Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Chương 189: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo - Chương 189 Không theo kịp



Những thứ này đều không phải mua tùy ý như hiện đại, mà phải mua từng thùng, đều tính theo thùng.

Một thùng nước tương, một thùng dấm, một thùng rượu trắng, một thùng đầu...

Vì sao mua rượu, đương nhiên là cho người đàn ông của mình uống.

Thường ngày anh ở bộ đội không uống được, khi nghỉ tới chỗ cô chắc chắn phải uống một ít.

Cô nuông chiều người đàn ông của mình, cho nên chắc chắn phải chuẩn bị một chút.

Đợi chuẩn bị xong trở vê Lận Xuyên lập tức tống cổ chiến sĩ nhỏ đi trở về, sau đó bảo anh ta ngày mai tới đón anh sớm.

Vẻ mặt chiến sĩ nhỏ ái muội đồng ý, sau đó cầm kẹo của chị dâu cho đi về.

"Em vốn mang rất nhiều kẹo đến chỗ anh chia cho các chiến sĩ, nhưng mà anh không cho em gặp mặt."

"Có cơ hội, hôm nay thu dọn nơi này cho em trước đã."

Lận Xuyên làm việc vẫn luôn rất nhanh, cho nên Tô Tô chỉ ngồi nhìn náo nhiệt người ta trên cơ bản đều thu dọn xong. Ngay cả bức rèm đều treo lên, trước cửa đêu quét dọn.

Quan trọng nhất chính là, Tô Tô tiến vào phòng ngủ trải ga trải giường, sau đó bày đồ sử dụng lên trên bàn, người ta ngay cả cơm đều đã nấu xong.

Sau đó còn hầm một nồi thịt kho tàu với đậu, chỉ cần hầm thêm một lát là có thể ăn.

Tốc độ này người nào cũng không bằng.

Tô Tô lập tức ngồi trên ghế, nói:

"Hai ngày nay mệt chết em, nếu anh không làm giúp em những chuyện này em chắc chắn không biết phải làm đến bao giờ mới xong, ngày mai còn đến trường học báo danh."

"Ăn cơm xong em nghỉ một lát đi, anh bưng than đá đến phòng bếp."

"Lận Xuyên, em muốn phòng vệ sinh ở trong phòng, không muốn ra ngoài chen lách với bọn họ."

"Việc này để anh làm." Lận Xuyên chưa bao giờ nói để anh suy nghĩ một lát, để anh suy nghĩ một lát, chỉ nói cứ giao cho anh.

Điểm này Tô Tô thật sự yêu chết đi được, sau đó ăn cơm xong thì thật sự đi nghỉ ngơi.

Không có biện pháp, thể lực của cô không theo kịp.

Có thể là giường mới trải thật sự quá thoải mái, dù sao lại mua một chiếc đệm thật dài, nằm lên mềm mại. Cô gần như là dính vào gối đầu là ngủ say, sau đó tỉnh ngủ thì phát hiện bên ngoài có tiếng đinh đỉnh đang đang, nhưng không to lắm.

Nhìn cửa phòng ngủ đóng chặt, cô xuống giường mở cửa thì thấy là Lận Xuyên đang bận rộn ở phòng rửa mặt.

Chẳng qua cửa đóng lại cho nên âm thanh không quá to, cô tò mò mở cửa nhìn, phát hiện anh đang lắp bồn vệ sinh ngồi xổm trong phòng, còn thiết kế xả nước và trữ nước.

Không biết vì sao anh lại làm được, quả thực quá thần kỳ.

Hiện giờ đã yên tĩnh, anh rửa sạch xi măng trên tay quay đầu lại nói: "Ngày mai mới có thể dùng, tối hôm nay dùng thùng gỗ mua về đi."

Khi anh đi rửa tay Tô Tô còn kéo dây thừng để xả nước một cái, dùng rất tốt.

Cô không nhịn được nói: "Sao anh lại biết làm chuyện này?"

"Khi bộ đội xây khu cho người nhà anh nhìn thấy đám công nhân làm."

"Nhìn là biết sao?"

"Cũng không khó lắm."

Tô Tô lắc đầu nói: "Không không, chuyện này chỉ sợ em học cả đời cũng không học được."

"Em đã rất thông minh, còn trẻ tuổi như vậy đã là giáo viên đại học đây là lần đầu tiên anh thấy." Lan Xuyên bận rộn người đầy mồ hôi, vì thế nấu nước dùng chậu rửa mặt.

Nhìn thấy nàng dâu nhìn mình tới phát ngốc cũng không thẹn thùng, trực tiếp cởi áo ra, cũng không nói chuyện chỉ đứng ở đó vừa lau tóc vừa triển lãm ra hết cho nàng dâu của mình xem.

Trước đây tuy hai người rất thân mật, nhưng trên cơ bản ban đêm mới hành động.

Ở quê lại không có đèn, cho dù có thắp nến cũng không thấy được rõ.

Nhưng hôm nay cô cảm thấy mắt mình được nhìn đủ, chỗ nào cũng có thể nhìn thấy rõ.

Tô Tô nuốt nước bọt theo bản năng, hình thể của người đàn ông nhà mình thật tốt, toàn thân đều bùng nổ ra lực lượng.

Đặc biệt là cái eo kia, sao lại nhỏ còn có lực như thế nhỉ?

Đột nhiên nhớ tới một câu hay lưu hành: Eo của anh đây không phải eo, đó là dao rựa đoạt mệnh của Tam Lang!

Nghĩ tới lúc trước mình phải chịu tôi, thật sự là có chút tư vị đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.