh Xuyên Hải cười lạnh “Nói như vậy Thẩm gia các ngươi ủng hộ bọn họ? Có phải sau này đám dị năng giả của Thẩm gia cũng rời khỏi, đi tìm con đường mà bản thân bọn họ muốn đi, các ngươi cũng không để ý chút nào có đúng không? Nếu như vậy, ta còn cảm thấy tức giận thay bọn họ.”

Đây là muốn đào hố cho Thẩm Tiền Du nhảy xuống.

Thẩm Tu Lâm lại cười “Haha, Lãnh lão gia tử, mấy lời này của ngươi có lẽ là sai rồi. Việc này nếu muốn xảy ra ở Thẩm gia chúng ta, thiếu gia ta đây đầu tiên là sẽ không cho bọn họ ra khỏi cái cửa này, trực tiếp đánh gãy tay chân của bọn họ, sau đó đưa bọn họ đến nơi mà bọn họ muốn đi. Mạng người mà, ta rất nhân từ, tuyệt đối sẽ không lấy mạng của bọn họ.”

“Ồ?” Lãnh Xuyên Hải híp mắt một cái, cũng cười “Tu Lâm, chủ ý của ngươi rất tốt.”

Sắc mặt ba nghìn dị năng giả kia lại thay đổi.

Đến cả dị năng giả bên phía Thẩm gia căn cứ cũng có thật nhiều người hơi đổi sắc mặt.

Phải biết rằng, nơi này dù sao cũng nằm ở vòng ngoài của Thẩm gia căn cứ, nói cách khác, những người này đều không phải là người mà Thẩm gia căn cứ tin tưởng hoàn toàn, nghe đến Thẩm Tu Lâm nói chỉ cần có ý nghĩ muốn phản bội sẽ trực tiếp đánh gẫy tay chân, đương nhiên sẽ có chút chột dạ.

Có người đang hoài nghi có phải mình tìm nhầm nơi nương tựa hay không, có người thì lại suy nghĩ từ nay phải cẩn thận một chút… Cuộc sống ở nơi này rất tốt, không thể ra ngoài tìm chết được.

“Đúng vậy.” Châu gia lão gia tử Châu Thạch gật đầu “Đứa nhỏ Tu Lâm này đưa ra ý tưởng thực không tệ. Chúng ta cũng theo đó mà giải quyết là được rồi. Như vậy, Tu Lâm, giao những người kia ra đây, chúng ta cũng không cần lấy mạng bọn họ, chỉ cần đánh gẫy chân tay là được. Sau này bọn họ sống hay chết, đều không liên quan đến chúng ta.”

“Haha.” Thẩm Tu Lâm cười phá lên “Ta nói, hai vị lão gia tử, các ngươi có nghe lầm cái gì không? Ta nói, ta sẽ giải quyết như vậy, chỉ trong trường hợp Thẩm gia ta phát hiện ra thì sẽ đánh gãy chân tay bọn họ thôi. Thế nhưng, đây không áp dụng tới Lãnh gia, Chu gia, Châu gia của các ngươi. Các ngươi chính mình không phải là không phát hiện ra hay sao? Khiến cho nhiều người như vậy đều liên lạc với nhau, chạy tới trước cửa nhà ta, được nhà chúng ta thả vào. Hiện giờ bọn họ đều thuộc về Thẩm gia căn cứ rồi, hai vị lão gia tử, các ngươi tới nói cho chúng ta là muốn đánh gãy chân người nhà họ Thẩm? Chẳng lẽ, chỉ vì chúng ta Thẩm gia chỉ có một nhà, không liên hợp với các gia tộc khác, phải chịu các ngươi bắt nạt sao?”

Nói đến phần sau, Thẩm Tu Lâm trực tiếp cường điệu, mấy nghìn dị năng giả kia hiện giờ đều coi là nằm trong phạm vi của Thẩm gia căn cứ bọn họ rồi.

Mấy lời này của Thẩm Tu Lâm khiến cho tất cả mọi người đều ngây ra, sắc mặt ba nhà bên kia đều vô cùng khó coi. Thứ nhất, Thẩm Tu Lâm thực sự không nể mặt bọn họ. Thứ hai, bởi vì giọng Thẩm Tu Lâm rất lớn, giống như sét đánh bên tai bọn họ vậy, thậm chí, bọn họ còn mơ hồ nhìn thấy bầu trời thực sự xuất hiện sấm sét. Đây đương nhiên là hiệu quả do Thẩm Tu Lâm dùng dị năng.

Hiện tại, người bên phía ba nhà kia chỉ cảm thấy lỗ tay mình kêu ong ong mà thôi.

Mà Thẩm Tu Lâm vẫn tiếp tục lớn tiếng nói ra “Muốn coi Thẩm gia chúng ta thành quả hồng mềm muốn nắn thế nào thì nắn hay sao? Người đã bước vào cửa Thẩm gia chúng ta, thuộc về Thẩm gia căn cứ, các ngươi từng người đứng ở trước cửa Thẩm gia căn cứ, muốn Thẩm gia giao người của chúng ta ra cho các ngươi giết? Các ngươi quá coi trọng chính mình rồi. Đây là ngồi lên đầu Thẩm gia chúng ta rồi hay sao? Muốn liên hợp đánh chúng ta đúng không? Được! Ta Thẩm Tu Lâm liền đại biểu Thẩm gia căn cứ nói cho các ngươi! Chúng ta đánh! Người của Thẩm gia căn cứ toàn thể nghe đây! Đã có người tới cửa khiêu khích. Vậy thì giết cho ta! Giết!”

“Giết!” Người bên phía Thẩm gia căn cứ bị cảm hoá, tiếng “giết” trực tiếp hô vang trời.

Lãnh gia, Chu gia, Châu gia thế nào cũng không nghĩ tới, bọn họ liên hợp tới bức bách Thẩm gia lùi bước, ai ngờ lại rước phải hung thần sát tinh.

Lãnh gia lão gia tử còn muốn nói gì đó, Thẩm Tu Lâm là người đầu tiên xông thẳng tới.

Dị năng cấp tám của hắn toàn bộ triển khai, tốc độ kia, nhanh tới mức mọi người còn không kịp nhìn tới tàn ảnh.

Mà bên kia, căn bản không có người có thể ngăn cản động tác của Thẩm Tu Lâm.

Chỉ là một mình Thẩm Tu Lâm, dùng một động tác, trong chốc lát, ba bóng người đã rơi xuống bên phía Thẩm gia căn cứ, ngay trước mặt Thẩm Hoa Phong cùng Thẩm Tiền Du. Tất cả ba người này đều bị cấm chế.

Ba người này theo thứ tự là Châu Thạch, Lãnh Xuyên Hải cùng với Chu Hải.

Là ba vị lão gia tử của ba nhà. Ba người này cùng nhau tới đây, thậm chí còn mang theo vợ của mình, chính là muốn cùng Thẩm gia nhắc tới chút tình xưa nghĩa cũ.

Bọn họ dù sao cũng đều là người của một thời đại với nhau, tự nhận là hiểu nhau rất rõ.

Nói thật ra, Chu Hải, Lãnh Xuyên Hải, Châu Thạch luôn cho rằng hai người Thẩm Tiền Du cùng Thẩm Hoa Phong rất bảo thủ, không học hỏi cái mới, tâm tính cũng không vững vàng.

Mang theo vợ của bọn họ, thì mấy người vợ cũng có thể thắng được vợ của Thẩm Tiền Du.

Bọn họ vốn nghĩ rằng, mọi người chỉ ngồi xuống nói chuyện một chút thôi.

Lại không nghĩ tới, kế hoạch không theo kịp biến hoá, Thẩm Tiền Du không biết vì lý do gì mà lại không mời bọn họ vào nói chuyện, trực tiếp đàm phán ngay trước mặt mọi người.

Cuối cùng, còn rước tới tên sát tinh như Thẩm Tu Lâm, nói ra tay thì lập tức ra tay. Hơn nữa thực lực còn quá mạnh, không giống người bình thường chút nào.

Chu Hải, Lãnh Xuyên Hải, Châu Thạch ba người vừa ngã xuống đất trong nháy mắt đã muốn nhào lên tóm lấy Thẩm Hoa Phong, bọn họ có thể tiên phát chế nhân trước. Ba người bọn họ liên thủ, còn sợ không đối phó được với một Thẩm Hoa Phong hay sao?

Nhưng sự thực lại khiến bọn họ hoảng sợ. Bọn họ, thế nhưng lại không có cách nào nhúc nhích được. Ngay cả dị năng trong cơ thể cũng giống như bị thứ gì đó trói lại, không thể ra tay.

Sau khi có dị năng, bọn họ chưa bao giờ gặp phải tình huống như thế này. Trong phút chốc, ba người đều cảm thấy bất ổn.

Trước đó, Thẩm Tu Lâm cùng mấy người Lãnh Truyện Phong, Châu Hải Ninh có giao tiếp qua, bọn họ mỗi người đều coi đó chỉ là chuyện của đám con cháu, không ảnh hưởng gì tới người lớn cả.

Trong các đại gia tộc, người quản lý mặc dù là gia chủ, thế nhưng cho dù bây giờ là mạt thế, đám người già như bọn họ không mạnh bằng con cháu, lại vẫn là người làm chủ thực sự trong nhà. Chỉ có bọn họ mới có năng lực, mới có thủ đoạn, cũng chỉ có bọn họ mới có được uy tín và danh vọng.

Tuy rằng tất cả bọn họ đều tới đây, nhưng lại không một ai thấy sợ cả. Bọn họ chính là đại biểu cho ba nhà. Hơn nữa còn mang theo hơn một vạn dị năng giả. Tất cả đều là dị năng giả. Coi như một hậu bối trong Thẩm gia có đẳng cấp dị năng cao một chút thì sao, nhiều người như vậy, vây công cũng có thể từ từ dồn chết.

Dù đây là lãnh địa của Thẩm gia thì sao? Ba gia tộc bọn họ cũng có hậu phương ở đằng sau. Nếu có người dám ra tay với ba nhà, như vậy đại quân kết hợp của ba nhà do con cháu bọn họ dẫn đầu sẽ đến Thẩm gia trả thù.

Thực lực Thẩm gia bây giờ cũng không tệ lắm, thế nhưng vậy thì làm sao? Ba đại gia tộc, coi như bọn họ có chút tổn thất trong công xưởng lúc trước, cũng chỉ là mất một góc nhỏ nhoi mà thôi.

Thẩm gia, hoàn toàn không có khả năng cùng lúc đối đầu với ba gia tộc.

Nhưng, bọn họ không ai từng nghĩ tới, Thẩm Tu Lâm lại có thể ngông cuồng như vậy.

Nói đánh thì lập tức đánh.

“Người đối diện nghe cho rõ lời thiếu gia ta nói đây. Lão gia tử của các ngươi đã rơi vào trong tay chúng ta, nếu muốn bọn họ sống, thì từng người một mau chóng ngoan ngoãn buông tay chịu trói, chờ người tới chuộc, hoặc có thể thẳng thắn đi theo Thẩm gia. Còn muốn ra tay? Được. Vậy Thẩm Tu Lâm ta đảm bảo, người nào ra tay, chết.”

Một chữ “Chết” kia vừa nói ra, trên đỉnh đầu, lôi điện mau chóng hạ xuống.

Người bên kia đều bối rối, có một ít đã nảy sinh ý định lùi lại.

“Thẩm thiếu, có chuyện thì hãy thương lượng.” Châu Ngoan Cường lập tức hô lên.

Phương Hoan Nhan cũng nói “Đúng vậy, Tu Lâm, chúng ta cũng coi như là nhìn ngươi lớn lên, cần gì náo động lớn như vậy, mọi người vẫn nên thương lượng thôi.”

“Thương lượng? Muộn rồi. Khi các ngươi mang theo nhiều người như vậy muốn san bằng Thẩm gia căn cứ của ta thì sao không cho ta thương lượng chứ? Hiện giờ mới nói? Coi ta ngu đến thế sao? Muộn rồi.”

Thẩm Tu Lâm hét to, thẳng thừng đem tiếng xấu vứt lên đầu bọn họ.

Mấy ngươi Lãnh gia cũng không phải ngốc, làm sao chỉ mang theo hơn một vạn người là có thể san bằng Thẩm gia căn cứ được. Đây là chuyện không thể xảy ra. Chỉ là muốn ép buộc chút thôi.

Thế nhưng mấy lời Thẩm Tu Lâm vừa nói khiến cho người bên Thẩm gia căn cứ nổi điên lên, đặc biệt là lực lượng dòng chính của Thẩm gia, càng giận dữ hơn “Bọn họ đáng chết.”

“Không sai. Bọn họ đáng chết. Thẩm thiếu cho chúng ta đi giết đi.”

Càng nhiều người gào lên, khí thế lớn đến đáng sợ.

Sắc mặt mấy người Châu Ngoan Cường cũng hoàn toàn thay đổi, không chờ bọn họ nói thêm cái gì, cả người Thẩm Tu Lâm bay đến giữa không trung, trực tiếp hạ mệnh lệnh “Giết!”

Vì vậy, người của Thẩm gia căn cứ xông ra ngoài…

Đông Phương Hiển bảo hộ Hứa Du Nhiên cùng Dương Phân. Tuyết Lang và Long Thành Uyên bảo hộ Thẩm Hoa Phong cùng Thẩm Tiền Du.

Thẩm Tu Lâm liên tục dùng tới lôi điện mạnh mẽ, tấn công thẳng vào dòng chính Lãnh gia, Chu gia, Châu gia.

Dòng chính cảu ba gia tộc, chết càng nhiều thì càng tốt.

Dòng chính của đại gia tộc, không thể dễ dàng phản bội. Muốn bọn họ đầu hàng cũng không dễ dàng như vậy, giữ lại bọn họ cũng giống như để lại rất nhiều mối nguy sau này.

Chi nên, Thẩm Tu Lâm dùng hết sức với dòng chính, có thể giết bao nhiêu thì giết.

Kế hoạch hành động tiêu diệt ba nhà của hắn, bắt đầu thực hiện từ bây giờ.

Hắn cũng không nghĩ tới, ba nhà này sẽ cho hắn cơ hội tốt như vậy, cả đám đều tới. Những người của thế hệ trước đều xuất hiện, tuy rằng đám con cháu không ai đến, nhưng người thực sự khiến người khác kiêng kỵ lại chính là những người lớn tuổi này.

Những người trẻ tuổi, đối phó đơn giản hơn những người lớn tuổi rất nhiều.

Khi số lượng người bên kia tử thương vô số, mấy người Châu Ngoan Cường thực sự xác định, lần này bọn họ thua rồi.

Thẩm gia thực sự ra tay. Hoàn toàn không sợ ba nhà bọn họ hợp tác.

Nhiều người như vậy cùng lúc ra tay, nhưng Lãnh gia, Châu gia, Chu gia vẫn thất bại.

Lực phá hoại của Thẩm Tu Lâm quá mạnh, khi hắn thoả thích thu nhặt sinh mạng của dòng chính ba đại gia tộc, một đám người còn lại bên kia cũng không có gan chiến đấu nữa.

Cho nên, số lượng người đầu hàng khoảng chừng có ba, bốn nghìn người.

Người bên Thẩm gia căn cứ rất nhiều, dư lại không tới tám nghìn người cũng không phí bao nhiêu thời gian.

Cuộc đối đầu này sau hai giờ đồng hồ dừng lại, trong hỗn loạn, Trương Hoa Phương vợ của Chu Hải bất ngờ bỏ mình, gia chủ Lãnh gia Lãnh Tri Quốc cũng đã chết, số còn lại đều sống sót, bị trói lại ném tới trước mặt mấy người Lãnh Xuyên Hải.

Về phần những người khác thuộc dòng chính ba đại gia tộc, thù hận đã có, thế nên tất cả đều bị tiêu diệt.

Một số ít dị năng giả còn sống, khoảng chừng hai nghìn người. Những người này, Thẩm Tu Lâm chỉ hạ lệnh nhốt lại. Hơn ba nghìn người đầu hàng khi trước cũng bị nhốt chung cùng một chỗ với dị năng giả.

Hiện tại, tất cả bị nhốt ở vòng ngoài trong Thẩm gia căn cứ, nhưng cũng không phải phía ngoài cùng, mà là gần với trung tâm căn cứ. Không phải những người này có thể tin tưởng được, mà là đại chiến sắp bắt đầu rồi, tốt nhất nên nhốt chung lại để dễ quản lý.

Những dị năng giả đến nương nhờ khi trước, nhìn đến mấy người không bị giết, cũng cảm thấy đây là quyết định thật tốt.

Thẩm Tiền Du cùng Thẩm Hoa Phong rất ngạc nhiên, không thể nghĩ tới trận chiến này sẽ có hiệu quả như vậy.

Hơn nữa, bên phía bọn họ không tổn thất bao nhiêu binh lực.

Quả nhiên, khí thế là thứ rất quan trọng.

Hơn nữa, bọn họ còn có thể dựa vào địa thế, ba nhà kia còn không thể dựa vào lợi thế nào.

Nhưng, Thẩm Hoa Phong cùng Thẩm Tiền Du vẫn rất bất ngờ.

Dương Phân và Hứa Du Nhiên còn nghĩ mình đang nằm mơ…

Đó là ba nhà liên kết lại, chính là hơn một vạn dị năng giả.

Còn có gia chủ cùng lão gia tử của Lãnh gia, Chu gia, Châu gia… tất cả đều bị bọn họ bắt làm con tin?

Mọi người của Thẩm gia cảm thấy mình chắc đang nằm mơ thật rồi.

Ngược lại, Thẩm Tu Lâm chỉ cười một cái “Đừng nhìn con, thật vất vả mới đánh xong, còn không cho con ăn cái gì sao? Đánh nhau rất tốn sức đó, con hiện giờ đói muốn chết rồi…”

Đám người Thẩm Hoa Phong đều co rút miệng.

Dương Phân nói “Được, được, bà đi chuẩn bị ngay.”

Sau đó, Dương Phân cùng Hứa Du Nhiên rời đi.

Mà Thẩm Tu Lâm thì lại mò tới ngồi xuống bên cạnh Đông Phương Hiển.

Đông Phương Hiển hoàn toàn không bất ngờ với kết quả lúc này…

Đối với việc này, Thẩm Tu Lâm thực sự là rất hài lòng.

Khi nãy, trong lúc chiến đấu, Đông Phương nhà hắn không ra tay, đây chính là tin tưởng hắn a.

Đúng không? Đương nhiên là đúng rồi.

Cho nên, Thẩm Tu Lâm rất vui.

“Đông Phương.” Thẩm Tu Lâm nhẹ nhàng gọi một tiếng.

Đông Phương Hiển nhìn về phía bên này, lần thứ hai bốn mắt nhìn nhau.

Sau đó, Đông Phương Hiển dời tầm mắt đi.

Thẩm Tu Lâm nhẹ nhàng nói “Anh làm tốt đúng không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.