Trở Lại Một Năm Trước Mạt Thế

Chương 4: 4: Lên Thị Trấn




Tiếng gà gáy dồn dập làm Lâm Lạc không đến 6 giờ đã tỉnh lại, sau khi tỉnh lại cũng không có ngủ nướng, hôm nay cô còn có rất nhiều việc phải làm.

Mà khi cô mở cửa nhà ra, hai mày nhíu lại.

Ngày hôm qua Lâm Lạc dọn dẹp giặt rũ không ít đồ vật và quần áo cũ, mang ra phơi khô ở ngoài mái hiên, đều là mấy đồ không đáng giá mà không ai sẽ lấy, nhưng không nghĩ tới……Nhìn hình ảnh lộn xộn lung tung, Lâm Lạc nghi ngờ không biết có phải có động vật trên núi chạy xuống làm loạn hay không.

Với tinh thần lực hiện tại, cô chỉ có thể bao trùm phạm vi hai mét xung quanh bản thân mình, hơn nữa gió núi ban đêm thổi ầm ĩ, nên nhất thời không nghe thấy âm thanh gì khác.

Lâm Lạc thở dài nhận mệnh đi dọn đồ, nhặt từng cái một lên, nhưng mà……Lại thiếu mất một cái áo.

Là một cái áo khoác ngoài rộng thùng thình, vốn là công cụ làm việc chuyên dụng “Tổ truyền”, Lâm Lạc giặt sạch định để sau này lấy ra mặc, nhưng hiện tại không còn nữa.

Cô đã kẹp chặt như vậy sao có thể bị gió thổi mất nhỉ, chẳng lẽ bị động vật trên núi trộm về để làm ổ à?Lâm Lạc cũng không có khả năng đi lên núi bắt trộm, chỉ có thể nhớ kỹ giáo huấn về sau không thể để đồ vật ở bên ngoài.

Sau khi đơn giản thu thập một chút Lâm Lạc lái xe đi thị trấn, cô muốn sửa lại nhà, tất nhiên cần phải đi tìm người có chuyên môn.

Mà người như vậy, chỉ có thể tìm ở thị trấn.

So với thôn Chu gia quạnh quẽ, hơn 7 giờ sáng trong thị trấn chính là thời điểm náo nhiệt nhất.


Hai bên đường lớn đầy các thôn dân mang rau củ nhà mình trồng được bày ra bán.

Còn có quán ăn sáng, sữa đậu nành, bánh quẩy, bánh bao, mì xào …… Cái gì cần có đều có, hơn nữa lượng nhiều giá cả lại phải chăng.

Đúng lúc Lâm Lạc chưa ăn sáng, thuận tiện ngồi xuống mua hai cái bánh bao cùng một ly sữa đậu nành không đường.

Bánh bao da mỏng nhân nhiều, bỏ thêm hành tây được cắt nát làm át đi mùi tanh của thịt, cắn một ngụm nhỏ là có thể hút đến nước thịt, có thể nói là cái bánh bao ngon nhất mà Lâm Lạc được ăn trong mấy ngày nay, không đúng, phải nói là được ăn cái bánh bao ngon nhất sau mạt thế!Hai cái bánh bao to bằng bàn tay phối hợp với sữa đậu nành nhà làm, khiến Lâm Lạc thỏa mãn mà ợ một hơi.

“Con là ….

.

con gái của cô giáo Lạc đúng không ?”Ông cụ ngồi bàn bên cạnh nhận ra Lâm Lạc, vỗ đùi, mặt đầy cao hứng, “Ai da, cô bé ngày nào giờ càng lớn càng xinh đẹp hơn rồi!”Lâm Lạc mỉm cười gật đầu, “Con chào ông.

”Đúng lúc cô đang cần tìm một người địa phương để hỏi thăm, ông cụ này nhìn có vẻ quen mắt, nghĩ kỹ lại hình như là trước đây đã từng đến chữa bệnh ở chỗ ông ngoại mình.

Lại nói tiếp, ông ngoại và mẹ cô cũng được coi như là danh nhân ở xứ này, trước đây mỗi lần Lâm Lạc đi theo cha mẹ tới đây, trên đường đều gặp được mấy người xa lạ chào hỏi.

Đây cũng là đặc sắc ở mấy địa phương nhỏ.

“Ai u, thật là, ông mà không nói thì tôi cũng không nhận ra.

”“Con bé này đúng là mặt mày sáng sủa, giống hệt cô giáo Lạc!”……Không phải tết nhất lễ lạc, đột nhiên xuất hiện gương mặt lạ, quán ăn sáng nho nhỏ tức khắc náo nhiệt lên, vây quanh Lâm Lạc nhiệt tình thăm hỏi một phen.

Hơn nữa những người này đều rất tự giác tránh đi chuyện của cha mẹ cô, mặc kệ là không biết hay là cố ý tránh đi, đều làm Lâm Lạc lĩnh tình.

Đặc biệt là sau khi biết Lâm Lạc muốn sửa nhà, có một cụ ông nhiệt tình lập tức gọi điện thoại cho người quen hỏi thăm, còn nói cho Lâm Lạc những điều cần cẩn thận chú ý khi sửa nhà, cứ như là sợ cô ít tuổi không hiểu gì sẽ bị người ta lừa gạt.

Đương nhiên, trong đó cũng phải kể đến việc Lâm Lạc sử dụng ám chỉ tinh thần.

Dị năng tinh thần cấp ba cũng đủ cho cô có thể làm người khác nói ra những gì cô muốn nghe, làm theo những gì cô muốn, còn sẽ không cảm thấy kỳ quái.

Cứ như là chuyện hiển nhiên vậy.


“Hơn hai tầng, được được, cái này khẳng định không thành vấn đề.

”“Còn muốn một tầng hầm cất đồ?”Mấy năm nay, những người về quê xây sửa lại nhà ở càng ngày càng nhiều, tự nhiên cũng sinh ra nhiều đội thi công có thể thi công từ A đến Z, không cần phải đi tìm riêng thợ điện hay thợ mộc để hoàn thiện căn nhà.

Yêu cầu của Lâm Lạc kỳ thật không khó, hai tầng rưỡi, tầng một là phòng khách phòng bếp cùng một cái WC, tầng hai là phòng ngủ, còn nửa tầng còn lại sửa thành phòng tắm nắng, lắp pha lê vừa đẹp vừa thông gió.

Còn nữa…… Muốn xây tường cao hơn cùng làm thêm thêm hầm ngầm, thời buổi này có tủ lạnh rồi ai còn muốn xây tầng hầm làm gì?Nhưng nhờ Lâm Lạc dùng tinh thần ám chỉ, bọn họ cũng không cảm thấy đặc biệt kỳ quái, chủ nhà nói thế nào thì bọn họ làm thế đấy, dù sao đều là kiếm tiền, làm nhiều thì kiếm nhiều hơn thôi.

“Cố gắng làm xong nhanh nhất có thể hả? Hiện tại là mùa hè nên có thể đẩy nhanh tiến độ hơn, chẳng qua chúng ta cũng phải bảo đảm chất lượng, tầm hai tháng rưỡi là xong.

”Tốc độ coi như là trung bình, không nhanh không chậm, rốt cuộc bọn họ không phải chỉ có một mình Lâm Lạc đặt hàng.

Nhưng Lâm Lạc lại muốn mau chóng dọn vào ở, cuối cùng bỏ thêm chi phí, làm đội thi công đảm bảo hoàn thành trong một tháng rưỡi.

Chất lượng tự nhiên cũng không thể qua loa, nhưng Lâm Lạc có chống lưng, nên không phải lo lắng công nhân giở thủ đoạn gian dối.

Sảng khoái ký vào hợp đồng, hẹn trước thời gian đến khảo sát vào ngày mai, Lâm Lạc đi mua vài thứ xong rồi quay lại thôn luôn.

Có điều vừa mới về nhà, xuống xe đã gặp thêm vài người sang hỏi thăm.

Hiện tại, ở lại thôn Chu gia phần lớn đều là các ông bà lớn tuổi, tuy rằng lớn tuổi nhưng thể lực lại còn tốt hơn rất nhiều người trẻ tuổi, hàng ngày vẫn ra đồng làm việc như thường.

Sau khi hàn huyên vài câu, Lâm Lạc vào phòng thay quần áo, thay giày nhựa, khiêng cái cuốc, thuận tiện còn lấy mũ rơm ra đội, rất là ra dáng cô nông dân thực thụ.

Đi ra từ cửa sau, ước chừng hơn hai mươi mét là đến một mảnh đất để hoang đã lâu.


Ước chừng nửa mẫu, là đất ông ngoại Lạc dành riêng cho việc trồng thảo dược, hai lão nhân gia không có đất tổ truyền, nếu muốn trồng cái gì chỉ có thể tự đi khai hoang.

Có điều ông bà ngoại cô lại chẳng có thiên phú gì ở phương diện trồng trọt, thân thể bà ngoại không được tốt, không có khả năng làm lụng vất vả.

Theo ký ức của mẹ Lâm, khi còn nhỏ đồ ăn của mẹ cô đều là hàng xóm láng giềng mang cho, ông ngoại sẽ giúp bọn họ xem mấy bệnh vặt vãnh, coi như là ở chung hài hòa.

Hiện tại đổi thành Lâm Lạc, vì một năm sau sẽ là mạt thế, cô cần phải tự lực cánh sinh, may là tinh thần lực tăng lên đồng thời làm thể chất cô thay đổi, bằng không đừng nói làm nửa mẫu, cô có nhấc nổi cái cuốc lên hay không cũng là vấn đề.

Ban đêm, Lâm Lạc tựa như đang ngủ say trên giường.

Nhưng mà, đang lúc thời điểm mà mọi người ngủ sâu giấc, Lâm Lạc lại đột nhiên mở hai mắt.

Hai mắt tỉnh táo, không hề có bộ dáng của người đang ngủ say bị đánh thức.

Cô ngẩng đầu, chính là ở trên nóc nhà, có thứ gì đang động.

Hoặc không thể nói là thứ gì, Lâm Lạc dùng tinh thần lực cảm ứng, đây là…… Người?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.