Bé con bật cười thành tiếng, tụt xuống khỏi người Lê Tương, chèo sang Tần Mục Dã, chọc ngón tay vào trán cậu: “Anh hai nói gì vậy, dựa vào vai vế của chú Ti Mệnh, chú ấy phải là cụ của cụ của cụ của cụ của anh đấy.”
Tần Tiêu Nhiên cạn lời: “Anh hai, anh có em trai rồi, không cần thêm đâu, thật sự không cần.”
Tần Mục Dã ôm bé con lên, kéo vào lòng xoa xoa, nói không nể mặt: “Bây giờ là ở trần gian rồi, đây địa bàn của chúng ta, cậu ấy nói muốn học sống như người bình thường còn gì, gọi một tiếng anh trai, anh là người anh tốt, có gì anh đây bảo kê!”
Ánh mắt mọi người dồn về phía Ti Mệnh.
Ti Mệnh cười khẽ, duy trì phong thái tao nhã lịch sự.
Lê Tương cảm thấy cậu thiếu niên đẹp mắt này rất hiền lành, chỉ sợ cậu ấy bị Tần Mục Dã chèn ép, vì muốn duy trì quan hệ hài hòa với gia đình mà thật sự gọi một tiếng anh.
Tần Mục Dã vội nhưng vẫn chờ.
Ti Mệnh nhếch môi, mặt không đổi sắc, nói: “Sợ rằng cậu đang mơ giữa ban ngày rồi.”
Tần Tiêu Nhiên không kiềm chế được, phá lên cười.
Cậu biết thần Ti Mệnh cường đại, uyên thâm khó lường sẽ không bị anh hai chèn ép.
Tần Mục Dã xanh mặt, ngay lập tức tố cáo với con bé trong ngực: “Tần Miên Miên, em nhìn xem, cậu ta mắng anh, con chó hoang em mang về mắng anh! Tại sao em lại để một con chó hoang mắng anh trai của mình thế hả? Trong lòng em có còn người anh trai này không!”
Miên Miên tiếp xúc lâu với Tần Mục Dã, đã quá hiểu tính tình của cậu.
Là do anh hai đang ghen thôi.
Anh ấy giống như một đứa trẻ con không bao giờ lớn, luôn sợ mình không có cảm giác tồn tại.
Hiếm khi Miên Miên không châm chọc cậu, bé dựa vào ngực Tần Mục Dã, khuôn mặt nhỏ nhắn dụi dụi, nhẹ nhàng nói: “Anh hai hãy rộng lượng một chút, đừng keo kiệt như vậy, Miên Miên sẽ không vì chú Ti Mệnh mà không yêu anh nữa đâu, anh hai sẽ không mất một tí yêu thương nào hết.”
Tần Mục Dã cười ha ha hai tiếng, tuy ngoài miệng vẫn chua nhưng trong lòng được an ủi phần nào.
Cậu nhéo mặt bé con, trợn mắt hỏi cô bé: “Hôm nay có nhớ anh không?”
Miên Miên gật đầu: “Nhớ, rất nhớ, nhưng mà…”
Đôi mắt mở to lúng liếng, vẻ ngọt ngào chỉ tồn tại đúng một giây.
Ngay giây sau, bé nhíu mày, hỏi mẹ: “Tại sao anh Hoài Dữ chưa về ạ, Miên Miên nhớ anh ấy.”
Tần Mục Dã bĩu môi.
Anh thầm hờn dỗi, Tần Miên Miên đúng là con heo thối nuôi phí của mà.
Ngoài miệng nói nhớ cậu.
Thật ra chỉ yêu cậu một giây thôi.
Hừ ╭(╯^╰)╮
Lê Tương nhìn cửa sổ Wechat, Tần Hoài Dữ vừa nhắn không lâu, nói với Miên Miên: “Hôm nay anh cả của con phải làm thêm giờ, tí nữa mới về, anh con nhắn chúng ta cứ ăn cơm trước.”
Khuôn mặt nhỏ của Miên Miên xị xuống ngay lập tức nhưng cô bé biết anh Hoài Dữ gần đây rất bận, không thể gọi điện thúc giục anh ấy về sớm, đành cất nỗi niềm lo lắng vào lòng.
Tần Mục Dã không hiểu tâm tư của Miên Miên, chỉ nghĩ thời gian con bé ở chung với anh cả quá ít nên bé mới dính anh ấy.
Cậu nhéo mặt em gái, rủ cô bé lướt điện thoại.
Hình ảnh động vật đáng yêu trong điện thoại hấp dẫn sự chú ý của Miên Miên, bé cầm điện thoại của cậu, cười khanh khách.
Tần Mục Dã đưa em gái đi quay chương trình hai mùa, tương đương với việc đi du lịch với bé hai lần nên cậu tự tin mình là người biết dỗ cô bé nhất nhà.
Đúng như dự đoán, Miên Miên vui vẻ chơi điện thoại của cậu.
Còn biết tự chọn filter.
Cô bé thích nhất filter con lợn với đôi tai trắng và cái mũi nhỏ, trông rất dễ thương.
Tần Mục Dã thấy cô bé chơi hăng say, đưa luôn điện thoại cho bé rồi đi vệ sinh.
Chờ đến khi cậu quay lại, mở ô Wechat chưa đọc, thấy Uông Xuyên gửi tới một loạt dấu chấm than, cậu mới biết Miên Miên đã làm ra chuyện gì.
Tần Mục Dã mở Weibo, cười như điên: “Tần Miên Miên, em lại đẩy anh lên hot search rồi!”
Đây là lần đầu tiên Miên Miên sử dụng những filter này, hí hoáy điện thoại di động của anh hai lâu đến mức nóng hết cả máy, không biết mình đã vô tình làm sai điều gì.
Tần Mục Dã mở trang Weibo chính thức của mình cho bé xem: “Tự em nhìn đi, em gửi hình em chụp filter con lợn cho nhân dân cả nước xem rồi đây này!”
Bánh bao nhỏ mở to mắt, giật mình nhìn hình ảnh trên Weibo.
Tần Tiêu Nhiên cũng đến xem, cậu nhanh chóng mở trên điện thoại, phát hiện trong hai mươi phút, Miên Miên đã chia sẻ hàng chục đoạn video ngắn.
Một số là video, một số là biểu tượng cảm xúc tự chế.
Đủ các loại filter phổ biến.
Nào là lợn, thỏ, mèo, nai, thậm chí cả hiệu ứng trang điểm đặc biệt.
Một đường leo thẳng lên hot search —
# Miên Miên đã biết tự sướng #
# Cuối cùng bé Miên Miên cũng chịu đăng Weibo rồi #
# Weibo của Tần đỉnh lưu bị hack, đăng một loạt hình ảnh… #
Một số cư dân mạng vừa tan làm bị hot search dắt mũi, tưởng Weibo của Tần Mục Dã bị hack thật, đùng đùng nổi giận ùa vào rồi bật cười không ngừng.
Dưới phần bình luận, mọi người thi nhau gào khóc —
[Miên Miên đáng yêu quá đi, mẹ đến muộn, bây giờ mẹ mới thấy!!!]
[Tần Mục Dã, tôi cảnh cáo anh, tuyệt đối không được xóa post, mặc dù đây là Weibo của anh nhưng nếu anh dám thủ tiêu cái này, tôi liều mạng với anh!]
[Miên Miên là tiên nữ phương nào mà trái tim của mẹ vỡ nát hết rồi.]
[Không ổn rồi, tối nay mị phải đi trộm con bé về nhà mới được, không biết bảo bối thích bao tải màu gì nhỉ.]
[Lập nhóm đến Tần gia trộm em gái, ai muốn tham gia đăng kí để tôi ghi tên.]
…
Mới đầu Tần Tiêu Nhiên hơi sợ, bé con nghịch ngợm đăng luôn ảnh selfie, cậu có phần lo lắng.
Nhưng sau khi mở đống ảnh ra, trái tim của cậu tan chảy.
Không chỉ bởi vì em gái cậu dễ thương hay những filter này thú vị.
Mà là Miên Miên lần đầu nghịch những thứ này, mỗi khi mở một filter mới lên cô bé lại ngạc nhiên vui mừng.
Trong hình, có lúc đôi mắt của đứa nhỏ phát sinh, khi thì bị chọc cười, khi lại bị dọa sợ, tất cả biểu cảm đều được chụp lại, vừa ngốc, vừa đáng yêu, vừa chân thật.
Thảo nào cư dân mạng kích động như vậy, đẩy Miên Miên lên top hot search luôn.
Miên Miên biết mình vừa làm chuyện ngu ngốc, thở mạnh, đòi xóa post: “Không được, không được, Miên Miên chụp linh tinh thôi, không thể để fan nhìn thấy được, anh xóa nhanh đi.”
Tần Mục Dã sợ hãi cướp lấy điện thoại di động: “Không dám không dám, fan của em uy hiếp anh ở phía dưới kia kìa, nói là nếu tối nay anh xóa post, họ sẽ cho anh đẹp mắt, bình luận này on top react luôn ấy chứ.”
Tần Tiêu Nhiên đưa ra đánh giá khách quan: “Đáng yêu lắm, không xấu, giữ lại cũng được.”
Miên Miên đã trở thành dân chuyên trong giới giải trí, cô bé biết rất nhiều người làm fan của bé, bé vẫn phải giữ hình tượng cho bản thân.
Nhưng đến khi ăn cơm, mẹ làm món sườn xào chua ngọt cô bé thích nhất, bé lập tức phân tâm, quên luôn chuyện xấu hổ trên Weibo.
Sau khi ăn xong, Tần Mục Dã ngồi lướt Weibo tiếp, phát hiện fan bạn gái của mình đều biến thành fan mẹ của em gái…
Cậu không nhịn được trách móc: “Đến mức đấy sao, chỉ là một con nhóc thối biết mỗi ăn với ngủ, mấy cô gái này sao không tự sinh lấy một đứa đi, ngồi đó nhớ thương con nhóc này làm gì.”
Ti Mệnh đã sớm thích ứng với cuộc sống dưới trần gian, cũng vào lướt Weibo, nhìn cư dân mạng kêu gào tên Miên Miên, nói: “Fan trên mạng muốn cháu có một tài khoản Weibo riêng để tương tác với họ kìa.”
Yêu cầu này được đẩy lên rất cao ngay từ khi mùa một của show giải trí lên sóng.
Lúc đó, Tần Mục Dã kiên quyết từ chối.
Miên Miên cảm thấy không sao cả, cô bé không hứng thú với Weibo, bây giờ bé mới biết công chúng có quyền tự do ngôn luận trên trang mạng xã hội này, anh hai có thể nói xấu bé tùy thích nhưng bé không có chỗ nào để phản lại, đúng là không công bằng.
Vì vậy, bé con kéo tay Tần Tiêu Nhiên, nũng nịu nói: “Anh hai xấu lắm, anh ấy cố tình không cho Miên Miên lập Weibo, sợ độ nổi tiếng của Miên Miên quá cao sẽ khiến anh ấy bực bội, anh Tiêu Nhiên giúp Miên Miên lập một nick Weibo được không, Miên Miên cũng muốn có người hâm mộ!”
Lần trước Miên Miên đã nhờ Tần Mục Dã lập tài khoản trong game nên cô bé đã hiểu sơ sơ quy trình đăng ký nick mới.
Nhưng cô bé không có điện thoại, cũng không quen thao tác.
Tần Tiêu Nhiên thấy ba mẹ không phản đối, lấy điện thoại ra lập giúp Miên Miên.
Cậu hỏi Miên Miên muốn để tên Weibo là gì.
Tần Mục Dã nói: “Để là bé heo thối Tần Miên Miên đi, chắc chắn không trùng luôn!”
Miên Miên hừ mũi, nói chê: “Anh hai mới thối ấy!”
Lê Tương đưa ra gợi ý: “Hay là để bánh bao nhỏ Miên Miên, cư dân mạng đều bảo Miên Miên nhỏ nhỏ mềm mềm, đáng yêu giống cái bánh bao.”
Tần Sùng Lễ ủng hộ vợ không điều kiện: “Ba cảm thấy cái tên này ổn đấy.”
Tần Tiêu Nhiên nhập vào, nhưng đã có người dùng rồi.
Cậu nghĩ một lúc, xóa đi viết lại ——@ Bé Miên Miên
Cậu cho Miên Miên nhìn chưa khi ấn xác nhận: “Em thích không?”
Miên Miên rất thích cái tên này, thực ra cô bé không am hiểu cách đặt tên lắm, có lẽ vì chưa tiếp xúc với Internet nhiều nên không biết nhiều ngôn ngữ mạng thông dụng.
Bé con gật đầu: “Thích ạ, anh Tiêu Nhiên đặt tên hay lắm, hay hơn cái anh hai đặt trong game nhiều!”
Tần Tiêu Nhiên nhếch khóe môi.
ID trong trò chơi của em gái, cậu vẫn nhớ.
Đến bây giờ nó vẫn nằm trong danh sách bạn bè của cậu.
Các đồng đội vẫn luôn tò mò.
Hỏi qua hỏi lại rốt cuộc ID “Anh tôi là quốc vương đi rừng” này là ai, tại sao tặng xong bộ skin hoàng tráng là biến mất không còn tăm hơi, Nhiên thần còn không thèm mang cô ấy chơi cùng.
Tài khoản Weibo được tạo ra.
Tần Mục Dã đã âm thầm chọn được ảnh đại diện cho cô bé, cướp luôn điện thoại của Tần Tiêu Nhiên, post lên.
Chính là bức hình cậu chụp trộm Miên Miên đang ngủ chổng mông trên thảm.
Bé con mặc bộ đồ hình heo Peppa, trông vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu, cậu đã để hình này làm màn hình khóa từ rất lâu.
Miên Miên nhìn qua, nhíu mày: “Xấu quá, gu thẩm mỹ của anh hai đúng là không nhìn nổi, em muốn đổi ảnh đại diện khác!”
Trừ Tần Mục Dã, cả nhà phối hợp giơ ảnh trong điện thoại ra để Miên Miên lựa chọn.
Miên Miên cẩn thận chọn một bức ảnh chụp cô bé mặc váy công chúa màu xanh làm, vui vẻ đổi lại ảnh đại diện.
Tuy ngoài miệng nói chê nhưng Tần Mục Dã biết em gái rất muốn có người hâm mộ.
Cậu im lặng giúp cô bé tuyên truyền.
Đăng một post tag cô bé.
[@ Tần Mục Dã: Bé con heo thối trong nhà lén lập Weibo, mọi người không cần chú ý đến con bé đâu @ Bé Miên Miên.]
Người hâm mộ chờ đợi trong tuyệt vọng, sắp từ bỏ đột nhiên nhận được ánh sáng phía cuối đường hầm!
Chạy ngay sang nick của Miên Miên.
Tuy nhiên do nick mới lập, chưa có post nên bọn họ không có đất múa bàn phím, chỉ có thể miễn cưỡng ở lại Weibo của Tần Mục Dã để tăng lượng truy cập.
[Aaaaa Tần Mục Dã cuối cùng anh cũng làm được một việc giống người rồi!]
[Bảo bối Miên Miên của mẹ có Weibo rồi, mẹ đang ngủ cũng phải bật cười tỉnh lại.]
[@ Bé Miên Miên tên hay quá, thật muốn xoa xoa Miên Miên.]
[Các chị em chăn vịt, đàn nhà ta không thể vắng mặt, mọi người xông lên, đổ sang nick kia theo dõi Weibo của bé con nhanh lên.]
…
Sau đó, cả nhà ngồi trên ghế sô pha nhìn con số theo dõi Weibo của đứa nhỏ nhảy lên điên cuồng.
Lê Tương ngây người, cách hai ba giây load lại một lần sẽ thấy lượng theo dõi tăng lên hàng chục nghìn người.
Mặc dù Lê Tương không dùng Weibo nhiều nhưng dù sao bà cũng là người trong giới giải trí, hoảng hốt nói: “Người hâm mộ nhiệt tình quá, tiếp tục thế này… có khi fan của Miên Miên còn vượt qua cả Mục Dã.”
Tần Mục Dã vốn rất vui vẻ khi mọi người ủng hộ bé heo thối nhà mình.
Nhưng tốc độ người theo dõi tăng nhanh hơn dự tính của cậu rất nhiều.
Cậu mạnh miệng nói: “Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng, đây là mới đầu nên nó tăng nhanh thôi, chẳng qua là do con tag nên mới dẫn nhiệt qua cho con bé, hai tiếng nữa thể nào cũng chậm lại, vài trăm nghìn người là được lắm rồi.”
Tần Tiêu Nhiên rất ít khi dùng Weibo, không hiểu lưu lượng hay đỉnh lưu là cái gì, cậu chỉ mở to mắt nhìn vào con số tăng lên chóng mặt, tim đập thình thịch.
“Tám, hơn tám trăm triệu rồi…”
Tần Sùng Lễ cũng rất kinh ngạc: “Mới qua mười phút? Wào… con gái ba rất được yêu thích đấy.”
Nói đúng ra, lượng fan hâm mộ của Tần Mục Dã chỉ tăng vọt sau khi cậu ra mắt, lúc ấy tốc độ con số tăng trưởng ấn tượng, mặc dù rất mạnh… nhưng không là cái đinh gì so với lúc này.
Miên Miên hất cằm, hai tay chống nạnh, kiêu ngạo nói: “Rồi sẽ có ngày fan hâm mộ của em vượt qua anh hai, anh hai phải cố gắng làm việc lên, nếu không sẽ không có cơm ăn đâu.”
Tần Mục Dã tức giận phình mũi, khóe môi giật giật: “Xời em từ bỏ đi, anh cao nhất là 20 triệu người theo dõi, anh thề, nếu em vượt qua anh, anh, anh sẽ…”
Cậu chưa nói xong, Ti Mệnh đã cắt đứt: “Cậu sẽ thế nào?”
Khuôn mặt tuấn tú của Ti Mệnh tràn ngập ý cười, quay ra đánh giá cậu.
Tần Mục Dã tức giận vỗ bàn: “Nếu fan của con bé vượt qua tôi, tôi sẽ gọi cậu là anh trai!”
Ti Mệnh nở nụ cười khiêu khích, Tần Mục Dã dốc hết sức chiến đấu với anh.
Hai người đang dấy lên ngọn lửa chiến tranh.
Ngay lúc ấy, có âm thanh ở huyền quan truyền đến.
Miên Miên suy đoán, lập tức bỏ điện thoại xuống, đôi chân ngắn ngủn chạy tới, nhào vào đùi Tần Hoài Dữ —
“Anh Hoài Dữ về rồi, Miên Miên rất rất nhớ anh.”
Tần Hoài Dữ mặc bộ vest làm riêng sang trọng, tóc tai gọn gàng, tuy khuôn mặt có phần mệt mỏi nhưng không thể đánh bật hình ảnh một CEO trẻ tuổi đẹp trai.
Anh cảm thấy ấm áp, cúi người bế bé con lên, vừa đổi dép đi trong nhà, vừa thơm lên má cô bé: “Anh cũng nhớ Miên Miên, để anh bế một lúc.”