Trời Sinh Cốt Phú Quý

Chương 22: 22: Giải Stress




Giao dịch Forex không có địa điểm cố định, và thường sử dụng liên lạc qua điện thoại, điện tín, v.v.

để lấy thông tin.
Do đó, khả năng có được thông tin đầu tay càng nhanh càng tốt là trọng tâm chính trong giao dịch ngoại hối.
Quán cà phê Louis bên kia đường trong phố tài chính đã trở thành nơi buôn bán của giới đầu cơ ngoại hối, bằng mắt thường có vô số người cầm di động, máy nhắn tin đứng xếp hàng trước bốt điện thoại
Sở dĩ người môi giới nước ngoài Hối Giang do Giám đốc Trịnh giới thiệu, đã đợi rất lâu ở tiệm cà phê Louis, vừa nhìn thấy Giám đốc Trịnh, hắn vội vàng đứng dậy cười chào hỏi: "Trịnh lão huynh, đã lâu không gặp, gần đây còn tốt đó chứ? "
Giám đốc Trịnh: "Nhờ phúc vẫn vậy."
Sau khi chào hỏi nhau, giám đốc Trịnh giới thiệu Lạc Bạch với hắn: "Đây là khách hàng lớn mà tôi giới thiệu với anh, Lạc Bạch.

Lạc Bạch, đây là Lão Kim, trưởng phòng Hối Giang Sở sự vụ."
Lão Kim là một người đàn ông trung niên khiêm tốn, chỉ khi nhìn lên người ta mới thấy sự khôn khéo trong mắt.
Tuy rằng giám đốc Trịnh nói là khách hàng lớn còn rất nhỏ, nhưng Lão Kim cũng không ngờ lại là một đứa trẻ, nếu không nhận thức được giám đốc Trịnh, suýt chút nữa hắn ta đã nghĩ rằng ông ta đang giở trò với mình.
Lạc Bạch đưa tay ra: "Xin chào, Kim lão bản."
Lão Kim vội vàng bắt tay: "Xin chào, chào hỏi, cậu Tiểu Lạc thật trẻ tuổi và có triển vọng.

Tôi đã tiếp nhiều khách hàng như vậy, cậu là người trẻ tuổi nhất."
Lạc Bạch ngồi xuống, ngẩng đầu cười: "Vậy thì tranh thủ tuổi còn trẻ chiếm chút tiện nghi, xin Kim lão ca quan tâm."
Lão Kim cười hai tiếng: "Ngài gọi tôi một tiếng lão ca, tôi khẳng định tận tâm tận lực.."
Cuối cùng vẫn là kinh doanh hợp tác, nếu khách hàng kiếm được nhiều tiền, thì Hối Giang Sở sự vụ không chỉ có thể kiếm tiền, mà còn dựa vào danh tiếng của mình để mở thị trường.
Càng nên phải tận tâm tận lực?
Chỉ là đứa trẻ trước mặt còn quá nhỏ, có thể đang nghịch ngợm giao dịch ngoại hối.
Nếu họ không hiểu, chỉ huy một cách mù quáng, Sở sự vụ của họ phải chịu khổ.
Lão Kim trên mặt nở nụ cười, nhưng thật ra trong lòng đang thầm than thở.
Nghe nói Lạc Bạch vẫn là lần đầu chơi ngoại hối.
Lần đầu tiên chơi, không thể chịu được sự phấn khích, rất dễ dàng tham lam và đặc biệt là mù quáng, hoặc là tự cao tự đại, hoặc là sợ đầu sợ đuôi.
Sở dĩ họ sợ khi gặp những khách hàng như vậy, nhất là khi họ còn đang ở độ tuổi vị thành niên.
Nếu không phải số tiền lớn đã đầu tư, chắc chắn họ sẽ không nhận.
Lạc Bạch cũng không hàn huyên nữa, nói thẳng: "Kim lão bản bên ngoài có bao nhiêu đường tin tức? Chênh lệch múi giờ giữa trong và ngoài nước lớn như thế nào? Ngài có thể chắc chắn nắm được tin tức trước ít nhất 90% so với mọi người?"
Lão Kim hơi sững sờ, nghe câu này, không giống lần đầu tiên chơi đùa.
Trong lòng thở dài, hắn nhanh chóng đáp lại một cách chuyên nghiệp: "Chúng tôi có các con đường tin tức ở New York, London, Đông Kinh, Sydney và một số sàn giao dịch tài chính Đại Kim, kể cả một số nước nhỏ ở Châu Á.


Chênh lệch múi giờ sẽ không quá một giờ, mặc dù không có gì đảm bảo có thể nhận được tin tức trước 90%, nhưng có thể cam đoan trong vòng 80 % nhận được.

"
Lạc Bạch: "Nếu bây giờ tôi đầu tư 3 triệu Mỹ kim để mua 300 triệu baht Thái, yêu cầu bán hết trong vòng hai ngày, Hối Giang Sở sự vụ có đảm bảo được không?"
Ba trăm triệu Mỹ kim?!
Lão Kim suýt chút nữa nhảy ra khỏi chỗ ngồi, hắn vốn tưởng rằng ba triệu Mỹ kim sẽ thanh toán hợp đồng với đòn bẩy nhiều nhất gấp mười lần, nhưng không ngờ Lạc Bạch lại điên cuồng như vậy!
Đòn bẩy của Giao dịch Forex dao động từ 10 lần đến 400 lần, tức là trả một tỷ lệ tiền nhất định để mua tiền tệ vượt xa giao dịch thực tế.

Ví dụ, trong 10 lần đòn bẩy, trả 10.000 Mỹ kim có thể mua được 100.000 Mỹ kim tiền tệ.
Và Lạc Bạch đã chọn đòn bẩy gấp 100 lần, tức là trả 3 triệu Mỹ kim, và nhận 300 triệu Mỹ kim trong giao dịch ảo để mua đồng baht Thái.
Nếu đồng baht tăng 10 điểm, Lạc Bạch có thể kiếm lại 3 triệu Mí kim mà chẳng cần gì.
Lão Kim nuốt khan: "Đúng...!Đúng, nhưng đề xuất của chúng tôi là không nên đầu tư trực tiếp ba triệu Mỹ kim để mua đồng Baht Thái.

Cậu có thể chọn baht Thái, bảng Anh, Euro hoặc franc, mặc dù baht Thái hiện đang được bán với giá tăng không hạ, là lựa chọn hoàn toàn chính xác.

Nhưng tỷ lệ này đang thay đổi nhanh chóng và nó có thể giảm trong thời gian tới, vì vậy chúng tôi không khuyến nghị cậu làm điều này.

"
Lạc Bạch: "Kim lão ca, tôi hi vọng các vị có thể tạo được tác dụng phụ trợ, nhưng không hi vọng các vị nhúng tay vào quyết định của tôi."
Lão Kim khóe miệng giật giật, thực sự cười không nổi.
Vì vậy, những người lần đầu đến chơi, đặc biệt là khách hàng trẻ em, thực sự rất khó và phiền phức.
"Mục đích của chúng tôi là cố gắng hết sức để đảm bảo rằng khách hàng kiếm tiền mà không bị tổn hại."
Lạc Bạch: "Mục đích tốt, tiếp tục, tiến lên."
Cậu ta gật đầu đồng ý, cuộc trò chuyện đột ngột thay đổi: "Tôi cần ngài giúp tôi mua vào bán không, nghe theo chỉ thị của tôi, hoàn thành chúng càng sớm càng tốt và truyền thông tin cho tôi mọi lúc."
Ngụ ý là Lão Kim chỉ cần làm theo chỉ dẫn của cậu, không cần nhiều lời nữa.
“ Ngài có thể từ chối.” Lạc Bạch bình tĩnh uống cà phê, để cho Lão Kim lựa chọn.
Nói đến đây, Lão Kim thậm chí không có cơ hội do dự.
Hắn không tiếp, nhưng là Sở sự vụ nguyện ý tiếp đơn.
Vì vậy, hắn phải thỏa hiệp: "Bạn đang giao dịch giao ngay hay giao dịch kỳ hạn?"

Vừa hỏi lối ra, hắn liền đoán được Lạc Bạch trả lời.
" Giao ngay."
Giao dịch thị trường giao ngay tự dovà linh hoạt, mà giao dịch kỳ hạn có một địa điểm giao dịch kỳ hạn đặc biệt, có thể hoạt động là đặt cược vào một loại tiền tệ nhất định tăng hoặc giảm trong một khoảng thời gian nhất định.
Nếu bạn thắng cược trong thời hạn thì bạn sẽ thắng, còn nếu bạn thua cược thì bạn sẽ thua cuộc.
Dù thắng cược nhưng chỉ cần quá thời gian quy định là thua.
Lão Kim ghi: "Ngài bắt đầu chừng nào ném?" ( Ném tiền vào ấy)
"Hương Giang giao dịch ngoại hối đóng cửa lúc 5 giờ, vậy là trước 5 giờ ngày mai."
Còn 26 giờ nữa là đến 5 giờ ngày mai, và hắn ta cần hoàn thành giao dịch ngoại hối giao ngay là 300 triệu Mỹ kim trong vòng 26 giờ.
Lão Kim tính toán nhanh Sở sự trong đầu, cũng như nhân lực trong và ngoài nước, chênh lệch múi giờ, v.v., cuối cùng gật đầu: "Được."
Lạc Bạch cười đứng dậy: "Vậy hợp tác vui vẻ."
Giám đốc Trịnh lau mồ hôi lạnh trên trán, nhìn chằm chằm điện thoại Lạc Bạch song song chờ đợi tiếng chuông.
Lạc Bạch ngẩn ra: "Trịnh thúc, còn chưa tới giờ đóng cửa, người nên thả lỏng đi."
Giám đốc Trịnh vẻ mặt chua xót nói: "Chỉ còn nửa canh giờ, lúc này cũng không có tin tức.

Trịnh thúc đã già rồi, không giữ được bình tĩnh."
Lạc Bạch ngồi xuống, từ trong ba lô lấy ra một quyển nông nghiệp nặng nề cùng hai tờ giấy kiểm tra, trải lên trên bàn, nâng nắp lên viết tên của mình.
Giám đốc Trịnh lơ đãng liếc nhìn, khuôn mặt run rẩy cứng đờ.
"Lạc Bạch, cậu là—?"
Lạc Bạch: " Luyện tập, Đề thi thử."
Cậu mở ba lô ra, bên trong có một xấp giấy dày cộp: "Tất cả.

Ngữ văn, toán, tiếng Anh, chín môn đêù có, tất cả đều là đề trong vòng mười năm gần đây.

Đến thời điểm trong nhà làm chút, mang mấy chục tờ tới, thời điểm nhàn rỗi làm một chút..

"
.Đây đều là cò kè mặc cả để được nghỉ.

bất đắc dĩ đáp ứng đồng giá thay thế.

Trường nào cho phép học sinh nghỉ một tuần khi kỳ thi tuyển sinh vào lớp 10 THPT đang đến gần?
Nếu không phải Lạc Bạch đạt điểm xuất sắc, nhà trường sẵn sàng cho cậu ấy đặc ân, giáo viên toán yêu cầu cậu ấy phải làm xong tất cả bài thi nhưng năm trước rồi giao nộp, nếu không sẽ không bao phê chuẩn yêu cầu nghỉ phép.?
Giám đốc Trịnh âm thầm há miệng không thể khép lại, nhất thời có chút mất trí.
Có phải người vừa nói về khoản tiền 300 triệu đặt cọc để kinh doanh ngoại hối, tài chính và đang bình thản làm bài thi vào cấp 3 không?
Đó có phải là con người không?
Lạc Bạch nhiệt liệt mời, đẩy một tờ giấy toán qua: "Hay là tôi chia một tờ cho chú.

Chỉ là để giải nén mà thôi...!Làm bài thi trung học cơ sở đặc biệt xả stress."
So với ba trăm triệu tiền đặt cọc, vẫn là thi cấp ba bài thi càng làm cho Bảo ca cảm thấy có áp lực.
Nếu so sánh, những thứ đó chẳng là gì cả.
Giám đốc Trịnh: "...!Không, cảm ơn."
Lạc Bạch: "Không có chi."
Giám đốc Trịnh: "..."
Nhìn nhau im lặng.
Lạc Bạch trầm mặc, thu lại tờ giấy, đau dạ dày mà tiếp tục làm.
Hối Giang Sở sự vụ, sắp hết giờ tan sở, tất cả nhân viên đều bị huy động, gác lại công việc, tập trung mua bath với 300 triệu Mỹ kim.
Họ phải chia thành nhiều cổ phiếu và thâu tóm từng chút một.

300 triệu đô la Mỹ kim baht là quá lớn, việc mua một lần chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của giới đầu cơ tài chính.
Lão Kim: "Còn hai mươi phút nữa, nhanh lên!"
"6 giờ sáng hôm nay, một số người bắt đầu bán đồng baht Thái ở chợ ngoại hối Sydney, sau đó kéo về Đông Kinh, đến 3 giờ chiều đã có lượng lớn bán ở Hương Giang.

Thị trường ngoại hối Hương Giang, chúng tôi theo dõi sát sao và đã mua được gần 250 triệu baht Mỹ kim, nhưng đến nay bên kia ngừng bán, còn lại 50 triệu, chúng tôi cố gắng mua rải rác nhưng số lượng quá ít.

"
"Còn mười lăm phút nữa là đến giờ đóng cửa, và vẫn còn 30 triệu.

Không có cách nào để tìm thấy nới bán đồng baht Thái Lan."
"Số lượng baht Thái Lan được bán hết trong ngày hôm nay là rất lớn.

Nếu không có chúng tôi và các nhà đầu cơ quốc tế khác mua nhiều nó, nó có thể đã gây ra tình trạng hỗn loạn.

Ông chủ, ông có thực sự chắc chắn không vị khách hàng lớn kia sẽ tiếp tục mua đồng baht của Thái Lan? "
Lão Kim: "Đừng nói nhảm nữa, tiếp tục đi!"
"Không thể nào! Các nhà đầu cơ quốc tế cũng nhận thấy điều này và bắt đầu giành giật thị trường với chúng tôi."

"Ông chủ, chúng ta không thể hoàn thành nhiệm vụ."
"Thị trường đã đóng cửa!"
Lão Kim lao vào máy tính xem dữ liệu rồi chộp lấy điện thoại của cấp dưới, vội vàng ra lệnh cho bên kia, quay lại ra lệnh cho mọi người: "Cứ tự nhiên đi, Hương Giang đã đóng cửa, còn London và New York thì vẫn đóng".
Vì vậy, mọi người đều làm việc chăm chỉ và rất bận rộn
leng keng -
5 giờ, giờ đóng cửa, chưa có tin tức gì.
Giám đốc Trịnh: "Không thành công?"
Lạc Bạch lật cuộn giấy không nhìn lên, tiếp tục chất vấn: "Bình tĩnh đi, Trịnh thúc.

sáng mai tiếp tục."
Bên cạnh đó, Hương Giang đóng cửa chứ không phải New York và London.
Nếu Hối Giang Sở vụ thực sự có năng lực, hắn có thể hoàn thành thu phục trong nửa giờ.
Giám đốc Trịnh không bình tĩnh như Lạc Bạch, trong lòng bồn chồn lo lắng.
Bốn mươi phút sau, điện thoại vang lên, giám đốc Trịnh lập tức chạy tới: "Xin chào? Lão Kim? Làm sao?"
Bên kia, Lão Kim thở phào nhẹ nhõm, đè nén kích động cùng hồi hộp: "Tiếp theo nhiệm vụ, đã xong."
Giám đốc Trịnh thả người xuống ghế thở phào nhẹ nhõm.
Lạc Bạch đặt bút xuống, xoa bóp cổ tay đau nhức.
Đừng nhìn Bảo ca ca bình tĩnh, điệu bộ lãnh đạm như ba triệu mỹ kim không quan, nhưng thật ra trong lòng cũng khẩn trương không ít.
Chỉ là không thể hiển thị nó.
Cậu ta còn trẻ, và nếu cậu không thể xuất hiện một cách hoàn toàn chắc chắn, thì ai sẽ tin tưởng cậu ta?
Ngẩng đầu liền nhìn thấy ánh mắt tin tưởng của giám đốc Trịnh.
Lạc Bạch cười: "Vậy thì bây giờ, baht ba triệu đô la Mỹ kim cần bán."
Hiện tại 1 đô la Mỹ sẽ đổi được 27.

150 baht, đồng baht tiếp tục tăng giá và được mọi người coi là đủ ổn định do tỷ giá hối đoái cố định.

Nó sẽ đạt 23.

790 baht cho mỗi đô la Mỹ, tăng 12%.

giá trị quan trọng, các nhà đầu cơ tài chính quốc tế bắt đầu tấn công, và chính phủ từ bỏ tỷ giá hối đoái cố định theo hướng thả nổi, khiến đồng baht mất giá nhanh chóng.
Nó đã mất giá bao nhiêu?
1 USD trị giá 56 baht.
Đó sẽ là một cuộc tàn sát đẫm máu..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.