Trời Sinh Cốt Phú Quý

Chương 32: Chương 32




Lạc mẫu giật mình: " Mẹ? Mẹ không được đâu."
Lạc Bạch: "Học a."
Bản thân Lạc Bạch chưa đủ tuổi, đủ năng lực hành vi dân sự không được pháp luật thừa nhận thì không thể trở thành người đại diện theo pháp luật của hợp tác xã, cũng không thể trở thành quản lý trưởng.
Việc Lạc phụ làm trưởng thôn rồi làm quản lý trưởng hợp tác xã là điều bất tiện, dễ nảy sinh mâu thuẫn, rắc rối nên Lạc mẫu là ứng cử viên thích hợp nhất.
Lạc Bạch ngay từ đầu đã hạ quyết tâm, kéo bà xuống nước: "Công việc vận hành chính sẽ do chủ tịch hội đồng quản trị đảm nhiệm, mẹ cứ làm theo, mẹ nhé.

Còn con nhớ, mẹ có trình độ giáo dục trung học phổ thông, học quản lý đi.

Khả năng mang theo, không thể lãng phí..

"
Trong thời đại ngày nay, sinh viên đại học là rất ít như lông phượng sừng lân và học sinh trung học phổ thông có thể được coi là cao tài sinh
Lạc mẫu có tài, mấy ngày nay rất cao hứng tham gia thảo luận kế hoạch hợp tác, nhưng hiện tại lại do dự, không đủ tự tin vào chính mình.
Lạc phụ nắm lấy tay Lạc mẫu: "Anh nhớ tới trước kia em đọc sách lại thông minh, não linh hoạt, có thể xoay chuyển nhanh hơn anh, dụng tâm vào nhất định có thể học được."
Lạc mẫu lo lắng nói: "Đó là trước kia, bỏ bao nhiêu năm rồi? Em quên hết điểm kiến ​​thức, nếu học lại có thể học không nổi."
Lạc Bạch gõ bút: "Đăng ký lớp học phụ đạo, nếu có căn bản, học không khó."
Thấy Lạc mẫu muốn từ chối, Lạc Bạch chỉ đơn giản nói: "Mẹ, nếu mẹ từ chối, mẹ thực sự không thích cũng không sao.


Dù sao con cũng là người thực sự đầu tư vào cổ phần.

Cho dù là con không được công nhận là có đầy đủ năng lực hành vi dân sự, vẫn có thể tìm người giúp con chắc chắn có thể trở thành người đại diện theo pháp luật.

Vấn đề duy nhất là rất bận, đặc biệt là trong những ngày đầu của hợp tác, điều này có thể làm trì hoãn kỳ kiểm tra tuyển sinh lớp của con— "
Lạc mẫu không nói hai lời: "Chăm chỉ học, quản lý trưởng để mẹ làm."
Lạc Bạch: "Vậy nếu gặp phải khó khăn muốn từ bỏ thì sao?"
Lạc mẫu nắm lấy Lạc phụ, nói với Chu Vĩnh Lợi và Quách Thông Đạt: "Các vị chứng kiến, nếu tôi bỏ cuộc giữa chừng-"
Lạc Bạch nói: "Thi trượt cấp ba!"
Lạc mẫu lườm cậu một cái, cái sau buông tay vô lại: "Coi trọng người nha."
Mọi người buồn cười, Lạc mẫu bất lực, phải thật sự lấy lại được điểm kiến ​​thức năm xưa để lại, chuẩn bị trở thành chủ nhiệm hợp tác xã.
Mặt khác, Chu Vĩnh Lợi và Quách Thông Đạt đều chiêu mộ người vào nhóm, song cũng gặp không ít khó khăn.
Quan trọng nhất là không ai tin có thể lập hợp tác xã thành công, dù sao cũng đã có kinh nghiệm thành lập hợp tác xã từ trước, nhưng đều là quy mô nhỏ lẻ, đại loại như vậy - họ cung cấp kênh thị trường, chịu trách nhiệm bán hàng., và cung cấp công nghệ cao Việc xây dựng nông nghiệp hiện đại có thể được thực hiện như thế nào?
Lạc phụ khởi xướng công tác chuẩn bị, xây dựng điều lệ hợp tác xã, v.v., trước tiên xác định danh sách ứng cử viên hội đồng quản trị và ban kiểm soát trước khi bắt đầu hình thành cơ chế hoạt động.
Nhưng hiện tại việc lớn đã dừng lại ở khâu chuẩn bị, cho nên hắn ngày nào cũng đi lên xuống thôn, làng lân cận để làm công tác chuẩn bị tư tưởng.
Dần dần có người hưởng ứng nhưng thái độ vẫn không rõ ràng, khẳng khái, như thể sẽ hối hận bất cứ lúc nào.
Trong đó, người con cả là Bí thư chi bộ thôn, ghi nhớ lời dạy của cha, liền hưởng ứng lời kêu gọi của Lạc phụ trở thành xã viên lứa đầu tiên của HTX Tây Lĩnh.
Đối với các hợp tác xã, Lạc Bạch chỉ có thể cung cấp vốn và phương án, chân chính chứng thực còn cần nhóm Lạc phụ thực hiện
Vì vậy, bọn họ bận rộn, Lạc Bạch trừ bỏ làm một ít bài thi đối phó với chủ nhiệm lớp thì căn bản là an nhàn

Lạc Bạch lấy ra một ít tiền thừa trong 40 triệu, lạc quan đỗ vào một ít cổ phiếu ở Hoa Kính Tín, mua một ít liền lãi mười mấy vạn.
Số lượng không lớn, tiểu đả tiểu nháo mà thôi.
Đơn cử của La lão là sử dụng đại học Trường Kinh làm cơ sở bồi dưỡng trong phòng thí nghiệm trọng điểm về cơ bản đã được xác định, bên trên đã tán thành vì ý tưởng của La lão và lý tưởng vi khuẩn gốc.
Hiện tại thành lập có thể bắt đầu, chỉ cần chờ phê duyệt, La lão gia đặc biệt dành một chỗ cho Lạc Bạch, để cậu tới xem tiến độ nghiên cứu chủng lý tưởng vi khuẩn gốc
Lạc Bạch đang lo lắng không biết tìm đâu ra nguồn hỗ trợ kĩ thuật nông nghiệp công nghệ cao và công nghệ sinh học cho hợp tác xã của mình nên bắt đầu nghĩ đến việc đầu tư.
Nhân tiện, xem liệu tốt nhất nên tuyển dụng một vài nhân tài và thành lập một nhóm thử nghiệm với nông nghiệp công nghệ cao làm nòng cốt.
Tuy nhiên, hiện tại mới chỉ là vấn đề cân nhắc, nếu chính thức triển khai thì vẫn chưa đến lúc.
Thứ sáu, tp Trường Kinh Thị Nhất Trung.
Ban 11
Bang!
Chu Hạo Hải ném tài liệu ôn tập lên bàn, động tác kéo ghế lớn, binh binh bang bang huyên náo vang lên khiến tất cả học sinh trong lớp đều chú ý.
Hắn ngẩng đầu tức giận trừng mắt: "Nhìn cái rắm!"
Những người khác quay đầu lại ngay lập tức, hồ vẩu bằng hữu chính gốc của hắn đều xúm lại an ủi: "Thế nào rồi? Lão phù thủy nói xấu cái gì? Nói đi, anh em tôi sẽ giúp cậu mắng lại."
Chu Hạo Hải tức giận: "Lăn!"
Hồ cẩu bằng hữu: "Lần trước mày thi tháng và kỳ thi ngẫu nhiên tạm thời này, điểm tiến bộ rất nhiều.

Lần trước về hạng 200, lần này trực tiếp đến hạng 150.


Lớp 11 của chúng ta như thế nào có đứa tiến vào hạng 150? Nếu nói ra thì tôi cũng nghi ngờ.

"
Chu Hạo Hải ngẩng đầu: " Mày nghi ngờ tao gian lận?"
Hồ cẩu bằng hữu: đầu nguầy nguậy: "Không phải đâu bạn ơi, nói đi cũng nói lại, lần đầu tiên thì tụi tao còn nghi mày mua phao"

" Thế nhưng, nửa tháng nay mày chìm trong học tập, thậm chí còn không chơi game, mấy cái này tụi tao đều thấy trong mắt.

Huynh đệ à, có lẽ, mày là chân chính học thực đó.

"
Chu Hạo Hải: " Phắn, có lẽ cái chó gì, năng lực của tao là thật."
Hồ cẩu bằng hữu: lúng túng cười, hiển nhiên là không tin, Chu Hạo Hải bọn họ có thể không biết đến trình độ nào?
Chỉ sau vài ngày học tập chăm chỉ, nó đã giống như một tên lửa, bay lên trên.
Trừ phi Chu Hạo Hải là Văn Khúc tinh giáng thế, hoặc là bị Văn Khúc tinh giáng thế đánh trúng, loại trúng giữa trán.
Chu Hạo Hải vẫy tay: "Đều tản ra, một mình tao mỹ lệ."
Thấy thằng này cáu gắt thật, Hồ cẩu bằng hữu: xô đẩy nhau rồi giải tán.
Chu Hạo Hải thực sự cáu kỉnh, hai vị hiệu trưởng, chủ nhiệm lớp, giáo viên từng môn thay nhau nói chuyện với hắn bọn họ đều chỉ hắn là gian lận
Má nó!!!
Không phải chỉ vì hắn học sinh kém của ban 11 mà bị khi dễ sao?!
Thực lực đặt ở trước mặt họ, vẫn nhânn định hắn sao chép nguyên xi.
Bộ dạng như nhìn rác rưởi kia hoàn toàn không có ảnh mắt tốt đẹp hết làmngười ta không khỏi muốn bạo phát.

Vương Tắc Mẫn nghiêng người mở tài liệu ôn tập trên bàn: "Đây là Anh ngữ?"
Chỉ cần lướt qua là thấy các điểm kiến ​​thức dày đặc, chính xác và rất có mục tiêu, phù hợp với học sinh chưa có kiến ​​thức cơ bản như Chu Hạo Hải.
Chu Hạo Hải liếc nhìn, từ trên bàn lấy ra tài liệu ôn tập hai môn ngữ văn và toán học: "Có tất cả chín môn."
Vương Tắc Mẫn: "Những thứ này mua ở đâu?"
Chu Hạo Hải: "Tao không có mua, là do một người bạn cho."
Nghe vậy, Vương Tắc Mẫn lộ ra vẻ kinh ngạc, còn tưởng rằng đó là câu hỏi của chuyên gia giáo dục.
"Ai đã giúp mày soạn?"
" Mày muốn gì?"
"Muốn gặp và nói chuyện làm ăn."
Thằng quỷ này cùng Lạc Bạch còn có thể nói chuyện gì làm ăn sinh ý?
Chu Hạo Hải khó hiểu, chỉ nói: "Lạc Bạch, lần trước vừa vặn đem Đào ca gì đó đuổi đi."
Vương Tắc Mẫn nhớ tới Tây Lĩnh thôn, là một đứa trẻ nhu thuận xinh đẹp.
Anh cau mày, nếu anh nhớ không lầm thì chắc vẫn còn là học sinh cấp hai.
Câu hỏi này phải nằm trong sách giáo khoa THPT tỉnh Nam Việt nhiều năm, và chỉ những ai đã quen với thói quen và độ khó của đề thi tuyển sinh đại học mới có thể sắp xếp chúng một cách hệ thống và chuẩn hóa như vậy.
Chẳng lẽ là trộm của người trong nhà?
Chu Hạo Hải hai mắt sáng lên: "Còn Lạc Ngân, mày biết đấy, lớp một, Lạc Bạch em trai của cô ấy."
Khi nói đến Lạc Ngân, Chu Hạo Hải trở thành một gã si tình chìm đắm trong tình yêu
Chỉ cần đến trước mặt Lạc Ngân, hắn trở thành một kẻ ngốc nghếch ngây thơ ngượng ngùng nói chuyện lắp bắp nhìn ngu muốn chết.
Lạc Ngân, học sinh năm nhất cấp 3, là báu vật trong mắt thầy cô và học sinh, cô ấy xinh đẹp, là nữ thần của bao chàng trai.
Nhưng ngay cả cô ấy cũng không hẳn là tác giả của sấp tài liệu..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.