Trở Về Một Ngày Trước Khi Bị Cô Lập

Chương 42: Lại lên Hotsearch🌻



Editor : Phương

Vân Lục làm cuộc họp thường niên hỗn loạn như một nồi cháo, Vân Xương Lễ đuổi theo Vân Lục đi ra ngoài, trơ mắt mà nhìn cô lên xe, ngoài cửa lại mưa rào nên ông ta đành phải phất tay quay lại, nhưng ở bên trong đối diện với ông ta chính là ánh đèn truyền thông,  suýt chút nữa Vân Xương Lễ đã xé nát bộ mặt văn nhã của ông ta mà đập cho tay phóng viên kia một trận. 

Vân Xương Lễ cũng không thể nào nghĩ đến Vân Lục sẽ làm ông ta mất hết mặt mũi.

Ông ta từ trước đến nay luôn có thói quen che giấu những gièm pha ở bên ngoài cho nên đến nay không ai biết được mẹ con Trình Kiều cùng với Vân Lục bất hòa, bây giờ thì tốt rồi tất cả mọi người đều biết hết. 

“Vân tổng, ông có lời nào muốn nói không?” Tay phóng viên kia lại lần nữa tiến lên.

Vân Xương Lễ một câu cũng không đáp, giao cho phía khách sạn toàn quyền xử lý ngữ khí lạnh băng nói:" Đem tất cả cánh truyền thông ra ngoài, sự tình đêm nay bị truyền ra thì các ngươi cũng phải chôn cùng!".

 Giám đốc khách sạn Thịnh Phong lập tức gật đầu, bắt đầu gọi bảo tiêu vào xử lý những việc này, ngay cả bảo tiêu của Vân thị cũng được huy động vào giải tán gấp.

Đoàn đội xã giao của Vân thị cũng bắt đầu  làm việc, Vân Xương Lễ nhanh chóng trở về đại sảnh trên lầu, ông ta nhìn thấy nhân viên vẫn chưa rời đi, ông ta lại bước ra ngoài.

Trình Kiều ôm đứa bé loạng choạng mà đi về phía Vân Xương Lễ, bên cạnh là Trình Tiêu đang đỡ bà ta, bước đi rất nhanh.

Phía sau đều là tất cả các nhân viên cùng truyền thông đang xem trò vui. Thời điểm Vân Xương Lễ nhìn thấy Trình Kiều tròn lòng dâng lên oán trách, nếu không phải bà ta bảo phải cho con trai một cái bảo đảm, bảo ông ta phải công bố cổ phần…. 

Đêm nay sẽ không loạn như thế, Vân Xương Lễ duỗi tay, ôm con trai,xoay người đi.

Kết quả là Vân Nghiêu một hai nhất định  phải mẹ bế, đứa bé ở trong ngực Vân Xương Lễ giãy dụa, ông ta trừng mắt, gằn giọng nạt đứa bé bảo nó đừng có mà lộn xộn, đứa bé bị ông ta dọa sợ, bĩu môi, vẻ mặt bất bình.

Cặp mắt nhỏ kia không nhìn thấy điểm sáng nào.

 Trán Vân Xương Lễ đột nhiên bị đánh một cái, nhất thời ngây người, giây tiếp theo đứa bé vòng tay ôm cổ hắn ngọt ngào gọi ba ba.

Vân Xương Lễ mới hoàn hồn, ôm con trai xuống lầu.

Trình Kiều cùng Trình Tiêu đuổi theo bước chân Vân Xương Lễ, cố hết sức chạy theo.

Phía sau còn có mấy người quản lý của tập đoàn Vân thị, đang bận rộn với việc trấn an nhân viên, còn cánh truyền thông đã có người khác lo liệu.

Thiên kim Vân thị muốn cùng với cha mình tranh đoạt vị trí chủ tịch, tuyệt đối không thể để lọt ra ngoài.

 Sau khi lên xe, Vân Xương Lễ ngồi ở ghế phụ, mẹ con Trình Kiều ngồi ở ghế sau, đứa bé rất nhanh đã ngủ mất. Trình Kiều lấy ra một chiếc khăn giấy,đưa cho Vân Xương Lễ.

Vân Xương Lễ quay đầu lại liếc nhìn bà ta một cái, rồi mới nhận lấy, lau mồ hôi trên trán. Sắc mắt ông ta từ nãy tới giờ vẫn không tốt, ánh mắt tối đen như mực.

Ghế sau.

Trình Tiêu cùng Trình Kiều liếc nhau, nhỏ giọng nói: “ Em trai là con trai ruột của chú, tại sao lại không thể có cổ phần.”

“Em gái thật sự quá không cho chú mặt mũi.”

Trình Kiều thấp giọng trả lời: “Đừng nói nữa, đều là chúng ta sai.”

Trình Tiêu lập tức im lặng.

Vân Xương Lễ ở phía trước, một câu cũng không nói.

Ý nghĩ oán trách Trình Kiều phai nhạt không ít, lại nghĩ đến ánh mắt thách thức vừa nãy của Vân Lục.

Sắc mặt ông ta lại đen hơn.

Chỉ cảm thấy mặt mũi mình bị mất hết.

 Cổ phần này….tại sao lại không được cho con trai của mình. 

Vân Xương Lễ chỉ cảm thấy Vân Lục quá không hiểu ông ta.

*

Giang Úc chỉ ngắn gọn mà nói cho Vân Lục một úy phương pháp, như quản lý nhân viên như thế nào, nói quá nhiều cô sẽ không nhớ nổi..

Rất ngốc nghếch.

Hơn nữa đi thực tiễn mới đà quan trọng nhất, bây giờ nói nhiều cũng chỉ vô dụng, bởi vì Vân Lục không biết, mỗi ngày hiểu một ít là được.

Hơn nữa, khi hắn nói chắc chắn cô cũng hiểu được một phần rồi.

Trong lúc này,Vân Lục lại nhìn điện thoại vài lần, vẫn không có tin tức gì cô mới thở ra một hơi.

Vừa lúc lại thấy được thời gian trên điện thoại đã hơn 11 giờ, cô do dự, nhìn Giang Úc một cái.

Giang Úc uống một ngụm trà, nghiêng đầu liếc nhìn cô: “Gì?”

Vân Lục cười cười nói: " Xe của anh...”

“Dừng ở cửa sau thì có vấn đề gì không?”

“Không có.”

Giang Úc quay đầu lại nhìn lại thấy được thời gian trên điện thoại, sau đó nhấp môi, nói bên tai Vân Lục :" Đã muộn vậy rồi sao?".

 Hơi thở của chàng trai đột nhiên tới gần, Vân Lục ngửa đầu ra sau, nhìn khuôn mặt anh tuấn của hắn, khô khốc nói :" Đúng vậy, muộn lắm rồi".

“Đã muộn thế này....”

“Anh sẽ không thể về nhà được nữa.”

Vân Lục: “..... Vậy, em đi trải giường cho anh”

Nói xong, Vân Lục đứng dậy, hướng phòng ngủ phụ đi đến, kết quả Giang Úc lại cầm lấy tay cô,cô quay đầu lại.

Giang Úc dựa trên ghế sopha lười nhác nói:" buổi tối ở phòng em anh mới ngủ ngon được." 

Vân Lục: “.....”

 Cô lúc này mới ý thức được, người yêu ở bên cạnh nhau có phải sẽ như thế này hay không…..

Còn chưa nghĩ ra, Giang Úc đã đứng dậy, cầm lấy chìa khóa trên bàn:" Anh đi đây."

Vân Lục sửng sốt.

 Cô đuổi theo, nhìn hắn khom lưng đổi giày không nhịn được hỏi :" Anh không ngủ lại à?."

 Thân hình cao lớn của Giang Úc cứng lại, một lúc sau mới quay lại nhìn cô :" Em cho rằng anh nhịn được sao?"

Vân Lục đứng ở tại chỗ,cả người hồng lên. Cô duỗi tay, quơ quơ trước mặt, lắc đầu: “Không phải, em biết anh sẽ không như thế...”

Giang Úc nhìn thấy cô gấp gáp như vậy, không nhìn được nở nụ cười, kéo lấy tay của Vân Lục để cô ngã vào trong lồng ngực hắn, Vân Lục mất trọng tâm ngã xuống, nắm chặt áo sơmi hắn.

 Tư thế này, giống như ỷ lại. Giang Úc cúi xuống,hôn đỉnh đầu Vân Lục nói:" Ngày mai anh còn có việc, không tiện ngủ lại ở đây…"

“Dạ”

"Ừ.”

“Anh đi về cẩn thận.” Vân Lục đã xấu hổ đến không biết nên nói cái gì, liên tiếp nói vài câu,câu cuối cùng còn mang theo ý đuổi người, cô vừa nói ra đã hối hận không kịp.

Giang Úc nhẫn nhịn.

Sắc mặt không tốt, nhưng không có tức giận.

Dù sao cũng đã quen rồi.

Hắn lại xoa xoa nàng đầu, nói: “Ngủ ngon.”

“Ngủ ngon.” Vân Lục nhỏ giọng nói, hắn buông ra cô ra, xoay người đi ra cửa, Vân Lục theo sau,nhìn bóng dáng hắn đi ra cửa.

Cô đứng tại chỗ, tay chống tường.

Giang Úc đóng cửa, liếc nhìn cô một cái.

Không biết vì sao, lại từ trong mắt Vân Lục nhìn ra một chút cô đơn, hắn hạ mi mắt, quay chân lại :" Anh muốn……".

“Tạm biệt.” Vân Lục phất tay.

 Câu nếu không đêm nay anh ở lại cũng được của Giang Úc đột nhiên nghẹn lại ở cổ họng, hắn đen mắt, dùng sức mà đóng cửa lại. 

Phanh ——một tiếng.

Vân Lục đứng ở hành lang, quan sát cái cửa cảm giác được sức lực đóng cửa cửa Giang Úc thật sự rất mạnh, tim Vân Lục lại đập nhanh, chạy ra ngoài mở cửa nhưng thang máy bên ngoài đã xuống tới tầng 1.

Vân Lục lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn.

 Tuy hai người dạo này không có liên lạc nhưng avatar của Giang Úc vẫn luôn ở đầu.

Vân Lục: Anh lại giận à ?

Giang Úc:..... Hừ

Vân Lục: Em xin lỗi.

Giang Úc: Em xin lỗi? Em có biết em sai ở đâu không mà đã xin lỗi rồi?

Vân Lục:... Em không biết đã làm sai cái gì, nhưng cứ xin lỗi trước đã.

Giang Úc:......

Không có gì hết.

Đừng tức giận.

Một lúc sau, Giang Úc mới gửi lại một tin nhắn.

Giang Úc:Em cảm thấy tương lai, anh quản em hay em quản anh?

Vân Lục thực thành thật trả lời:Anh quản em.

Giang Úc: Đúng vậy.

Vân Lục nắm lấy điện thoại, ngã xuống giường,tâm tình rất tốt, sau khi cô lăn một vòng lại gửi Wechat cho Giang Úc.

Nhưng hắn lại không lập tức trả lời.

Chắc vẫn còn đang lái xe.

Chờ Giang Úc về đến nhà tắm rửa xong, mới trả lời lại Vân Lục.

Vân Lục bên này lại ngủ rồi.

Ngày hôm sau, Vân Lục bị điện thoại đánh thức, người cô vẫn còn đang mơ màng, cầm điện thoại lại nằm vào trong chăn nhỏ giọng mà hả một tiếng.

 Âm thanh của Lý Viên  truyền tới: “Vân Lục, cậu vẫn còn ngủ được sao? Trời ơi, mau dậy nhìn xem, cậu lại lên Hotsearch kia, toàn bộ tập đoàn Vân thị đều lên.”

Đột nhiên, Vân Lục mở mắt, đưa điện thoại giơ lên trước mặt, click mở Weibo.

Weibo có rất nhiều lượt truy cập, rất nhiều tin tức, toàn bộ đều là nói tới video quay được trận náo loạn của cô tối hôm qua.

# Thiên kim tập đoàn Vân thị muốn cùng cha mình tranh chức chủ tịch #

Nội dung bên trong, ngoại từ video, còn chỉ trích Vân Lục lông cánh còn chưa mọc đủ, đã muốn khiêu khích cha ruột của mình, không có tấm lòng bao dung, thậm chí nhiều lần ác ngôn với mẹ kế chị kế, tâm tư hẹp hòi, hiện giờ vì tranh đoạt tài sản nên mới chống lại cha mình.

 Sao đó còn nói, Vân Xương Lễ đối với Vân Lục tốt như thế nào, ở trung tâm thành phố mua nhà cho cô ở, đi nước Anh du học cũng đi theo Vân Lục, nhưng mà lại nuôi ra một đứa con gái bạch nhãn lang, ỷ vào tuổi trẻ của mình mà muốn cha ruột xuống đài.

Liên tiếp mấy chuyện ăn không nói có cùng với tranh đoạt, cũng không nói tới vì sao cô lại làm như vậy mà lại nói cô làm như vậy không có đạo đức, là bạch nhãn lang, con không có hiếu tâm địa ác độc, hẹp hòi.

“Đây lại là sự việc thiên kinh nghĩa địa gì?”

“Vị mỹ nữ váy đỏ này không phải chủ tịch của Tinh Diệu sao ?”

“Cảm giác làm như vậy thật sự không có đạo đức, cố nhân đều nói trăm điều thiện chữ hiếu đứng đầu....”

“Con gái như vậy thì nuôi làm gì, nuôi để nó cắn ngược lại sao.”

“Tôi có cảm giác chủ tịch Tinh Diệu không phải là người như vậy, mọi người đừng bị dắt mũi..”

“ Cô ấy hiện tại ở căn hộ đấy đúng thật là cha cô mấy mua. Lúc mới mua thật sự rất đắt đấy siêu cấp đắt….. hiện tại cũng mua không nổi.”

“Mấy năm nay Vân thị tập đoàn không phải phát triển khá tốt sao? Đều là chủ tịch Vân Xương Lễ đảm nhiệm, con gái ông ta ăn phải phân chó sao, tại sao lại đối xử với ông ấy như vậy ? Cô ấy nghĩ mình lên đài là có thể đem công ty phát triển tốt sao? Đừng có gϊếŧ địch 1000 tổn thương 800..”

“Nói ngắn lại, vị chủ tịch Tinh Diệu này không phải thứ gì tốt..”

Một đám người đều đang mắng Vân Lục, cách tin tức đều ác ý hướng tới Vân Lục.

Cô nắm chặt điện thoại, lúc lâu sau đột nhiên xuống giường.

Đi đến mép giường kéo ra rèm cửa thì đã thấy dưới tầng một đám truyền thông lớn.

Vân Lục buộc mình phải bình tĩnh lại, cô ngồi xuống giường.

Mục đích của người này quá rõ ràng là cố ý bôi đen cô, trừ bỏ đôi mẹ con kia cũng không còn ai khác.

Nhưng mà lúc này cứ im lặng sẽ tổn hại đến nhóm GY.

Ngay khi suy nghĩ của Vân Lục đang đảo lộn.

 Hotsearch Weibo giây tiếp theo đã biến mất hoàn toàn,làm những người đang hóng dưa ngây người.

“Mẹ nó? cái tình huống gì thế này?”

Sau đó, GY Thành Ly đăng lên một cái Weibo : Cô giáo của chúng tôi không phải là người như thế.

GY Trình Cùng : Đúng vậy,cô ấy không phải là người như vậy.

GY Nông Nghiêm: cô ấy tuyệt đối không phải.

GY Ngọc Tuyền: Cô giáo tuy rằng hơi lạnh nhạt nhưng cũng không phải là người như vậy. 

GY Canh Khởi: Hả, muốn làm nữ chủ tịch có cái gì không tốt? Đây đều là chuyện mà ai cũng mơ mộng, các người đừng có ăn no rửng mỡ nữa chĩa mũi vào chuyện nhà người ta ? Mọi người không thấy cô giáo chúng tôi phải sống bên ngoài sao? Nếu gia đình hòa thuận, cô ấy cần gì ở riêng, một đám người ngu ngốc….

“Mẹ nó ? Khởi khởi cậu cứ như vậy mà mắng chúng tôi??”

“ Lời nói của Canh Khởi cũng đúng ha, nếu gia đình hài hòa vì lẽ gì phải sống riêng, không cần nói cũng biết đôi mẹ con kia không phải thứ gì tốt.”

“Oa ha ha ha ha tôi rất thích Khởi Khởi như vậy, chúng ta mau chóng cọ nhiệt cho cô giáo hot đi…. Bọn tỷ muội lênnn..”

“ Thành thật mà nói, ly dị mà đứa bé theo cha cuộc sống không tốt chút nào..”

“Khởi Khởi cứ kiêu ngạo như vậy đi, mẹ yêu con, Khởi Khởi tiếp tục kiêu ngạo đi, mẹ yêu con.”

“Tôi là fans của GY, cũng là nhân viên trong tập đoàn Vân thị, tuy rằng tôi chỉ làm một chức nhỏ, nhưng tôi dám nói, vị chủ tịch hiện tại của chúng tôi chỉ dẫn người vợ mới của ông ta cùng với con gái chồng trước với con trai đến công ty…. Có thể thấy được chủ tịch Tinh Diệu quan hệ với cha ruột đã sớm nguội lạnh, người muốn lấy lại thứ thuộc về mình có cái gì không đúng. ...”

“ Sau khi nghe lầu trên nói xong, tôi ngược lại cảm thấy cô giáo của GY rất đáng thương, bạn trai mau đến an ủi đi..”

“ Nhóm ngốc, không thấy hotsearch đã biến mất rồi à ? Để đại gia ta an tĩnh một chút, đừng dẫn dắt nữa..”

“Cảm giác nhất định là bạn trai giúp cô giáo rút Hotsearch, các anh có thể yên tâm rồi, em yêu các anh... moah moah.”

 Lý Viên gọi điện thoại cho Vân Lục :  “Là ai rút Hotseach vậy? Rất kịp thời đấy..”

Vân Lục lắc đầu: “Tớ cũng không biết.”

 Lý Viên suy nghĩ : “Mặc kệ đi, có người giúp cậu là chuyện tốt, cậu nói xem có phải cha cậu không?”

Vân Lục dừng lại, cắn răng, không muốn thừa nhận, nếu là Vân Xương Lễ thì ông ta có phát hiện là mẹ con Trình Kiều đàm hay không.

 Cô muốn nhanh chóng tìm được chứng cứ, nghĩ đến đây, click mở Wechat Guang Úc.

Sau đột nhiên lại thôi, yên lặng mà rời khỏi Wechat Giang Úc, lần trước cô đã nhờ hắn tìm được cái video kia.

Hắn đã từng là hacker, rất lợi hại, nhưng luôn phiền người ta như vậy, mối quan hệ này sẽ trở thành lợi dụng.

Sau đó, Vân Lục tìm một cái trang web hacker, đăng ở trong đấy, mua một tin tức với giá cao.

Chỉ một lát sau, đã có người trả lời cô.

Hỏi Vân Lục: “Bạn muốn tin tức gì?”

“Nói thử xem, tôi sẽ giúp bạn lấy?"

“Trước tiên nói về giá cả,sau khi tôi xem qua tin tức, bạn có thể lấy tiền..”

Vân Lục cúi đầu, im lặng trả lời từng cái một 

Lại bắt gặp một nhân vật *, sau khi Vân Lục nói xong tin tức mình muốn tìm, đầu bên kia cười nhạo một tiếng, trả lời:" tắm rửa đi ngủ đi,đấy là tin tức độc quyền.

“Bạn họ Vân?”

Vân Lục cả kinh, cô dùng tài khoản nặc danh, tại sao bên kia lại biết được.

Bên kia.

Giang Úc ôm tay nhìn về phía đoạn chat trên màn hình máy tính, nghĩ thầm con thỏ ngốc này, chính là bạn trai của em đấy...

Kinh ngạc cái gì.

Chậc.

*

Tối hôm qua sự việc thiên kim Vân thị náo loạn buổi họp thường niên, Vân Xương Lễ đã dùng tiền đè xuống, không nghĩ tới sáng hôm sau tin tức đã Hot lên. 

Tuy rằng đều nói Vân Lục không tốt, cho dù ông ta cũng có chút oán trách Vân Lục nhưng ông ta vẫn cảm thấy việc xấu trong nhà không thể cho người ngoài biết.

Kết quả!

Hiện tại nhân dân cả nước đều biết.

Từ sáng sớm tầng cao nhất của tập đoàn Vân thị đã tràn ngập áp suất thấp, Vân Xương Lễ mang theo vợ con vào phòng họp, triệu tập những người ngày hôm qua phụ trách truyền thông, ông ta đứng ở trên bục, kiểm tra từng người một. 

Trong phòng hội nghị mọi người đều không dám thở mạnh, đứa bé Vân Nghiêu cũng không dám nói gì,Vân Xương Lễ lạnh lùng hỏi: “Tin tức là ai để lộ ra? Có tìm được người đăng tin không?”

Trưởng bộ phận xã giao lắc đầu: “Tạm thời vẫn chưa.”

Vân Xương Lễ nhìn về phía người phụ trách truyền thông, bọn họ cũng lắc đầu:" Vân tổng, lần này là có người tiêu tiền mua hotserach, lại mời rất nhiều tài khoản V share tin, mới có thể trong vòng hai tiếng đã hot đến như vậy."

 Mấy năm nay Vân Xương Lễ mới tiếp xúc với mấy loại truyền thông như này, sau khi nghe xong,sắc mặt càng không tốt đang định nói chuyện.

Điện thoại di động trên bàn rung lên, là tin nhắn Wechat.

Ông ta tập trung nhìn vào, là Dương Yến: “Vân Xương Lễ, ông là cha thật tốt, ông cứ như vậy mà chửi bới Lục nhi, ông có biết hay không bây giờ cả nước đang mắng con bé ? Vân Xương Lễ, ông đừng có dồn con tôi đến đường cùng!!!

Cả người ông ta cứng đờ, tay chân luống cuống mà cầm điện thoại, lại không biết nên nói cái gì, vì thế lại ngẩng đầu lên, sắc mặt càng không tốt

Trong phòng hội nghị tất cả mọi người đều hoảng sợ, ngay cả Vân Nghiêu cũng òa lên mà khóc.

Vân Xương Lễ lúc này không có tâm tình đi an ủi con trai, ông ta chỉ vào mọi người : “Tìm, tìm ngay cho tôi, để tôi xem xem là ai nói tin tức ra ngoài...”

Lúc này.

Màn hình chiếu phía sau đột nhiên mở ra.

Một âm thanh lười biếng, kiêu ngạo truyền ra:" Vân Xương Lễ ông đừng tìm nữa, người đem tin tức nói ra ngoài, là người vợ mới của ông còn có con của chồng trước Trình Kiều cùng Trình Tiêu."

Vân Xương Lễ sau khi nghe xong,cũng không rảnh mà lo cái âm thanh này từ đâu mà ra.

Ông ta nhìn về đôi mẹ con kia, Trình Tiêu sắc mặt trắng bệch,Trình Kiều lắc đầu: “Xương Lễ.”

Lời còn chưa nói xong, mọi người trong phòng họp đã ồ lên, trên màn hình chiếu xuất hiện một cuộc lịch sử trò chuyện cùng với chuyển khoản Wechat, còn có các tài khoản V nhận tiền share tin tức, chính là từ tài khoản của Trình Kiều đi ra.

Lịch sử trò chuyện hiển thị ID mà Trình Kiều thường dùng.

 Sắc mặt Vân Xương Lễ rét run mà xem hết toàn bộ số liệu, sau đó ông ta xuống cầu thang, nắm cánh tay Trình Kiều nhấc cả người bà ta lên.

" Bà còn làm cái gì nữa?”

 Sau đó tầm mắt lại nhìn về phía Trình Tiêu, Trình Tiêu vẫn luôn sợ ông ta, lúc này sợ tới mức ngã ra đất.

Tiếp theo.

 Người phía sau màn hình chiếu lại nói chuyện, nhẹ nhàng cười nói:" Cho mọi người xem, tôi chống mắt lên xem các ông đè Hotsearch xuống."

Mới vừa nói xong.

Màn hình chợt lóe.

# Đôi mẹ con gà rừng của tập đoàn Vân thị hãm hại thiên kim chân chính của Vân gia, Cha ruột còn bao che cho đôi mẹ con gà rừng hành hạ con gái ruột của mình, táng tận lương tâm#

Tác giả có lời muốn nói: Giang Úc: Gia.

Ngày mai thấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.