Trở Lại Mạt Thế Hung Hăng

Chương 36: “Chúc ngủ ngon” thật ôn nhu



Trong sáu ngày tiếp theo, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển liên tục đi xem hết các cửa hàng bán nguyên thạch, phạm vi hơn năm mươi dặm đều đi qua.

Nơi vốn là chỗ người khác thử vận may thì đối với Thẩm Tu Lâm dựa vào tinh thần lực cảm ứng mà nói, thu hoạch khá là phong phú.

Lúc này trong không gian của Thẩm Tu Lâm đã có không ít ngọc thạch linh khí dồi dào.

Tính sơ qua thì đủ hắn tu luyện dị năng tới cấp bốn.

Đương nhiên, số tiền dùng mất cũng khá lớn, chỉ là điểm này đối với thiếu gia nhà giàu Thẩm Tu Lâm cũng không đáng lưu ý thôi.

Ngày mai phải rời đi, trước khi Thẩm Tu Lâm đi ngủ, Đông Phương Hiển bỗng nhiên đến gõ cửa.

Thẩm Tu Lâm có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn vội vàng mở cửa cho y vào.

“Đông Phương?”

“Ta tới nói với ngươi một chuyện, chỗ của ta có một cái không gian, diện tích ước chừng khoảng 50km, bên trong có thể chứa động vật sống chưa có linh trí, cũng có thể trồng trọt rau dưa lương thực. Sau khi nhận chủ, chỉ có chủ nhân có thể đi vào. Thế nhưng chủ nhân không thể tử vong, một khi tử vong thì không gian cũng sẽ hỏng theo.”

“Diện tích 50km?” Thẩm Tu Lâm mặc dù hiện tại tự nhận là kiến thức rộng rãi nhưng khi nghe Đông Phương Hiển nói cũng khiến hắn hít vào một ngụm khí lạnh.

“Ân, là thù lao cho việc ngươi cùng ta tìm kiếm đồ vật mà ta cần.” Đông Phương Hiển nói xong trực tiếp lấy ra một cái vòng tay màu bạc.

“Cần lấy máu nhận chủ, đồng thời cũng cần có người phù hợp, ngươi có thể chọn lựa mấy người, ta sẽ chọn ra chủ nhân thích hợp nhất từ mấy người đó. Ta phải nhắc nhở ngươi rằng không gian chỉ có chủ nhân có thể đi vào, nói cách khác, ngươi muốn dùng không gian này để trồng trọt lương thực hay rau dưa gì đó, phải lựa chọn thật kỹ người phù hợp, nếu chọn ra một người không biết trồng trọt, không biết chăm sóc ruộng đất thì vòng tay này cũng là lãng phí.”

Thẩm Tu Lâm hơi dừng lại một chút, sau đó lập tức đã hiểu, hắn cười nói “Đông Phương yên tâm, ta biết.”

Đông Phương Hiển không nói thêm gì nữa, trực tiếp đưa vòng tay qua.

Thẩm Tu Lâm trong lòng mạnh mẽ run lên, hắn trịnh trọng nhận lấy, sau đó nhẹ nhàng nói “Đông Phương, vật này đối với ta mà nói rất trọng yếu, đa tạ.”

Đông Phương nhàn nhạt lắc đầu “Không cần, trao đổi thôi mà.”

Nói xong, Đông Phương Hiển quay người liền muốn rời đi.

“Đông Phương.” Thẩm Tu Lâm theo bản năng gọi đối phương.

Đông Phương Hiển xoay người lại, nhìn về phía đối phương “Hả, còn có việc?”

Thẩm Tu Lâm dừng một chút, sau đó mỉm cười nói “Đồ của Đông Phương tốt như vậy, có thể có tác dụng rất lớn, nhưng mà vẫn cần chuẩn bị vài thứ cần thiết. Đông Phương, trong không gian vòng tay có ánh sáng không?”

“Không gian vòng tay giống như một thế giới nhỏ, tự nhiên là có.”

“Được, vậy chúng ta có rất nhiều thứ cần phải mua, ta vốn định ngày mai đi thẳng về, thế nhưng bây giờ chúng ta cần đi một chuyến C thị, có được không?”

“Đúng rồi, ta quên không nói cho ngươi, không gian vòng tay tuy diện tích rất lớn, khoảng hơn 50km, thế nhưng không có tính năng giữ tươi. Thực vật cùng động vật có thể sinh tồn trong không gian, thế nhưng nếu dùng để chứa đồ ăn thì rất dễ dàng hỏng, kể cả chứa gạo thì cũng không thể vượt quá thời gian ba tháng.

Thẩm Tu Lâm nói “Tại sao lại như vậy?”

Đông Phương Hiển lắc đầu “Nguyên nhân ta cũng không biết, đây là kết quả sau khi đã thí nghiệm.”

Thẩm Tu Lâm nghe vậy lập tức nói “Vậy còn máy móc thì sao?”

“Máy móc có thể tồn tại lâu hơn so với đồ ăn, thế nhưng cũng có ảnh hưởng. Ví dụ như, máy móc của ngươi ở bên ngoài sử dụng hai mươi năm cũng chưa hỏng, trong không gian nhiều nhất chỉ có thể sử dụng mười năm. Điều này vẫn cần tính toán cặn kẽ hơn.”

“Hạt giống thì sao?” Thẩm Tu Lâm vội vàng hỏi.

“Hạt giống thuộc về loại thực vật sinh mệnh, cất trữ bao lâu cũng không thành vấn đề. Hạt giống tuy là ngoại lệ, thế nhưng hạt giống một khi bén rễ đâm chồi, sinh trưởng thành thục, ví dụ như gạo, một hạt giống đã lớn lên trở thành gạo được thu hoạch, như vậy tốt nhất đừng đặt trong không gian vượt qua một tuần, bằng không tốc độ bị hỏng sẽ gia tăng.”

Thẩm Tu Lâm tính toán nhanh chóng, nói cách khác, không gian vòng tay này có thể dùng để trồng trọt, thế nhưng không thể trữ đồ.

Lương thực sau khi thu gặt phải được mang ra ngoài không gia, đây là tốt nhất…

“Chủ nhân của không gian vòng tay này cần phải làm việc trong không gian, hắn có bị ảnh hưởng gì không?”

“Không có ảnh hưởng. Hắn là chủ nhân không gian, ở bao lâu cũng không sao.”

“Lấy đồ vật ra với trồng trọt lương thực có cần tinh thần lực rất mạnh không?”

“Cũng không cần, phổ thông là được rồi. Nhưng mà cần nhất là ý chí kiên định.” Đông Phương Hiển nói.

Thẩm Tu Lâm lại hỏi thêm mấy vấn đề, Đông Phương Hiển trả lời từng cái, không hề biểu hiện ra bộ dáng khó chịu.

Sau một hồi, Thẩm Tu Lâm đã hiểu được triệt để về không gian, hắn nhìn đồng hồ, ngượng ngùng nói “Đông Phương, thực xin lỗi, ta hỏi nhiều như vậy.”

Đông Phương Hiển không để ý lắc đầu “Hỏi rõ mới đúng, ngày mai đi C thị?”

“Ừm, nơi đó nổi danh là vương quốc của nông nghiệp, đi đến đó có thể mua được những thứ cần thiết.”

“Được, ngươi quyết định là được, ta về phòng.”

“Được, Đông Phương ngủ ngon.” Thẩm Tu Lâm mỉm cười nói, nụ cười kia bên trong có chất chứa ôn nhu mà chính hắn cũng không tự biết.

Đông Phương Hiển hơi run lên, nghiêng đầu, lạnh nhạt nói “Ngủ ngon.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.