Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Chương 209: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo - Chương 209 Em trai tôi sắp tới



Tô Tô vốn muốn đến đón nhưng bọn họ không cho, cho dù nói thế nào cũng bắt cô đợi ở nhà.

Lận Hải đều sốt ruột, nói: "Chị mà tới em sợ trở về sẽ bị cha mẹ liên hợp đánh một trận."

Thật đáng sợ, cậu không dám nếm thử.

Tô Tô bật cười một tiếng, giáo viên ở bên cạnh lập tức hỏi: "Cô Tô, có chuyện gì mà cô vui như thế?"

"À, em trai tôi sắp tới." Em trai của Lận Xuyên còn không phải là em trai của mình sao, hơn nữa cô cũng có chút nhớ bọn họ, dù sao đã một thời gian dài không gặp mặt.

Nhưng mà nghỉ hè có thể đi trở về, tuy lúc đó sẽ to bụng, nhưng ngồi giường nằm hẳn là không có vấn đề gì.

Buổi chiều khi tan học cô đi chuẩn bị đồ ăn, hai người đàn ông chắc chắn phải ăn hẳn hoi, thường ngày mình ăn tạm gì đó cũng được nhưng vất vả lắm thân thích mới tới đương nhiên phải chuẩn bị thật tốt.

Nói thật, cuộc sống một mình của cô hơi cô đơn.

Thường ngày ở trong trường còn chưa có gì, mình sẽ về nhà một lát sẽ cảm thấy không thú vị.

Vốn ăn uống không được tốt, cho nên ăn tạm thứ gì đó.

Giữa trưa hôm sau cô dạy xong tiết buổi sáng thì nói với hiệu trưởng Quan một tiếng trở về trước tiên, nhưng khi trở về thì thấy Lận Đông Hà và Lận Hải đã sớm đứng trước cửa nhà mình.

"Ồ, hai người đến sớm như vậy à" Cô vội vàng mở cửa, lúc này mới phát hiện hai bọn họ mang rất nhiều đồ tới.

Lận Hải nhìn thấy chị dâu còn có chút ngượng ngùng, vừa gãi đầu vừa nói: "Chị dâu, chị không sao chứ? Cha mẹ rất nhớ chị, đều bắt gà mái già trong nhà tới."

"Cái gì, vậy sau này trong nhà lấy đâu ra trứng gà ăn, hơn nữa chị ăn nhiều gà như thế làm gì." Nói thì nói vậy, nhưng trong lòng cô rất cảm kích.

Dẫn bọn họ vào nhà xong thì rót nước, sau đó muốn đi chuẩn bị cơm.

Hiện giờ cô đã học được tự mình nấu cơm bằng bếp than, con người đúng là thuận theo hoàn cảnh mà sống.

Nhưng mà Lận Đông Hà nói: "Cô đừng làm nữa, cơ thể... Cơ thể sẽ không thoải mái."

"Không sao, tôi đi làm ít cơm." Thân thích tới rất vui, cô thật sự nấu đầy xoong cơm.

Sau đó lại xào thêm hai món, trộn đậu hũ với thịt vào hầm một lát là có thể ăn cơm.

Lúc này chiêu đãi khách bốn món ăn đã không tệ, thậm chí cô còn lấy rượu ra.

"Lận Xuyên làm nhiệm vụ không ở nhà, rượu này anh ấy cũng không uống, hai người uống một chút đi." Sau khi nói xong thì rót một ít cho Lận Đông Hà và Lận Hải, Lận Đông Hà một ly, Lận Hải thì nửa ly.

Lận Hải cảm thấy khó hiểu hỏi: "Chị dâu, sao chị rót cho em ít như thế?"

"Em mới bao nhiêu tuổi cho chút như vậy là không tệ rồi, còn muốn uống nhiều à?"

"Mỗi ngày anh trai em đều hai ly mà."

"Anh ấy à, cũng chỉ như em mà thôi." Muốn uống nhiều hơn không có khả năng.

"Hả?" Lận Hải đột nhiên hiểu rõ có ý gì, chị dâu đây là quản anh trai cậu uống rượu.

Thôi, có thể uống một chút cũng không tệ.

Ba người nhanh chóng ăn cơm xong, nhưng mà Tô Tô phải đi dạy học nên nói:

"Hai người cứ ở nhà đi, nếu không có việc gì làm có thể đọc sách."

Cô chỉ kệ sách bên cạnh, phía trên bày không ít sách.

"Chị đi đi, bọn em ở nhà giết gà." Sau khi Lận Hải nói xong mới cảm thấy người đi làm bận rộn cỡ nào.

"Ừ, nếu mệt thì trong phòng có giường, hai người nằm một lát." Bọn họ không nằm giường nằm tới đây, cho nên chắc chắn rất mệt.

Tô Tô thu dọn một lát rồi đi làm, buổi chiều còn có hai tiết, bận rộn xong thì đi về nhà.

Đợi khi về nhà thì thấy sân nhà mình có mấy giọt máu và lông gà, xem ra là thật sự giết gà, nhưng vào nhà thì thấy tay Lận Hải đầy máu, không khỏi hỏi:

"Đây là giết gà hay giết người thế?"

Lận Đông Hà có chút cạn lời nói: "Tên nhóc này chặt gà còn chặt vào mu bàn tay mình bị thương."

"Bị thương sao, để chị nhìn xem." Tô Tô đi qua nhìn thoáng qua nói: "Rất nghiêm trọng, em đợi một lát."

Vội vàng vào nhà lấy túi y tế trong ba lô ra, sau đó bôi thuốc còn băng bó cho cậu.

Lận Đông Hà nói: "Cô chuẩn bị đúng là đầy đủ, hơn nữa mấy thứ này nhìn còn tốt hơn bệnh viện."

"Đúng vậy, bạn học của tôi mang từ nước ngoài về cho tôi." Tô Tô thuận miệng nói xong, thu dọn túi y tế ôm trở về phòng.

Vết thương của Lận Hải không nặng, nhưng nhiệm vụ chặt gà vẫn giao cho Lận Đông Hà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.