Cũng không đến mức không vui, bởi vì cậu không chuẩn bị trước nên đột nhiên có nhiều lo lắng.
Tần Tiêu Nhiên xoa đầu em gái nhỏ: “Không phải anh không vui, thật mà.”
Miên Miên chỉ tay về phía mâm đồ ăn trên bàn: “Nhưng anh Tiêu Nhiên không ăn cơm ngon.”
Tần Tiêu Nhiên không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ.
Em gái thực sự là… một bé tiên thông minh lại hay để ý, không cái gì qua được mắt con bé.
Tần Tiêu Nhiên ôm bé, ngồi trên ghế sa lon, tiện tay mở Weibo xem độ hot của chuyện này.
Không hề xuất hiện bất kỳ nội dung tiêu cực nào, cư dân mạng đều khen cậu còn nhỏ mà rất có tài năng, còn có người ước ao tình cảm anh em thần tiên của cậu và Miên Miên.
Không ít bạn gái chơi support chết mê chết mệt cảnh cậu ngang ngược hỗ trợ em gái chơi game.
Miên Miên không nhận được câu trả lời của Tần Tiêu Nhiên.
Cô bé cố gắng suy nghĩ.
Cô bé đã từng mơ về anh Tiêu Nhiên.
Những mọi việc đều ở trong tương lai.
Cô bé nhớ kỹ, sau này anh Tiêu Nhiên tràn đầy nhiệt huyết đi trên con đường gây dựng sự nghiệp làm tuyển thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp, đại diện quốc gia thi đấu, trở thành một người khác hoàn toàn anh ấy lúc ngày thường.
Khoảnh khắc giành chiến thắng, nụ cười của anh ba đầy kiêu ngạo và rạng rỡ.
Anh trai của bé đứng trên bục nhận thưởng phát sáng lấp lánh.
Miên Miên lặng lẽ chạm vào tay Tần Tiêu Nhiên, “Anh Tiêu Nhiên, hôm nay anh đẹp trai lắm.”
Tần Tiêu Nhiên đang lướt điện thoại di động, không thể tập trung được nữa, gương mặt nóng lên.
Mặc dù cậu đã quen những câu thổi phồng của Miên Miên…
Nhưng con bé cứ nói thẳng không ngượng miệng như vậy, cậu có chút không đỡ được.
Miên Miên nghiêm túc gằn từng chữ: “Tuy em không hiểu trò chơi điện tử nhưng em biết một anh Tiêu Nhiên rất khác khi chơi game, có vẻ việc này giúp cuộc sống của anh phong phú và vui vẻ hơn. Đây là điều đáng tự hào, rất nhiều người sùng bái anh. Anh hãy mạnh dạn đón nhận yêu thương từ mọi người nhé.”
Tần Tiêu Nhiên hơi ngẩn người.
Cậu hay được bé con khen ngợi, thổi phồng.
Nhưng… lần tâng bốc này khá hữu dụng.
Bản thân Tần Tiêu Nhiên cũng không biết trong lòng mình nghĩ gì.
Chỉ là cậu cảm thấy việc thân phận của mình bị người khác phát hiện không phải một chuyện tốt.
Nghe Miên Miên nói, cậu tự hỏi, tại sao lại như vậy?
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ là do cậu chưa thích ứng với hai thân phận khác nhau của mình.
Tần Tiêu Nhiên tự biết cậu là một học sinh rất bình thường ở trường, thành tích tầm trung, cảm giác tồn tại yếu ớt.
Đến bây giờ, cậu không phải học sinh xuất sắc trong mắt giáo viên và bạn học.
Cậu không giống anh cả, từ bé đã là con cưng của trời, là bảo bối trong mắt ba mẹ và thầy cô.
Cậu cũng chẳng giống anh hai, tuy thành tích không tốt nhưng trời sinh cho anh ấy một sức hút tự nhiên, thậm chí chỉ đạt 50 điểm trong bài kiểm tra nhưng anh ấy vẫn tự tin như được 150 điểm.
Đây đều là những điều Tần Tiêu Nhiên ước ao nhưng không được.
Đối với cậu, thân phận R thần tồn tại hoàn toàn độc lập.
Nhiều người thích R thần, nhiều người sùng bái R thần.
Nhưng sẽ không có ai liên hệ R thần với một học sinh trung học cơ sở lầm lì ít nói, có thành tích học bình thường.
Cậu chưa sẵn sàng công bố thân phận này của mình.
Tất cả mọi người đều biết R thần là một học sinh trung học, là đứa con thứ ba tầm thường của nhà họ Tần.
Họ sẽ đánh giá như thế nào?
Rồi cả thầy cô và bạn bè trong trường khi biết cậu là R thần sẽ có thái độ như nào?
Rốt cuộc, con đường này là một sai lầm.
…
Trong lúc Tần Tiêu Nhiên ngây người xuất thần.
Miên Miên giơ cả tay và chân ôm lấy anh trai, dựa vào ngực anh, tận hưởng tương lai tốt đẹp.
“Anh ba, anh biết không, sau này anh sẽ là một vị thần trong giới thể thao điện tử!”
“Anh sẽ dẫn dắt đội tuyển quốc gia giành chiến thắng quốc tế!”
“Trên bục nhận thưởng, giữa tiếng tung hô của mười triệu người hâm mộ, anh là ngôi sao, là tuyển thủ tỏa sáng rực rỡ nhất!”
Tần Tiêu Nhiên nghe bé con thổi phồng, vừa cảm động vừa buồn cười.
Bánh bao nhỏ dựa vào ngực cậu, cậu giơ tay ôm lấy khuôn mặt của bé.
“Sao em biết tâng bốc người khác quá vậy? Ai mà chịu nổi đây hả?”
Miên Miên cười hì hì trong lòng cậu.
“Bởi vì trong lòng Miên Miên, anh Tiêu Nhiên luôn tuyệt vời như vậy!”
***
Tần Tiêu Nhiên không biết là.
Đêm hôm ấy, vợ chồng Tần Sùng Lễ và Lê Tương đã cùng thức trắng đêm, xem lại hết các buổi livestream của cậu, bao gồm cả những trận đấu giải cậu tham gia. Tất cả đều nhờ Ti Mệnh tìm hộ.
Mặc dù Lê Tương không hiểu thi đấu thể thao điện tử nhưng bà mường tượng được đứa con trai hướng nội, không thích nói chuyện của bà kiên trì và xuất sắc như thế nào trên sàn đấu.
Tần Sùng Lễ cái hiểu cái không, nhưng thật ra kể từ khi biết Tiêu Nhiên thích chơi game, ông đã dần tiếp thu những kiến thức liên quan đến bộ môn này.
Ông biết bây giờ thi đấu thể thao điện tử đã trở thành một nghề, Tiêu Nhiên lại có thiên phú người thường chỉ dám ước ao và tiềm lực vô hạn.
Đứa con trai út của hai người thực sự rất xuất sắc. Trên con đường theo đuổi ước mơ này, thằng bé là một thiếu niên với nhiệt huyết nóng bỏng như ánh mặt trời.
Tần Sùng Lễ chậm rãi mở miệng: “Có lẽ, vợ chồng mình nên ủng hộ Tiêu Nhiên, không thể để thằng bé mai một thiên phú và lòng nhiệt tình này.”
Lê Tương cảm động rơi nước mắt vì lây nhiễm bầu không khí tràn đầy nhiệt huyết này, “Tất nhiên rồi, nếu Tiêu Nhiên đã lựa chọn con đường của mình, chúng ta là người nhà, phải ủng hộ con hết sức có thể.”
Suốt cả đêm, hai người làm ba, làm mẹ không quá văn hay chữ đẹp đã viết cho con trai út một lá thư.
Lá thư tay ngập tràn cảm giác thế hệ trước.
Nhưng chỉ có như vậy… hai người mới có thể thoải mái viết ra những thứ bình thường khó nói thành lời.
Nửa đêm, Tần Tiêu Nhiên rời giường đi vệ sinh, đi ngang qua cửa, lại thấy trên mặt đất có một lá thư đang từ từ tiến vào qua khe cửa???
Cậu mở ra, đọc xong, đột nhiên cảm thấy một luồng sức mạnh chạy dọc cơ thể.
Cậu nghĩ, có thể, cậu có thể tiếp nhận việc tiết lộ thân phận này.
…
Ngày hôm sau, Tần Tiêu Nhiên đăng một tấm hình và dòng caption lên nick livestream của mình.
[Không cần đoán, đúng là tôi, xin lỗi vì đã lỡ để lộ thân phận. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, với cả… em gái của tôi thực sự rất dễ thương.]
Cậu đã nhờ anh hai liên hệ ê kíp chương trình gửi ảnh tới, ảnh chụp một bên mặt, trông vừa cưng vừa ấm áp.
Dã vương cấp quốc gia thần bí thoải mái thừa nhận thân phận bị lộ!
Giới thể thao điện tử sôi sùng sục!
[Má ơi, thao tác của anh này quá đỉnh! Phục sát đất! R thần trâu nhất!]
[Xin lỗi, là thật à? Hôm qua tôi còn tưởng chương trình mượn danh R thần để truyền thông cơ!]
[Thảo nào R thần không chịu nhận quảng cáo, hóa ra là thiếu gia nhỏ nhà giàu nhất thành phố, cái kịch bản này… tại hạ bái phục!]
[Ghen tỵ quá, thiên tài giới thể thao điện tử, bách chiến bách thắng, lão đại cấp quốc gia đột nhiên để lộ thân phận bí ẩn là thiếu gia nhà giàu…]
[Hahahaha, comment của lầu trên sặc mùi tiểu thuyết cho nam ấy.]
[Em gái quá đáng yêu, lúc nào R thần livestream tiếp vậy, buổi live tiếp theo phải cho em gái lên sóng nhé!]
[Chiến đội cấp quốc gia hôm qua chắc nứt toác ra rồi, ai ngờ khiêu khích cả buổi, đối thủ lại là dã vương học sinh trung học dẫn em gái học mầm non đi chơi cơ chứ…]
[Hahahahahha ngại quá, ngại quá, tôi xấu hổ đến mức co quắp hết cả ngón chân rồi này, Ukyo Tachibana của đội kia chắc dính bóng ma tâm lý luôn quá.]
Sau khi thoải mái thừa nhận, tâm trạng của Tần Tiêu Nhiên rất ổn định.
Cậu quyết định giữ bình tĩnh, thời gian trôi qua thế nào thì cứ làm như thế đấy, đi học vẫn đi học, huấn luyện vẫn huấn luyện.
Nhưng… đồng đội trong câu lạc bộ phản ứng hơi dữ dội.
Người anh em kề vai sát cánh, ngày nào cũng ăn đồ rẻ đặt bên ngoài, lại là thiếu gia nhà siêu giàu!
Nhóm Wechat của câu lạc bộ điên cuồng @Tần Tiêu Nhiên.
[Hiện lên ngay, Tần Tiêu Nhiên, mày đừng giả vờ chết nữa, chúng tôi biết hết tên của mày rồi đấy!!!!]
[Hóa ra mới 14 tuổi… Được lắm, thằng nhóc thối này, mệt cậu lừa gạt chúng tôi nhỉ]
[Quá đáng rồi nha, sợ chúng tôi đào tiền của cậu hay sao? Giấu được cũng ác quá đi!]
[Nhiên thần không coi chúng ta là anh em đâu, block nó đi, block nó đi.]
Tần Tiêu Nhiên nhịn cười, đáp lại mọi người:
[Xin lỗi các anh em, lỗi của em, tối nay em mời, được chưa.]
[!!!! Cuối cùng cũng chịu ngoi lên rồi!]
[Cậu nói rồi nhé, mời ngay! Bọn anh phải ăn cậu một bữa đã đời mới được]
[Mời á? Há há, chỉ thế thôi à? Tưởng một bữa cơm là anh đây tha thứ cho cậu hả?]
[Đúng! Tuyệt đối không thể tha thứ! Đừng mơ dùng một bữa cơm mua chuộc được anh! Trừ khi… cậu đưa em gái đến anh xoa xoa vài phát.]
[Chuẩn chuẩn chuẩn, xoa em gái!!! Đưa em gái đến công ty đi!]
[Em gái! Em gái! Em gái! Không có hận thù nào mà xoa xoa không giải quyết được! Miên Miên đáng yêu nhất, anh muốn xoa con bé!]
Tần Tiêu Nhiên không địch nổi chiêu tấn công của đám người này.
Cậu nghĩ đến trọc đầu, đi đến phòng công chúa của Miên Miên, thấy bé con đang nằm úp trên thảm, chổng mông chơi lego mới.
Cậu xoắn xuýt mở miệng: “À… Miên Miên này, chiều tối nay em có sắp xếp gì không?”
Miên Miên lật người, quay đầu nhìn anh ba như nhìn kẻ ngốc.
Tần Tiêu Nhiên ít khi xin giúp đỡ từ người khác, nói lắp bắp: “Nếu… nếu em không có thời gian cũng không sao, đổi sang ngày khác cũng được, chỉ là anh muốn hỏi em…”
Bé con dang tay, thở dài bất lực: “Anh Tiêu Nhiên, anh có biết Miên Miên mới bốn tuổi thôi không?”
Tần Tiêu Nhiên: “?”
Miên Miên: “Hôm nay là ngày nghỉ, không phải đi đến trường, anh nghĩ em có thể có sắp xếp gì không?”
Tần Tiêu Nhiên: “…Vậy thay quần áo, đi làm cùng anh nhé.”
*****
Sau khi Tần Tiêu Nhiên thừa nhận mình là R thần, đô hot trên Weibo duy trì ở mức cao trong một khoảng thời gian.
Nhiều người trong giới Esports khen Tần Tiêu Nhiên rất có thiên phú, mới mười bốn tuổi đã đạt tới trình độ của tuyển thủ trong nghề nhiều năm.
Cộng thêm tương tác ngọt ngào giữa cậu và Miên Miên, trên mạng xuất hiện nhiều đoạn cut.
Nhưng dần dần, sau khi bùng nổ lúc đầu, bắt đầu có ý kiến trái chiều.
[Cậu dã vương thiên tài này là con trai của Lê Tương thật à? Chắc chưa đến mười bốn tuổi, còn nhỏ như thế đã phải đi làm, không cần đi học sao?]
[Tần gia nhiều tiền như thế, sao phải để con nhỏ livestream kiếm tiền nhỉ? Hôm qua cậu ấy còn phải đeo khẩu trang, tôi cảm thấy Tần Tiêu Nhiên như kiểu người khác biệt ở Tần gia ấy, chẳng giống hai anh lớn tí nào.]
[Không đúng lắm, lấy số tuổi của Tần Tiêu Nhiên, lúc ấy Lê Tương mới nổi lên, cả ngày quay phim, lấy đâu thời gian sinh con?]
[Chẳng lẽ… không phải con ruột à?]
[Chắc không phải đâu, sao tôi ngửi thấy mùi dưa lớn thế nhỉ…]
[Có ông lớn đào bới bên trong rồi thì phải?]
Không lâu sau, trên mạng truyền ra một bài đăng rất dài, trả lời ẩn danh trên Zhihu.
Tiết lộ lai lịch thật sự của Tần Tiêu Nhiên.
Ý chính của bài đăng ẩn danh có thể tóm tắt là: Người này có một em họ học cùng Tần Tiêu Nhiên, nghe kể Tần Tiêu Nhiên vào học nội trú ngay từ khi lên lớp 6, tính tình cô độc, lầm lì, không có bạn trong trường, luôn đi một mình, thành tích bình thường, quan hệ với gia đình không như sóng trực tiếp hôm qua, có người đoán, cậu ấy không được yêu thích ở Tần gia, bởi vì cậu ấy không phải con ruột của Lê Tương.
Cư dân mạng thường hay gió thổi chiều nào theo chiều ấy, lan truyền bài đăng với tốc độ chóng mặt.
Xem lại thời gian, thông tin này có vẻ đúng.
Vì vậy, có người bắt đầu đoán già đoán non Tần Tiêu Nhiên là con riêng của Tần Sùng Lễ với phụ nữ bên ngoài.
Không giống anh cả, anh hai và Miên Miên cùng mẹ sinh ra nên không gần gũi thân mật.
…
Tống Thừa Vọng đọc luồng thảo luận trên mạng, anh ta bất ngờ, gọi ngay cho cha Tống Văn Thắng.
“Cha, tin tức này do cha thả ra phải không?”
Tống Văn Thắng không hiểu: “Tin gì?”
Tống Thừa Vọng chuyển tiếp những bài nói liên quan, Tống Văn Thắng xem xong, phủ nhận.
Tống Thừa Vọng cười: “Xem ra, còn có người khác ngoài hai cha con mình không muốn Tần gia tốt. Tin này rất hữu dụng, nghe nói Lê Tương đã sẵn sàng trở lại rồi, có tin này, Tần gia lại lục đục, không yên.”
*****
Lúc đó, thị hậu Bạch Tranh 33 tuổi đang canh dưới tầng 1 khách sạn để đợi đạo diễn Từ Lượng Bình máu mặt đang họp trên tầng.
Bạch Tranh đợi năm sáu tiếng, lớp trang điểm sắp trôi hết.
Vất vả đợi mãi đến khi đạo diễn Từ Lượng Bình đi ra khỏi thang máy, cô ta chạy trên giày cao gót, chạy rất nhanh nhưng vệ sĩ vây quanh Từ Lượng Bình, cả đoàn người bước nhanh ra khỏi khách sạn, lên xe thương vụ đi mất.
Mặt Bạch Tranh tái mét, cô ta đợi một lúc lâu như vậy, cuối cùng chẳng được gì.
Cô ta đi vào nhà vệ sinh, gặp được một gương mặt quen thuộc, khuôn mặt Bạch Tranh lấy lại vẻ rạng rỡ: “Cô…Cô có phải trợ lý của đạo diễn Từ không?”
Nữ trợ lý gật đầu: “Đúng ạ, rất xin lỗi cô Bạch Tranh, hôm nay đạo diễn Từ có lịch trình đặc biệt, hôm kia tôi đã trả lời cô qua Wechat rồi.”
Bạch Tranh kéo cô trợ lý qua một bên, hạ thấp mình: “Xin lỗi đã làm phiền cô, nhưng tôi muốn hỏi một chút, bộ phim 《 Phượng Ngự Cửu Châu 》đã chọn được nữ chính số 1 chưa?”
Nữ trợ lý biết rõ lý do tại sao nữ diễn viên hạng nhất này lại hạ mình chạy đến khách sạn chặn người.
《 Phượng Ngự Cửu Châu 》là bộ phim tiên hiệp chuyển thể từ tiểu thuyết được đầu tư lớn, chế tác hoành tráng mà đạo diễn Từ đang lên kế hoạch.
Nữ số 1 đã xác định là ảnh hậu tam kim Lê Tương, người sắp quay lại màn ảnh.
Chỉ là chưa ký kết hợp đồng, còn một số chi tiết đang thương lượng.
Bạch Tranh nhìn chằm chằm vào bộ phim IP này từ sớm, rất muốn nhận vai.
Trên thực tế, hướng chọn phim của Bạch Tranh bắt chước ảnh hậu Lê, bản thân cô ta cũng muốn thay thế vị trí ấy.
Nếu Lê Tương không quyết định quay trở lại, khả năng cao Bạch Tranh sẽ được mời tham gia bộ phim này.
Nhưng bây giờ, chính chủ muốn diễn, bản fake theo đương nhiên không có quyền phát biểu.
Nữ trợ lý chỉ có thể khách khí nói khéo: “Xin lỗi cô Bạch Tranh, bộ phim chưa vào giai đoạn công bố chính thức nên hiện tại chúng tôi không tiện tiết lộ.”
Bạch Tranh nhìn bóng lưng vội vàng rời đi của nữ trợ lý, siết chặt điện thoại di động, gương mặt tối sầm.
Lê Tương đã bốn mươi lăm tuổi, đóng phim mười năm kiếm được quá nhiều, cuối cùng cũng chịu lui bóng, nhường cơ hội cho những người mới bị chèn ép như cô ta lên hình.
Sao lại muốn quay lại làm việc!
Bạch Tranh nhấn vào tài khoản thủy quân, nhìn những bài tẩy não tràn lan, mỉm cười.
《 Phượng Ngự Cửu Châu 》có vai chính là nữ, nếu người xem biết hình tượng của Lê Tương đều là giả, bà ta chỉ là một người đàn bà trèo cao lấy chồng giàu, phải chịu cảnh tằng tịu trai gái bên ngoài, thậm chí còn phải đón con riêng về nhà nuôi.
Liệu bà ta còn trở lại được không?
******
Ba giờ chiều.
Tần Tiêu Nhiên bế em gái mặc váy màu hồng xuất hiện ở câu lạc bộ.
Mọi người bùng nổ!!!
“Nhiên thần, anh đây tha thứ cho cậu! Miên Miên đáng yêu quá aaaaaa, cưng hơn cả trên show ấy chứ aaaaa.”
“Bảo bối đến đây, anh xoa xoa cái nào!”
“Nhiên thần, trông em gái của cậu trên TV khá lớn, ngoài đời lại nhỏ như vậy, đúng là bé con mà.”
“Khóc mất, bé đậu Miên Miên của mẹ, mẹ yêu em chết đi được, đến đây cọ cọ với mẹ nào!”
Mấy người trước còn được, Tần Tiêu Nhiên nhìn cậu fan hâm mộ cuồng nhiệt này, cau mày bế em gái lùi về sau nửa bước.
Cô bé quen không hiểu cái gì là hỏi luôn, giọng nói non nớt bối rối: “Anh là con trai mà? Sao anh lại xưng là… mẹ?”
Hoàng Mao tóc vàng là ADC cấp quốc gia, bình thường mặt lạnh kill cả đống người ở khe núi, giờ đây tươi cười hiền từ, giơ tay về phía Miên Miên: “Bởi vì anh là fan mẹ của em đó!”
Miên Miên sốc: “…Con trai, con trai mà là mẹ ấy ạ?”