Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Chương 160: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo - Chương 160 Anh đã đi đâu



Nhưng mà lần này anh thật sự sợ hãi, bởi vì đứng nói mấy câu anh suýt nữa có thêm một đứa con không chính đáng, còn là loại phải phá äi.

Phải biết rằng từ trước tới nay hình tượng của quân nhân luôn chính trực, hơn nữa bình thường đều ở riêng, cho nên có thể có được một đứa bé là chuyện vô cùng vui vẻ.

Đừng nói là tận lực chăm sóc, đều có thể coi nàng dâu như tổ tông mà cung phụng.

Muốn phá thai là chuyện không có khả năng, anh đều chưa từng nghe nói có chiến hữu dẫn nàng dâu của mình đi phá thai.

Hơn nữa dựa vào cái gì để cô ta lấy tên Tô Tô đi, nhỡ đâu truyền ra làm hỏng thanh danh của nàng dâu nhà mình vậy thì cô chắc chắn sẽ ly hôn với mình.

Tuy nói quân hôn không dễ ly hôn, nhưng mà nếu nàng dâu nhà mình khóc sướt mướt sống chết đòi ly hôn trước mặt mình, như vậy mình cũng thật sự không có biện pháp.

Hơn nữa mình cũng không thể cõng cái nồi này.

Nếu như bị người khác thấy được truyền ra anh có gì đó với thanh niên trí thức Tần thì làm sao bây giờ, chuyện khác không nói, mình muốn giải thích cho nàng dâu nhà mình hiểu cũng khó... Mới nghĩ tới đây anh lập tức thấy được nàng dâu nhà mình đứng ở trước cửa, bị dọa tới gương mặt lập tức trắng bệch.

"Nàng, nàng dâu, sao em lại đứng ở bên ngoài, lạnh lắm."

"Lận Xuyên."

Tô Tô ngẩng đầu gọi với vẻ đầy khí thế, Lận Xuyên chột dạ, anh nói theo bản năng: "Dạ."

"Anh tiến vào với em."

"Ừm."

Nàng dâu thật đáng sợ, Lận Xuyên có chút run như cầy sấy đi theo cô vào nhà.

Thật ra chuyện này không dễ nói với bên ngoài, Lận Xuyên vốn định không nói chuyện này cho người khác, nhưng hiện giờ xem ý của nàng dâu dường như cô biết được chuyện gì đó.

Vì thế, anh chột dạ.

Tô Tô xụ mặt ngồi trên giường đất, nói: "Nói đi, anh đã đi đâu? Sao muộn như vậy mới trở về?"

"Trả lừa."

"Anh đi gặp mẹ lừa rồi trả ư?"

"Không phải...

"Vậy sao về muộn như thế, anh thành thật khai báo." Thật ra Tô Tô không biết anh đi đâu, chỉ vì khi anh trở về nhìn thấy cô thì lập tức lộ ra biểu cảm chột dạ. Mấy ngày nay ở chung với anh thời gian dài, đặc biệt là mỗi khi mình bị lăn lộn thảm sẽ thấy loại vẻ mặt này của anh, cho nên cô cảm thấy có quỷ cho nên hỏi một chút.

Đâu biết vừa mới hỏi lập tức hỏi ra được chuyện này.

Lận Xuyên thật sự không chịu nổi thẩm vấn của nàng dâu nhà mình, anh cảm thấy lúc này còn đáng sợ hơn tra khảo bạo lực của kẻ địch, anh nuốt nước bọt thật sự không chống đỡ được, nói ra hết mọi chuyện lúc trước Tần Duyệt Duyệt tìm anh nói chuyện.

Tô Tô vừa nghe lập tức trợn tròn mắt, trong lòng mắng Tần Duyệt Duyệt một ngàn tám trăm lần.

Rõ ràng Lận Xuyên không kết hôn với cô ta, kết quả cô ta còn muốn dùng biện pháp này lăn lộn vợ chồng bọn họ.

Còn muốn lấy danh nghĩa của cô bảo Lận Xuyên dẫn cô ta đi phá thai, lấy đâu ra mặt mũi lớn như thế.

Đừng nói là Lận Xuyên kết hôn, cho dù chưa kết hôn cũng không thể lội vào vũng nước đục này.

Phải biết rằng đây là vấn đề tác phong, hiện giờ trong thời đại này là chuyện quân nhân cần chú ý, nếu bị bắt được chắc chắn sẽ bị trừng phạt.

Đây là chuyện hủy đi tiền đồ của người ta, sao nữ chính có thể nghĩ ra được?

Dù sao nếu là cô thì tự mình gây họa thì tự mình gánh, thật sự không được thì kết hôn với Lận Đông Hà, vì sao còn làm như đứa nhỏ này là con của Lận Xuyên nhà bọn cô?

"Anh đồng ý với cô ta?"

"Không có, anh cảm thấy lại đứng chung với cô ta sẽ bị hố, nhỡ đâu cô ta đổ hết chuyện này lên đầu anh thì làm sao bây giờ, cho nên anh chạy mất." Lận Xuyên nói tương đối nhẹ nhàng, giống như chạy là một chuyện khiến người ta vô cùng đắc ý.

Nhưng nghe anh nói như thế Tô Tô rất hài lòng, gật đầu nói: "Anh làm rất đúng."

"Nàng dâu, sao em biết chuyện này?"

Mình vừa trở về thì đứng ở cửa tra khảo, chắc chắn là biết được gì đó.

"Ồ, em không biết mà, nhưng mà em cảm thấy thời gian anh đi trả lừa quá dài, cơm đều đã làm xong còn chưa trở về ăn, quá không quý trọng thành quả lao động của em."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.