Trên diễn đàn Tiểu Hồng xuất hiện một vị vua kỹ thuật, vua kỹ thuật thuộc về đảng phái hành động, cái gì cũng không nói, chỉ post hình ảnh lên.
Trong đó là ảnh chụp màn hình của nhóm “Hảo cơ hữu, ahihi”, hiện thị hội thoại của bọn Người qua đường Giáp, sau khi đá Đường Đường và Sa Tuân ra lại bắt đầu tụ tập nói xấu người ta.
====================================
[Người qua đường Giáp]: Con nhỏ Đường cát trắng kia thật là kinh tởm.
[Người qua đường Ất]: Đúng đó, còn cái đứa Sa tổng moe moe kia nữa, có tiền thì làm sao, chẳng phải cũng chỉ là mấy cái [Ngư lôi dưới biển sâu] thôi sao? Chảnh chọe cái gì?
[Người qua đường Bính]: Thôi bỏ đi bỏ đi, dù sao cũng đã kick hết tụi nó rồi.
[Người qua đường Giáp]: Nghĩ lại vẫn thấy bực bội, truyện của Đường cát trắng lúc nào cũng trên hạng của tôi, bảng nào cũng vậy hết.
[Người qua đường Ất]: Nếu không… hay cô thử post bài bêu xấu nhỏ đó đi.
[Người qua đường Giáp]: Pm riêng nói.
====================================
Ảnh chụp được post lên, bao gồm có cả ảnh chứa nội dung bọn họ bảo Đường cát trắng đi ôm đùi người khác, hóa ra căn bản không phải là Đường cát trắng ôm đùi thật, mà chỉ là lúc đó mọi người đang đùa giỡn với nhau, sau đó bị người đổi trắng thay đen.
Sở dĩ vị kia được xưng là vua kỹ thuật, bởi vì ảnh chụp vị này post lên là ảnh của một diễn đàn riêng. Tuy vậy, ở trên Tiểu Hồng, rất nhiều người nói vua kỹ thuật nhất định là người cùng diễn đàn, thế mà ban đầu lại không chịu đưa ảnh lên sớm, ra cũng cùng một giuộc với cái đám kinh tởm đã bôi đen Đường Đường. Sau đó vua kỹ thuật tiếp tục ném ra một quả bom hạng nặng, chính là ảnh chụp màn hình chat cá nhân giữa Người qua đường Giáp và Người qua đường Ất.
====================================
[Người qua đường Giáp]: Có đó không có đó không?!
[Người qua đường Giáp]: Chúng ta pm riêng nói chuyện!
[Người qua đường Ất]: Làm sao vậy? Có gì mà cứ phải thần thần bí bí?
[Người qua đường Giáp]: Tôi nói nhỏ cho cô nghe nè, cái người lần trước ở trên Tiểu Hồng viết bài chửi Đường cát trắng chính là tôi!
[Người qua đường Ất]:!!!!!! Fck
[Người qua đường Ất]: Cô thật quá lợi hại!!!
[Người qua đường Ất]: Vậy cô đi chụp thêm ảnh đi rồi đăng lên, cho con nhỏ kia khỏi viết truyện nữa luôn!
[Người qua đường Giáp]: Tôi cũng đang tính vậy đó.
[Người qua đường Giáp]: Cô chụp hộ tôi vài tấm được không?
[Người qua đường Ất]: Chờ một chút tôi làm cho a. Hừ, tôi đã sớm nhìn không vừa mắt con nhỏ Đường cát trắng, rõ ràng là loli lại tự nhận mình là nam, cái đứa fan của nó kia cũng thế!
[Người qua đường Giáp]: Đúng đúng đúng, tôi thiếu chút nữa quên mấy người trên Tiểu Hồng không phải là rất ghét tác giả nữ giả nam câu fan sao?
====================================
Lầu 300:!!!!!!!!!!! Tui chính là lầu 300!!! Vua kỹ thuật hiển linh!!! Vua kỹ thuật thỉnh nhận lấy của tui một lạy!!! Cậu thật sự là quá lợi hại!!!
Lầu 301: Vua kỹ thuật này là Người qua đường Ất đúng không, chứ không làm sao chụp được màn hình chat QQ vậy.
Lầu 302: Tôi thấy hình như không phải đâu, Người qua đường Ất cũng đủ xấu mặt rồi, bả không đời nào chịu tuồn ảnh chụp ra đâu.
Lầu 303: Không ngờ vụ này đã được âm mưu từ trước, Người qua đường Giáp với Người qua đường Ất, hai em gái này thật thâm hậu, thật là đáng sợ, không phải cũng cùng là dân viết truyện với nhau sao.
Lầu 304: Thật ghê tởm, ý tui không phải là Đường cát trắng mà là hai cái bà người qua đường vừa mới hắc hóa kia kìa. Đường cát trắng chưa bao giờ đi khoe khoang mình là nam, chưa kể người ta cũng không có câu fan. Bất quá hiện tại ngẫm lại, đàn ông có hành văn thế kia thì cũng bình thường.
Lầu 305:!!!!!! Đường cát trắng đại đại là con trai!!!! Con trai viết đam mỹ aaaaaaa!!!
Lầu 306: Lầu trên não tàn hả, con trai thì làm sao? Con trai mà viết truyện dở thì cả đời cũng chìm nghỉm, đã viết văn thì nam nữ có gì khác nhau.
Lầu 307: Cái diễn đàn này đáng sợ quá đi.
Vua kỹ thuật sau đó lại xuất hiện ở lầu 310, lại post ảnh chụp màn hình lên, ảnh chụp vẫn là của nhóm “Hảo cơ hữu” kia, nhưng là chụp hội thoại của Sa tổng moe moe. Ảnh chụp rất khéo, vừa lúc để cho mọi người thấy thật sự có người cho Đường cát trắng 1 đống [Ngư lôi dưới biển sâu]
Lầu 311: Cầu chụp ảnh chung!!! Vua kỹ thuật, người chớ đi!!! Thu em làm đồ đệ đi!!!
Lầu 312: Đù, giàu vãi.
Lầu 313: Thế tại sao IP của thằng cha đại gia kia lại giống với Đường cát trắng hả?! Nói trắng ra vua kỹ thuật kia là fan cuồng muốn tẩy trắng cho thần tượng đi, tắm rửa đi ngủ dùm cái.
Lầu 314: Không phải nói cái số cuối của IP không có giống nhau sao, chẳng lẽ thật là cùng ký túc xá hoặc là cùng công ty?
Lầu 315: Đường cát trắng diễn sâu hỡi, mau đi nhận người thân đi, người ta cộng thưởng cho cô 2 vạn lận kìa
Đường Đường vốn không muốn lên Tiểu Hồng, dù sao trang đó không cần đăng ký, tạo đại một cái clone đề tên mắt hai mí [==] cũng tra không nổi IP, so ra thoải mái hơn so với việc bình luận trong Tấn Giang nhiều, độc giả trong Tấn Giang dùng clone cũng có thể bị tra IP ra, nên phải cẩn thận hơn. Đường Đường nhịn không được thầm mắng chửi bản thân, đúng là thiếu ngược, nhưng cuối cùng vẫn mở Tiểu Hồng ra, topic kia đã hot đến mức nằm ngay đầu trang. Click mở diễn đàn, lúc nhìn đến bình luận của lầu 315, Đường Đường đột nhiên nhớ ra cái vấn đề mình vẫn luôn xem nhẹ kia.
IP gần như giống nhau, chỉ khác có số cuối, vậy chắc chắn phải là đồng nghiệp cùng công ty. Đường Đường ở nhà hầu như rất ít trả lời bình luận của độc giả, bởi vì cậu không có nhiều thời gian, tan việc bắt xe về nhà liền bắt đầu viết truyện, viết xong thì lên QQ nói chuyện với nhóm bạn vài ba câu rồi đi ngủ, moi đâu ra thì giờ để trả lời? Rốt cục cậu toàn đến công ty, canh lúc rảnh rỗi thì lên xem rồi bình luận lại.
Đường Đường cau mày, nhớ lại một loạt mấy đồng nghiệp trong công ty của mình, tuy rằng làm thiết kế thì rất có tiền, một năm kiếm mấy vạn cũng không khó. Nhưng công ty của bọn họ là công ty con mới vừa thành lập không lâu, những người phù hợp yêu cầu cũng đã trở thành mấy nhân vật có chức vị cao như trưởng phòng hoặc là giám đốc gì đó, cậu rất ít giao tiếp với những người này, hơn nữa mỗi lần nói chuyện đều nơm nớp lo sợ. Chưa kể, những người này làm sao mà có khả năng rảnh rỗi mà lên Tấn Giang xem truyện được, một đám mặc tây trang đeo cà vạt, ai ai cũng một bộ nghiêm cẩn tao nhã, chẳng giống người sẽ đi cộng điểm thưởng cho tiểu thuyết đam mỹ.
Hơn nữa cho dù có nhiều tiền thật đi chăng nữa, làm gì có ai ngốc tới mức một tháng lại cộng thưởng cho người khác tận 2 vạn, quả thực là ăn no rửng mỡ, loại chuyện này chỉ có phú nhị đại mới có thể làm!
Đường Đường vừa mắng mỏ đám phú nhị đại vừa nghĩ nếu có người giống như vậy thật, thì phải là… Sa tổng. Cậu rùng mình một cái, tiện tay tắt Tiểu Hồng đi, báo với nhóm của mình một câu sau đó tắt máy tính đi ngủ. Cậu cảm thấy từ ngày mình viết tổng tài văn, não có xu hướng chấn động ngày càng kịch liệt, đầu tiên là hy vọng hệ thống đại thần Tấn Giang hiển linh, sau đó lại cho rằng Sa tổng đọc đam mỹ rồi ngồi cộng thưởng…
Sa tổng trong mắt của Đường Đường chính là cao lãnh xà tinh bệnh tổng tài, có thể nhìn không thể sờ. Người như thế trừ bỏ đông chết người khác, hất mặt lên trời và điên cuồng công tác thì làm sao có thể đi đọc tiểu thuyết, hơn nữa còn là đam mỹ tiểu bạch văn, chẳng lẽ lấy lỗ mũi nhìn sao?
Đường Đường bị chính hình ảnh não bổ của mình làm cho buồn cười. Thỉnh thoảng Tấn Giang cũng sẽ đi kiểm tra mấy cái bình luận, thường xuyên sẽ đem tất cả IP gộp thành một cái, không chừng lúc ấy IP của mình cũng là bị gộp mà thôi.
Thứ 6 rất nhanh liền trôi qua, thứ 7 là ngày tổ chức hoạt động hàng năm của công ty, vốn Đường Đường muốn xin phép không đi, nhưng trưởng phòng lại đột nhiên lượn tới, nói cho bọn cậu biết hoạt động lần này rất là quan trọng, là hoạt động đầu tiên mà Sa tổng tham dự cùng toàn công ty. Lần này không chỉ đơn giản là hoạt động dạo chơi ngoại thành, mà là thời điểm thể hiện tinh thần của tập thể công ty với Sa tổng. Ai cũng không được nghỉ! Ai nghỉ trừ tiền lương!
Đường Đường nhất thời nghẹn họng, cuối cùng vẫn quyết định tham gia, dù sao thịt nướng ngoài trời ăn rất ngon, mình chắc cũng không ngốc tới độ bị con gái headshot lần 2 đâu nhỉ?
Thứ 7 tất cả mọi người đều dậy rất sớm, đến công ty hihi haha nói chuyện phiếm. Trước cổng công ty đậu mấy cái xe rất to, Sa tổng cũng rất chịu chi, bốn cái xe buýt vô cùng xa hoa làm nhân viên mừng rỡ như điên.
Đường Đường nhìn xe, mặt mũi xanh mét, nuốt nuốt nước miếng. Cao Dương từ phía sau đi tới, ôm lấy vai cậu, cười cười nói: “Ha ha, làm sao vậy Đường Đường? Sắc mặt kém quá, ăn chút gì không?
“Không.”
“Biết rồi nha, chú em say xe chứ gì, đừng nói ăn rồi lên xe sẽ bị nôn đó nha.”
Lục Manh Manh cũng đi tới khuyên nhủ cậu: “Đường Đường à, không ăn sáng là không được đâu. Nhanh ăn chút đi, chị có bánh bao này, cái này nhân thịt hầm, cái này là thịt heo với hành tây. Phải ăn hai cái vào, có gì nôn xong cũng không khó chịu!”
Đường Đường ngửi thấy mùi thơm của bánh bao, bụng đói đến mức kêu ọt ọt, cậu thật sự chịu không được nữa, lúc này mới lấy bánh ăn. Lục Manh Manh rút từ trong giỏ xách ra mấy cái túi nilon, đưa cho Đường Đường, cười nói: “Chị đây tốt bụng biết em say xe, cho em đó, cầm dùng, đừng khách khí!”
Đường Đường: “…”
Vừa nói xong, trưởng phòng đã nhanh chóng bước lại đây, “Đi thôi đi thôi, mọi người mau lên xe!”
Mấy vị đồng nghiệp kia như chỉ chờ có thế, ào ào lao vào trong thang máy, muốn nhanh chóng lên xe giành chỗ gần cửa sổ, nghe nói địa điểm rất xa nên phải ngồi xe lâu.
“Này, Đường Đường.”
Đường Đường vừa muốn vào thang máy đã bị trưởng phỏng gọi lại, Cao Dương cùng Lục Manh Manh liếc nhau một cái, rất không nghĩa khí bỏ chạy, mặc kệ Đường Đường.
Cậu bất đắc dĩ bị trưởng phòng gọi lại, ông bảo cậu khoan đi, trước hãy mang nước lên xe đi đã. Chờ Đường Đường khiêng hết mấy thùng nước lên xe, cái xe to đùng đã không còn chỗ ngồi, nhìn thấy trưởng phòng thanh thản ngồi một bên, Đường Đường bèn kiên trì muốn ngồi bên cạnh ông ta nhưng trưởng phòng đã đưa tay cản lại, bảo rằng: “Đây là chỗ của đặc trợ Ngô.”
Đường Đường trợn mắt, đành phải đi xuống sang xe khác tìm chỗ trống, kết quả tìm vài vòng, thế nhưng chả hiểu sao tất cả chỗ đều ngồi đầy, một vị trí thừa ra cũng không có, hơn nữa xe này không có tầng, chẳng lẽ mình phải đứng nguyên 1 đoạn đường hay sao?!
“Bíp bíp! ”
Đường Đường đang đứng trên vỉa hè, chợt nghe thấy có tiếng còi xe, cậu vừa quay lại đã nhìn thấy một chiếc xe thương vụ màu đen đang dừng ở bên cạnh mình, cậu chưa từng thấy qua loại xe này, trên mui xe có gắn một đôi cánh ôm lấy một biểu tượng hình số 8 (1).
Cửa sổ xe hạ xuống, bên trong là một người đàn ông anh tuấn đang mặc trang phục hưu nhàn, anh đeo một cái kính râm màu trà, trông có vẻ càng đẹp trai, lộ ra hương vị đàn ông nồng đậm. Trong nháy mắt khi cửa sổ xe hạ xuống, Đường Đường cảm thấy nếu như mình là cong, nhất định sẽ nhìn phát ngốc.
Nhưng mà, thứ nhất, Đường Đường không phải là cong, tuy cậu còn chưa yêu đương bao giờ, nhưng cậu vẫn luôn cảm thấy tính hướng của mình thẳng đều tăm tắp, cùng lắm là trạch nam hủ nam thôi.
Thứ hai, người đang ngồi ở trong xe là Sa tổng…
Đường Đường vừa định làm bộ như không phát hiện, chợt nghe Sa Tuân nói: “Lên xe.”
Lúc này đặc trợ Ngô thất thểu xuống xe buýt, tiến lại nói, “Ngại quá a, Đường Đường. Tôi xếp xe thế nào mà không hiểu sao lại thiếu mất một chỗ, thôi, cậu cứ đi chung xe với Sa tổng nhé.”
Đường Đường thầm rủa, đặc trợ tiên sinh à không phải anh cùng Sa tổng càng quen thân hơn sao, thế tại sao anh không đi chung xe với Sa tổng đi.
Đặc trợ Ngô nhìn xe Bentley màu đen rầm một tiếng đóng cửa lại, sau đó nhấn ga vọt lên trước mấy cái xe buýt, trong lòng yên lặng nắm tay, nghĩ thầm rằng mình mất ba ngày mới tìm được mấy cái xe buýt vừa may thiếu một chỗ, chưa từng thấy có ai làm trợ lí mà phải đau khổ như vậy…
Nhưng mà bầu không khí hai người ở cùng với nhau cũng không lãng mạn kiều diễm như đặc trợ Ngô và Sa tổng tưởng tượng.
“Ọe! Ọe! Khụ khụ khụ…”
Đường Đường hai tay giữ túi nilon, phun đến ngao ngao, khuôn mặt trắng bệch tôn lên chiếc cằm gầy nhỏ, trông vô cùng suy nhược yếu đuối. Nếu như là bình thường, phỏng chừng loại yếu đuối này sẽ kích phát thú tính của Sa tổng, nhưng còn hiện tại thì…
Sa tổng ghét bỏ nhìn Đường Đường, hỏi: “Cậu buổi sáng ăn cái gì rồi?”
Đường Đường yếu ớt trả lời: “Bánh…bánh bao thịt heo và hành tây.”
Sa tổng càng thêm ghét bỏ, ném một chai nước khoáng lạnh cho cậu, nhưng mà động tác đã dịu dàng hơn một chút, còn vỗ vỗ lưng cho Đường Đường. Đường Đường trong nháy mắt đặc biệt cảm động, dạo gần đây mình thường xuyên cảm động nha, hóa ra Sa tổng cũng có một mặt tình cảm lại ôn nhu như vậy!
Nào ngờ, Sa Tuân lại nói tiếp: “Tôi không thích mùi hành, lần sau còn ăn bánh bao nhân thịt heo hành tây, trừ tiền lương.”
Đường Đường: “…”
————————————————
(1) Logo của xe Bentley là hình đôi cánh và chữ B cách điệu, nhìn hao hao số 8.