Trở Lại Thập Niên 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 21: Bố Trí Công Việc 2



Đúng vậy, Nhị Nha nhà họ Tô này sinh non, sức khỏe vẫn luôn không tốt.

Cho nên trong đội luôn phân chia công việc nhẹ nhất.

Dù sao làm việc nhà nông cũng không được bao nhiêu, chi bằng dứt khoát kể chuyện xưa cho mọi người.

Người khác không dám nhắc đến yêu cầu này, nhưng đại đội trưởng tiền nhiệm – Đồng chí Hứa Căn Sinh lại dám nhắc đến.

“Lão Quách này, tôi thấy chuyện này sắp xếp như thế rất tốt, hiện tại mọi người đều đói bụng, tuy không đến mức chết đói, nhưng cảm giác đói bụng này rất khó chịu, trước đó mọi người luôn lo nghĩ đến nó, bây giờ có chuyện xưa để nghe, có thể phân tác lực chú ý, chẳng phải những người có văn hóa đã nói rồi sao, đây gọi là món ăn tinh thần, trước kia lúc hồng quân tác chiến đều có đoàn văn công đi khắp nơi biểu diễn đấy.”

Đại đội trưởng Quách trưng cầu ý kiến: “Liệu mọi người có đồng ý không?”

Hứa Căn Sinh cười ha ha: “Ông tự mình hỏi là biết ngay thôi.”

Đại đội trưởng Quách vò đầu suy nghĩ, lại lo lắng: “Chỉ sợ đồng chí Tô Mạn không kể được nhiều chuyện xưa như thế.”

“Vậy ông đi nghe ngóng trước, nếu như con bé đồng ý thì chuyện này gần như có thể định xuống.”

Thế là giữa trưa sau khi tan làm, Tô Mạn lại được đội trưởng Quách mời đến nói chuyện riêng.

“Bây giờ đám xã viên trong đội suốt ngày trông mong chuyện này, mọi người đều muốn nghe cháu kể chuyện, ý tứ của chú là như thế, để cho cháu toàn tâm toàn ý kể chuyện xưa, tạm thời trước mắt sẽ không có tiền lương cho cháu, mỗi ngày kể hai tiếng, được chứ?”

Hai tiếng chuyện xưa cũng không dễ giảng.

Tô Mạn tự tin đáp: “Cháu có lòng tin có thể giảng được, hơn nữa cháu cũng sẽ không chiếm chỗ tốt của đại đội, người khác đều là làm cả ngày, cháu chỉ làm hai tiếng, như thế không ổn lắm. Như thế này đi, ban ngày cháu còn có thể dẫn dắt bọn nhỏ trong đội đi học, buổi tối lại kể chuyện xưa cho mọi người, thời gian buổi tối cũng xem như cháu làm không công.”

Đại đội trưởng Quách nghe xong, nhất thời vui vẻ.

Sắp xếp như thế rất tốt, đầy đủ thời gian, không ai tìm ra kẽ hở nào, quan trọng nhất là bọn nhỏ cũng có thể học được ít chữ.

“Cứ quyết định như thế đi.”

Chờ sau khi đại đội trưởng Quách rời đi, Tô Mạn hỏi hệ thống: “789, tối nay thời gian tôi kể chuyện xưa vẫn là làm miễn phí.”

789 phát ra âm thanh vui vẻ: “Người như ký chủ thật sự vĩ đại.”

“Tôi chỉ muốn hỏi, làm miễn phí như vậy, chắc hẳn cũng có ban thưởng điểm thánh mẫu nhỉ?”

Trước đó cô làm không công, đều thuộc về làm việc tốt, mỗi ngày có thể nhận được ban thưởng 8 điểm thánh mẫu.

Thời gian dài như thế, cô sẽ có được một khoản thu nhập lớn, thuộc về công việc lương cao.

789: “Đúng thế… Vẫn có.”

Hừ hừ, thì ra ký chủ vẫn là kỷ chủ như trước kia.

Vì thế lúc đến giờ làm việc buổi chiều, đại đội trưởng Quách đề nghị sắp xếp này, để mọi người phát biểu ý kiến.

Kết quả toàn bộ đội sản xuất không ai có ý kiến gì.

Ôi chao, hai tiếng kể chuyện xưa, nghe xong có thể về nhà ngủ một giấc thật ngon, thoải mái biết bao.

Những gia đình có trẻ con cũng rất hài lòng với sắp xếp này.

Trước đó bọn họ còn lo lắng trẻ con trong nhà trưởng thành không biết chữ, hiện tại thì tốt rồi, mỗi ngày có thể nghe Tô Mạn kể chuyện xưa, học kiến thức.

Thấy mọi người đều không có ý kiến gì, đại đội trưởng Quách dõng dạc nói: “Cứ quyết định như vậy đi, công việc của đồng chí Tô Mạn sẽ tạm thời được sắp xếp như thế, mặt khác địa điểm học tập cũng được thay đổi, sẽ chuyển đến quảng trường của chúng ta, nơi này rộng rãi, mọi người có thể nghe được.”

“Rõ!” Đám xã viên trong đội sản xuất hớn hở ra mặt.

Ngược lại người nhà họ Tô đều giật mình nhìn gương mặt bình tĩnh của Tô Mạn.

Nhị Nha cứ thế không cần đi làm nữa?

Mỗi ngày chỉ cần kể chuyện xưa cho người ta thì không phải làm gì hết, trực tiếp lĩnh công điểm?

Tuy quyết định như thế, chẳng qua Tô Mạn cũng không lười biếng, buổi chiều vẫn chăm chỉ làm việc, khiến thím Ngưu và thím cả Cao đều khen ngợi không thôi.

Thím Ngưu lén nói với Tô Mạn: “Cháu như thế rất tốt, sau này không cần làm đồng áng, sau này đừng ra đồng, con gái dưỡng tốt cơ thể, sau này mới tìm được nhà chồng tốt.”

Lời này thím Ngưu nói rất thật lòng, gần đây bà ấy tiếp xúc nhiều với Tô Mạn, phát hiện đứa nhỏ này, ngoại trừ không thích nói chuyện ra thì rất nhiệt tình, không quan tâm là ai, nhìn thấy sẽ giúp đỡ một tay, không dây dưa, bà ấy cũng được giúp đỡ không ít.

Cô gái nhiệt tình như thế, thím Ngưu thật lòng mong cô sống tốt.

Người tốt nhất định sẽ được báo đáp tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.