Mấy đồng đội đang nói chuyện rôm rả bên cạnh quay sang, bắt gặp ánh mắt khác thường của Tần Tiêu Nhiên.
Bọn họ tò mò quan sát một lúc, khẽ đứng lên nhìn trộm màn hình điện thoại Tần Tiêu Nhiên, tưởng Nhiên thần luôn lạnh lùng đang xem chị gái xinh đẹp nào đó nên gương mặt say mê đần ra.
Không ai ngờ cậu ấy lại xem một đứa bé ăn cơm?!
Một người tinh mắt, ở khoảng cách xa vẫn nhìn thấy, kinh ngạc nói: “Ơ, đây không phải là đứa trẻ siêu hot gần đây à? Hình như tên Tần Miên Miên hay sao ấy! Bé này tham gia show truyền hình cùng anh trai Tần Mục Dã!”
Mọi người ồn ào nhận ra.
“Hóa ra là đứa bé ấy à, bảo sao quen thế!”
“Nhiên thần cũng xem mấy show trẻ con à? Không nhìn ra nha, hahahaha.”
“Hahaha Nhiên thần, cậu có biết vừa nãy vẻ mặt của cậu say mê thế nào không?”
Tâm trạng lén lút, bí mật xem em gái của Tần Tiêu Nhiên bị mọi người nói chuyện phá vỡ.
Cậu lúng túng ho khan hai tiếng, tắt màn hình di động, trả lời qua loa: “Tôi lướt Weibo tình cờ thấy thôi.”
Hầu hết các thành viên trong câu lạc bộ đều quen cuộc sống về đêm. Giờ chưa đến lúc huấn luyện nên mọi người tụ tập chơi vài trò linh tinh hoặc ăn vặt, buôn dưa.
Tần Tiêu Nhiên vừa tắt điện thoại, có người đã tự mở video ra.
Ấn vào hotsearch của Tần Mục Dã, cả bọn xúm lại xem video Miên Miên ăn cơm.
Một đám thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi lộ ra nụ cười si mê.
Xem xong, mọi người thúc giục người cầm điện thoại: “Tua lại đi, nhanh quá tao không xem rõ.”
“Chuẩn chuẩn, tao muốn xem lần nữa, sao trông con bé ăn ngon thế nhỉ.”
Xem thêm mấy lần, đám thiếu niên nhận được lời giải thích cho biểu cảm của Tần Tiêu Nhiên.
Có người đi tới vỗ vai Tần Tiêu Nhiên: “Nhiên thần, tôi sai rồi, tôi không nên cười cậu, bé con đáng yêu vãi, làm gì có ai thoát được sức hấp dẫn này chứ?”
“Hahahaha nói thật vừa nãy tao thấy Nhiên thần như thế tao bị sốc, còn tưởng Nhiên thần đang xem cái gì không đúng đắn, làm sụp đổ hình tượng boy lạnh lùng của cậu! Ai ngờ cậu xem đứa bé ăn cơm, hahaha con bé ăn ngon quá, tao nghĩ nên nên livestream từ đầu, bé vừa ăn vừa live chắc cực hot!”
Tần Tiêu Nhiên nhìn mọi người vây xung quanh nói chuyện về em gái, trong lòng cảm thấy có chút phức tạp.
Những đồng đội này sớm chiều ở chung trong câu lạc bộ nhưng mọi người không biết gia đình của cậu, thậm chí cả tên thật và tuổi của cậu cũng mù mờ.
Bởi vì cậu không muốn để lộ bối cảnh gia đình, cộng thêm vấn đề tuổi nhỏ sẽ gây ra phiền toái vớ vẩn nên cậu giữ bí mật, chỉ để lộ tên và tuổi cho quản lý khi ký hợp đồng.
Cậu gia nhập câu lạc bộ này đã nửa năm nhưng không ai thắc mắc, chẳng qua là vì tính cách cậu hướng nội.
Trong giới game ai cũng dùng nickname, mọi người gọi nhau bằng nickname, ít khi gọi tên thật cho nên không ai hỏi làm gì.
Không ai biết bé con đáng yêu này là em gái của Nhiên thần.
Bọn họ chỉ thấy cô bé quá dễ thương, tuy chưa xem chương trình thực tế, chỉ ngó qua video mà đã bị thu hút rồi.
“Toang rồi, xem xong tao đói quá, tao đặt đồ đây, bọn mày ăn cùng không, mọi người muốn ăn gì?”
Hai ngày nay người này chia tay bạn gái, tâm trạng không tốt nên không muốn ăn gì, giờ bị lây cảm giác đói ăn của Miên Miên!
“Mày vừa bảo thất tình nên tuyệt thực còn gì?”
“Tuyệt cc, không ăn thì lấy đâu ra sức chiến đấu!”
“Hahahaha thôi bỏ bỏ! Thất tình cái mẹ gì? Ăn mới quan trọng! Tao muốn ăn gà rán!”
“Đúng, tao cũng muốn ăn gà rán! Nhìn con bé gặm đùi gà mà bụng tao sôi sùng sục! Cho order sốt mù tạt phô mai nhé!”
“Tao muốn sốt tỏi!”
“Lấy mấy vị luôn đi! Một phần sốt phô mai, một phần sốt tỏi, một phần ngọt, một phần cay nhé!”
Chốt đơn, trong lúc đợi ship, có người không nhịn được xem lại video, nói chân thành: “Má nó, tao ghen tỵ với Tần Mục Dã thật sự, sao có em gái đáng yêu thế chứ.”
“Tao cũng thế, ghen tỵ vl, vì sao tao không có em gái hả?”
“Mà mọi người đều là con một đúng không?”
“Không, tao có chị gái.”
Nam sinh vừa hô rõng rạc, bất lực dang tay: “Nhưng chị tao chỉ biết đánh tao thôi.”
Một người khác nói: “Tao có em trai mà em trai làm sao đáng yêu như em gái được, chán chả buồn nói. Ba mẹ tao không định đẻ thêm nữa nên đời này tao không được cưng em gái rồi.”
“Còn Nhiên thần? Ở nhà có anh chị em không?”
Tần Tiêu Nhiên nhìn họ.
Trong cuộc sống hàng ngày, kể cả ở trường học, cậu quen ở một mình, tuy có bạn nhưng không thân.
Ở câu lạc bộ, cậu thoải mái hơn trường học rất nhiều, bởi vì mọi người có chung sở thích, chung lý tưởng, còn chung một team, kề vai sát cánh chiến đấu qua các trận đánh nên tình cảm khăng khít, cậu cũng muốn chia sẻ với mọi người nhiều hơn.
“Sao không nói, Nhiên thần, cậu là con một à?”
“Không phải.” Tần Tiêu Nhiên bình tĩnh trả lời.
Có người nói như hiểu rất rõ: “Tao thấy tính cách của Nhiên thần không giống con một, có phải cậu cũng có một người chị bạo lực, bị quản lý từ bé không?”
Tần Tiêu Nhiên: “Tôi không có chị, tôi có anh trai.”
“Aaaa hâm mộ thật, tao cũng muốn có em gái! Em gái cậu bao tuổi rồi, đáng yêu không?”
“Hôm nào mang em gái đến đây chơi đi, tao đau quá man, có ai không thích có em gái đâu?”
“Nhiên thần sướng nhất rồi còn gì, không hổ là thần mà.”
Tần Tiêu Nhiên vô thức nhìn xuống đôi giày AJ mới cứng.
Trong đầu hiện ra hình ảnh Tần Miên Miên ôm hộp giày tặng cậu.
Cậu cười khẽ, rụt rè nói: “Tầm ba bốn tuổi, cũng cưng lắm.”
“???” Đồng đội cực kỳ hâm mộ, “Mới ba bốn tuổi! Lại còn cưng lắm, bé gái đáng yêu nhất ở tuổi này đấy, em cậu chắc phải đáng yêu lắm!”
“Hahahaha thảo nào vừa nãy Nhiên thần si mê thế, hóa ra là cuồng em gái.”
***
Tối hôm qua, Tần Mục Dã quay video, định bêu xấu em gái trên mạng xã hội, không ngờ hiệu quả lại trái ngược.
Trong đêm đầu tiên, độ hot ở mức khá, càng về sau, nhiều người xem bản chính thức, nhiều đoạn video được trích ra và đăng lên mạng, đến trưa hôm sau, chương trình lại leo lên top 1 hot search.
Thậm chí còn đè xuống các tìm kiếm bôi đen cậu lần trước.
Uông Xuyên nhìn cậu nghệ sĩ nhà mình đang ngây người, vỗ vai thông cảm: “Không sao Dã ca, Trường Giang sóng sau xô sóng trước, Miên Miên nổi tiếng hơn cậu cũng là điều bình thường, cậu phải giữ vững tâm lý, đừng hoảng loạn.”
Tần Mục Dã bối rối, xem đi xem lại đoạn video.
Nói thật, cậu thường ngồi vững trên top hotsearch nên hiểu đôi chút về độ phổ biến của hotsearch.
Hotsearch trên Weibo thay đổi mỗi ngày và lượng truy cập thực tế của mỗi hotsearch không giống nhau, có nhiều nghệ sĩ dùng tiền mua hotsearch để on top trong ngày, độ hot thật sự không được như thế.
Nhưng với em gái của cậu… độ nổi tiếng thực sự có thể sánh ngang với mức độ tìm kiếm bùng nổ đó.
Điều này quá kinh khủng.
Chẳng lẽ em gái của cậu còn có may mắn nổi tiếng nữa hả?
Cậu gãi đầu, nghiêm túc hỏi Uông Xuyên: “Anh nói thật đi, giám đốc bỏ tiền mua hotsearch cho em gái em phải không?”
Uông Xuyên: “?”
Tần Mục Dã mạnh dạn suy đoán: “Lão gian thương kia nảy sinh ý đồ xấu với em gái em, muốn con bé nổi tiếng để ký hợp đồng phải không? Anh chuyển lời giúp em, đừng có mơ, em gái em mới bao nhiêu tuổi, con bé tuyệt đối sẽ không tham gia showbiz.”
Uông Xuyên không nói nên lời: “Cậu nghĩ cái gì thế, lượng tìm kiếm bùng nổ của con bé có cần mua không? Cậu nghĩ nhiều rồi, hơn nữa, công ty chúng ta chưa mở rộng đến mảng quản lý ngôi sao nhí đâu.”
Tần Mục Dã nửa tin nửa ngờ, lén lút theo dõi thêm mấy ngày, thỉnh thoảng đăng Weibo để thăm dò.
Giống như chiều nay, cậu lại chụp lén em gái.
Ban đầu Miên Miên ngồi trên thảm chơi xếp gỗ, chơi một lúc thì ngủ quên, cô bé chổng mông nằm úp trên thảm để ngủ.
Bé con mặc bộ quần áo liền ở nhà hình heo Peppa, ở trong mắt Tần Mục Dã, dáng ngủ chổng mông của bé chẳng khác nào một con heo hồng.
Tần Mục Dã chụp lại, dùng phần mềm photoshop đổi khung cảnh thành chuồng lợn, để bé ghé vào hàng rào hoạt hình.
Uông Xuyên nói cậu được lắm: “Cậu ác thế! Miên Miên chắc chắn sẽ đánh cậu!”
Tần Mục Dã cười gian: “Con bé không có điện thoại di động nên không thấy đâu, để em đăng lên đã.”
Kết quả lại vả mặt Tần Mục Dã, cậu vừa đăng lên nửa tiếng, bức ảnh leo thẳng lên hot search.
#Dáng ngủ của Miên Miên#
#Miên Miên mặc quần áo heo Peppa#
#Tần Mục Dã đào hố em gái#
Top comment đều cười hahahaha.
[Dáng ngủ của bé con chân thật quá, giống y con tôi đang chơi thì ngủ.]
[Tần Mục Dã là ông anh chơi ác nhất, sao photoshop cho em gái vào chuồng lợn thế kia!]
[Hahaha đáng yêu quá, tôi đặt hỏa tốc bộ đồ heo Peppa đấy rồi, tiếc là tôi không có em gái nên đành đặt bộ cho người lớn. 24h nữa lấy hàng! Tối mai là tôi có thể cheap moment với Miên Miên rồi!]
[+1, tôi cũng vừa mua! Chắc mai tôi mặc được rồi, tôi và Miên Miên có quần áo chị em, đại khái là tôi có em gái rồi!]
[Ôi cưng muốn xỉu luôn á, tôi điên mất, tại sao cứ dùng con bé nhử mồi thế nhở, mùa 2 của chương trình bao giờ quay, tôi xem mùa 1 nhiều đến nỗi thuộc hết kịch bản rồi!]
[Tần đỉnh lưu ác thật! Đây chính là tình anh em plastic nghẹt thở trong truyền thuyết!]
[QMY, có phải anh cậy em gái không thấy Weibo không! Anh trai hư quá! Miên Miên đánh anh ấy!]
…
Cư dân mạng nhiệt tình kêu gào đòi Miên Miên lập Weibo.
Vì vậy, phía sản xuất chương trình <Tình yêu của người đàn ông đời thường> tự mình gọi điện cho Tần Hoài Dữ.
Bọn họ biết Tần Mục Dã không phải người làm chủ gia đình nên việc mở Weibo cho em gái phải thông qua ý kiến của anh cả.
Ý tứ của nhà sản xuất là, cứ coi như Miên Miên không muốn làm ngôi sao nhưng bé đã tham gia chương trình, nên lập một nick Weibo, thỉnh thoảng đăng bài, nhân tiện giúp quảng bá chương trình, mọi người trên mạng không có ác ý, họ chỉ thích Miên Miên quá thôi.
Nói chung, ngay cả người ngoài nghề cũng sẽ lập một nick khi tham gia show giải trí, sau khi kết thúc nếu không muốn dùng có thể bỏ qua sang một bên, không ảnh hưởng đến sinh hoạt ngày thường.
Tần Hoài Dữ cảm thấy không vấn đề gì, tuy cộng đồng mạng có số lượng rất lớn, ai tốt ai xấu không đồng đều, nhưng về cơ bản họ đều thích bé con, hơn nữa trợ lý riêng sẽ phụ trách theo dõi, không để xuất hiện comment tiêu cực.
Tần Hoài Dữ nói với phía sản xuất: “Sau khi tan làm tôi sẽ hỏi ý kiến Miên Miên! Xem ý của con bé thế nào.”
Sau khi ăn tối, Tần Hoài Dữ nói chuyện này với Miên Miên.
Miên Miên suy nghĩ một lúc, lắc đầu: “Không đâu, Miên Miên không phải ngôi sao, mọi người thích Miên Miên thì theo dõi chương trình là được rồi ạ.”
Miên Miên không phải không xem Weibo, bé không có điện thoại nhưng vẫn dùng Weibo của mẹ hoặc các anh để xem comment ủng hộ cô bé.
Bây giờ Miên Miên biết nhiều chữ, không còn gặp khó khăn khi đọc nên bé biết các anh, các chị trên mạng đều thích cô bé.
Tần Mục Dã gật đầu, ra sức ủng hộ: “Đúng đầy, đừng mở, con bé mới ba tuổi rưỡi, quay chương trình cho vui thôi, về sau còn phải học hành nghiêm túc, tự nhiên đâm đầu vào mấy thứ rắc rối thế làm gì?”
Tần Hoài Dữ không lý giải được: “Miên Miên, vì sao em không muốn mở Weibo? Có phải bởi vì chuyện của anh hai nên em sợ sẽ bị mọi người hiểu nhầm như anh hai không?”
Tần Hoài Dữ rất cẩn thận, luôn chú ý đến sức khỏe tinh thần của bánh bao nhỏ, anh sợ cô bé sinh ra ác cảm với Internet vì chuyện hãm hại của Tần Mục Dã.
Nhưng Miên Miên lắc đầu: “Dạ không ạ, thật ra Miên Miên sợ anh hai buồn thôi.”
Tần Mục Dã: “?”
Tần Hoài Dữ: “…Sao vậy?”
Miên Miên leo sang đầu bên này của sô pha, đến bên cạnh Tần Mục Dã, vỗ vai đồng tình với cậu: “Anh hai cực khổ ca hát lâu như thế mới được 60 triệu fan, nếu Miên Miên dễ dàng vượt qua anh hai sẽ làm anh hai mất ý chí tiếp tục sự nghiệp.”
Tần Hoài Dữ không ngờ bé con lại nghĩ như vậy, chê cười Tần Mục Dã: “Đấy, em gái quan tâm thế còn gì, đừng bêu xấu em nữa, anh gì mà photoshop em ra cả chuồng lợn?”
Tần Mục Dã chấn động, nằm liệt trên ghế sô pha????
Cái gì mà dễ dàng vượt qua cậu?
Làm cậu mất ý chí tiếp tục sự nghiệp?
Tần Mục Dã hít sâu, hai tay vồ lấy đầu cô bé xoa mạnh: “Em nằm mơ hả? 60 triệu fan đấy, em tưởng chỉ cần cái video em ăn cơm là có 60 triệu fan à?! Ngây thơ quá bé ơi!”
Miên Miên mở to mắt, chống tay vào hông, không tin: “60 triệu là rất nhiều sao ạ?”
Tần Mục Dã nói đầy kiêu ngạo: “Hỏi thừa! Anh không nói điêu đâu, cả nước số nghệ sĩ có nhiều fan hơn anh chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi!”
Miên Miên phản bác không nghĩ ngợi: “Ơ nhưng anh Lục có hơn 70 triệu fan mà.”
Tần Hoài Dữ luôn bình tĩnh không nhịn được bật cười ra tiếng: “Hahahaha A Dã, em im lặng được rồi đấy! Em không phải đối thủ của Miên Miên đâu, đau lòng quá, anh nghe cũng thấy đau lòng.”
Tần Mục Dã không khống chế được biểu cảm, cậu cảm giác linh hồn bay mất, nằm liệt như cá ướp muối trên sô pha một lúc lâu.
Chờ đến khi nghĩ ra cách cãi lại, cậu kích động kéo em gái: “Không tính! Lục Kha Thừa nhiều fan hơn anh vì anh ấy ra mắt sớm hơn anh, anh mới debut ba năm! Ba năm đã tích lũy được số fan khủng thế này, em hiểu không?”
Miên Miên chu miệng nhỏ, lười đôi co với cậu.
Tần Mục Dã nhìn vẻ mặt ghét bỏ của bé con, một gương mặt không gây thương tổn nhưng tính vũ nhục cực mạnh.
Cái biểu cảm này…
Cậu tức giận ghì em gái vào lòng, điên cuồng xoa nắn: “Em nhìn cái kiểu gì vậy, Tần Miên Miên, ánh mắt thế là sao!!! Em nói rõ cho anh xem nào!!!!”
Miên Miên bị anh trai nóng nảy ngốc nghếch cấu véo, vươn đôi tay nhỏ về phía anh cả, cầu cứu: “Anh Hoài Dữ, cứu Miên Miên, anh hai lên cơn rồi.”
…
Chơi đùa điên cuồng một trận trên sô pha, Tần Mục Dã mở thông báo mới nhất của tổ chương trình.
Nội dung chủ yếu xác định thời gian và địa điểm ghi hình mùa hai, cùng một vài công việc cần nhắc nhở.
Mùa hai sẽ bắt đầu vào một tuần nữa, nếu mùa đầu là đảo nhỏ ở vùng nhiệt đới thì lần này, chương trình quyết định đi thành phố Hokkaido âm mười độ, tuyết phủ trắng xóa, cảnh sắc tuyệt đẹp nhưng thời tiết rất lạnh, tổ chương trình đặc biệt ghi chú mọi người cần chuẩn bị cho các bé đủ quần áo chống rét và đồ dùng hàng ngày.
Tần Mục Dã không đủ kiên nhẫn để đọc mấy loại thông báo nhiều chữ thế này, thường Uông Xuyên sẽ đọc rồi tóm tắt lại cho cậu.
Tần Mục Dã lật qua lật lại, không thèm đọc kỹ nhưng Tần Hoài Dữ nghiêm túc cầm lấy, cẩn thận xem xét các đầu mục, dù sao hai em đến nơi lạnh như vậy, tuyết rơi dày hơn Yến Kinh rất nhiều, chắc chắn phải chuẩn bị hành lý đầy đủ, không được sai sót.
Tần Hoài Dữ đọc một lúc, phát hiện một chuyện bị bỏ qua, kéo Tần Mục Dã: “Mùa sau đổi người đấy, em không đọc à?”
Tần Mục Dã đang ăn trái cây, trả lời có lệ: “Đổi người nào vậy?”
Tần Hoài Dữ hơi lo lắng: “Đầu bếp tại nhà Khương Diệu và con trai không tham gia nữa, đổi thành Phó Sâm.”
Hóa ra do chấn thương ở lưng của quyền vương Khương Diệu tái phát trong lúc luyện tập nên anh ấy phải nằm trên giường nghỉ ngơi, không thể tham gia ghi hình, đương nhiên con trai anh cũng không thể xuất hiện.
Miên Miên rất buồn, trong bốn bạn, cô bé chỉ thường gặp mỗi Linh Linh, mấy bạn còn lại đều ở thành phố khác nên bé rất nhớ mọi người, bây giờ lại càng không gặp được.
“Anh Khương Khương không đến ạ? Đổi thành ai?”
Tần Hoài Dữ xoa đầu em gái: “Đổi thành đạo diễn Phó Sâm và con trai sáu tuổi Phó Trạch Ngôn. Không sao đâu Miên Miên, bạn mới cũng tốt mà, đợi chấn thương của ba Khương Khương lành, bạn ấy tham gia lại sau.”