Trở Lại Thập Niên 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 25: Băn Khoăn



Đi vào trong, đại đội trưởng Quách vui vẻ nở nụ cười: “Ôi lão La, chủ nhiệm La, đã lâu không gặp, lần trước chúng ta gặp nhau vẫn là từ lúc đồng chí Tô Thu Nguyệt trong đội chúng tôi lên cấp ba, tôi đến gặp anh, lần này tôi lại đến tìm anh đây.”

Chủ nhiệm La là một người đàn ông gầy gò đeo kính, đại khái hơn 50 tuổi, để tóc bổ luống, nhìn qua có dáng vẻ phần tử trí thức.

Đối mặt với lời chào hỏi có phần thô lỗ của đại đội trưởng Quách, chủ nhiệm La có phần không ưa, nghiêm túc nói: “Đồng chí Quách Hoa Lượng, anh đến tìm tôi làm gì thế?”

“Đương nhiên là vấn đề liên quan đến giáo dục rồi, bên trong đội chúng tôi còn có rất nhiều mầm non tốt.”

Đại đội trưởng Quách quay đầu vẫy tay gọi Tô Mạn đến: “Cô giáo Tô, cháu đến đây.”

Tô Mạn đi đến, chào hỏi chủ nhiệm La: “Chủ nhiệm La, chào chú, cháu tên Tô Mạn.”

“Cô giáo?” Chủ nhiệm La chú ý đến xưng hô vừa rồi của đại đội trưởng Quách.

Ông ấy nhớ rõ, hiện tại đội sản xuất Đại Kiều Loan không có trường học.

Trên mặt Tô Mạn lộ ra ngượng ngùng: “Cháu không phải là giáo viên chính thức, chỉ dẫn dắt bọn trẻ học tập, cho nên mọi người mới gọi như thế.”

Đại đội trưởng Quách cười đáp: “Đúng thế, hiện tại đội sản xuất của chúng tôi không có trường học, vì giáo dục bọn nhỏ, chúng tôi đã để cô giáo Tô dạy đám trẻ con học, nói đến chuyện này, bây giờ dạy rất tốt, đứa nhỏ trong đội chúng tôi đều thích học, vừa rồi lúc chúng tôi đi còn mong về sớm để học đấy.”

Nghe thấy thế, nụ cười trên mặt chủ nhiệm La càng tươi hơn.

Nhìn thấy chủ nhiệm La vui như thế, đại đội trưởng Quách vội vàng đi vào chủ đề chính: “Vì thế năng lực của giáo viên Tô bên chúng tôi vẫn đáng giá được công nhận, nhận được sự thừa nhận của toàn bộ đại đội sản xuất chúng tôi… Thế nhưng trình độ học vấn của cô bé không đủ.”

Chủ nhiệm La vừa uống trà, vừa hiếu kỳ hỏi: “Cô giáo Tô có bằng cấp gì?”

Tô Mạn: “Tốt nghiệp tiểu học.”

Chủ nhiệm La vừa uống một ngụm nước trà, thiếu chút nữa đã phun ra ngoài, nhanh chóng đặt cốc tráng men lên bàn công tác, cầm khăn tay vuông của mình ra lau miệng, sau đó một lần nữa xác nhận lại: “Tốt nghiệp tiểu học? Có thể dạy học sinh ư?”

Biết rõ người trong đội sản xuất không có bằng cấp còn dùng để dạy học sinh tiểu học… Như thế cũng quá làm ẩu.

Tô Mạn: “Tuy cháu chỉ mới tốt nghiệp tiểu học, nhưng cháu đã thông qua việc tự học để học xong sách giáo khoa cấp hai, trình độ của cháu tuyệt đối có thể đạt đến mức độ tốt nghiệp trung học.”

Đại đội trưởng Quách gật đầu: “Đúng thế, chị gái của cô giáo Tô chính là học sinh cấp ba duy nhất trong đội chúng tôi đấy, cũng chính là đồng chí Tô Thu Nguyệt.”

“Em gái của bạn học Tô Thu Nguyệt.”

Mặc dù chủ nhiệm La phụ trách cấp hai, không quản cấp ba, nhưng lúc Tô Thu Nguyệt lên cấp ba, ông ấy có biết đến.

Nghe thấy là em gái của Tô Thu Nguyệt, chủ nhiệm La lại càng không thể tin.

“Thành tích của bạn học Tô Thu Nguyệt cũng không được tốt cho lắm.”

Đại đội trưởng Quách: “… Nhưng không phải con bé chính là học sinh cấp ba duy nhất trong đội chúng tôi ư? Thành tích kém cũng không đến mức quá tệ chứ.”

“Đúng là học sinh cấp ba duy nhất trong đội các anh, nhưng cũng vì nguyên nhân riêng của cô bé mới lên được cấp ba, không liên quan đến thành tích.”

Nhắc đến chuyện này, trong lòng chủ Nhiệm La lập tức cảm thấy không thoải mái.

Trước đó Tô Thu Nguyệt có thể lên cấp ba, hoàn toàn là vì có quan hệ tốt với giáo viên bên trường cấp ba kia, cô ta biết cách nịnh nọt, lại biết ngoại giao, nghe nói còn tặng quà cho giáo viên.

Sau cùng lúc trường cấp ba bên kia tiến cử, Tô Thu Nguyệt được đi học cấp ba.

Nhưng thành tích thật sự không tốt.

Học sinh này sau khi lên cấp ba cũng không biết quý trọng cơ hội, cả ngày cùng đám học sinh chạy đến bên huyện thành, nói là đến tìm học sinh cấp ba của huyện mượn tài liệu học tập, xin thư giới thiệu, còn sự thật làm gì, bọn họ hoàn toàn không biết.

Đương nhiên những chuyện nội tình này khẳng định không thể nói rõ với đại đội trưởng Quách, chỉ có thể nói qua: “Dù sao chính là không thích học tập, thành tích không quá tốt.”

Đại đội trưởng Quách lúng túng, trước kia ông ấy cũng không hỏi chuyện này.

Lúc đó Tô Thu Nguyệt lên cấp ba, ông ấy vẫn cảm thấy rất ngạc nhiên, cảm thấy cuối cùng nhà họ Tô này cũng mọc lên mầm non tốt, về sau nói không chừng sẽ tăng thể diện cho nhà họ Tô.

Ai biết trong trường lại là tình hình như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.