Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Chương 373: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo - Chương 373 Đã thích ứng nơi này



Nhưng mà anh hơi sợ hãi, luôn cảm thấy vợ mình mang theo thứ thần kỳ như thế nói không chừng ngày nào đó sẽ biến mất.

Anh ôm chặt lay Tô Tô, nói: "Đừng rời khỏi anh."

"Hiện giờ em có chồng có con sao có thể rời đi." Gia đình hiện giờ khá tốt, không có chuyện lớn gì xảy ra, cuộc sống cũng thoải mái, vì sao cô sẽ rời đi.

Lận Xuyên nói: "Ừm, anh tin tưởng em."

Sau khi anh nói xong, thì càng thân mật hơn một chút.

Nhưng mà Tô Tô lại đẩy anh ra nói:

"Không được, em mới đặt vòng xong còn chưa thể làm việc, anh làm mạnh như thế nhỡ làm hỏng thì làm sao bây giờ?”

"Đặt thứ đó làm gì?”

"Như vậy anh không cần đeo bao cao su, cao hứng không?"

"Thật sao?" Lận Xuyên không có nghiên cứu đối với chuyện này, nhưng nghe nói không cần đeo bao cao su thì vô cùng vui vẻ.

"Thật." Tô Tô nghiêm túc nói.

Lận Xuyên nghĩ một lát cảm thấy đáng giá đợi, sau đó thật sự không chạm vào cô thành thật ngủ. Ngày hôm sau kem dưỡng da tay của Tô Tô đã không còn, cô mở ba lô ra lẫy.

Kết quả phát hiện rất nhiều thứ không thấy, ngoại trừ đồ trang điểm tốt cô mang tới còn có một số thứ hiện giờ đang dùng, những thứ khác thì không còn.

Ví dụ như quần áo, băng vệ sinh, đồ lót.

Hiện giờ nhà xưởng của cô có thể sản xuất những thứ này, đến bây giờ hiệu quả không tệ, kỹ thuật sớm thăng cấp không kém đồ cô mang tới là mấy, cho nên cho dù biến mất mỗi năm cô đều có sản phẩm mới để dùng, đã lâu không lấy từ trong ba

Cho nên vì những thứ này vô dụng nên biến mất sao?

Tô Tô không hoảng sợ, cô cảm thấy chuyện này nên như thế.

Đồ vật trong ba lô đã khiến cô kiên trì lâu như vậy, biến mất cũng không có gì.

Nhưng mà cô cũng biết, hóa ra đồ trong ba lô sẽ dần biến mất, bởi vì thế giới mà cô đang ở sẽ càng ngày càng tốt hơn.

Nếu vẫn nghèo giống như trước, đồ vật bên trong sẽ không biến mất nhanh như thế.

Đương nhiên còn có một số thứ nhỏ cũng đã biến mất, ví dụ như bật lửa, ví dụ như thuốc say xe. Thời đại hiện giờ cũng có mấy thứ này, hiệu quả không kém bao nhiêu, cho nên chúng nó không có tác dụng øì.

Tuy vô dụng nhưng vẫn cảm thấy có chút cảm khái, hóa ra thứ mà cô nghĩ sẽ vĩnh viễn không thay đổi cũng sẽ thay đổi.

Ví dụ như tuần sau cô phải ra nước ngoài với một số thương nhân trong nước, bởi vì nhà xưởng truyền thông của cô được bên kia chú ý từ lâu, lần này đi là vì nói vấn đề hợp tác.

Bởi vì rất nhiều lần bọn họ tới đây nói chuyện đều thất bại, cho nên hi vọng cô đến bên kia khảo sát kiểm tra một chút.

Hợp tác là không có khả năng, dù sao lúc trước bọn họ từ chối như thế nào Tô Tô còn nhớ rõ.

Tuy hiện giờ một ngày nhà xưởng có thể sản xuất hơn ba mươi chiếc, nhưng đơn đặt hàng đã đẩy xa tận mấy ngàn chiếc.

Lúc này người có tiền nhiều, không ít người đều mua di động thành công cụ khoe khoang, hơn nữa có thể mang theo ra cửa, cho dù đi đến đâu cũng có thể gọi điện thoại quá tiện.

Dưới loại tình huống này Tô Tô cũng phải mở ra thị trường nước ngoài, không thể truyền ra kỹ thuật qua bên đó, nhưng linh kiện có thể nhập khẩu.

Chỉ cần nhập một ít sản phẩm điện tử ở bên kia cũng tránh phải xếp hàng ở trong nước, sau đó lượng sản xuất cũng có thể tăng lên.

Mang theo ý nghĩ như vậy cô đi ra nước ngoài với đoàn giao lưu, đi cùng còn có Đàm Phong Tường.

Vợ Đàm Phong Tường là người rất thoáng, sẽ không như người phụ nữ khác hoài nghi chuyện này hoài nghi chuyện kia, hai người cũng thường xuyên uống trà chiều với nhau, cũng coi như là nói chuyện hòa hợp.

Nhưng mà Lận Xuyên vẫn ăn dấm, bản tính của người đàn ông này có chút bá đạo, nhưng đối với cô cũng có thể nói là phóng túng.

Thời đại này khác với trước đây, trước đây ra nước ngoài xong trở về đều cảm thấy phạm vào sai lầm lớn, nhưng mà thời đại này khi bạn muốn ra nước ngoài thì chính là dẫn theo một tầng vàng, sau khi trở về vừa nói ra nước ngoài học tập thì mọi người đều cảm thấy rất cao cấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.